Hồng Hoang Quan Hệ Hộ

Chương 566: Nhờ vả

Chương 566: Nhờ vả
Đôi mắt Nữ Oa nương nương sáng lấp lánh, bàn tay trắng nõn chìa ra, cây quyền trượng lập tức bay từ trên tay Bạch Cẩm rơi vào trong tay nàng.
Nàng tiện tay xoay một vòng. Bộp! Nàng chống quyền trượng sang bên cạnh. Rõ ràng là một cây quyền trượng đáng yêu lại bị Nữ Oa nương nương chơi đùa toát ra khí thế chiếm đoạt sơn hà.
Nữ Oa nương nương đầu đội vương miện, tay cầm quyền trượng, toát ra khí chất kiêu ngạo liếc nhìn chúng sinh, đến Bạch Cẩm cũng cảm thấy trái tim hẫng nhịp.
Đột nhiên Nữ Oa nương nương cười khẽ và hỏi: "Sao thế?"
Bạch Cẩm đứng dậy, vẻ mặt mơ màng trong thoáng chốc, kìm lòng không đậu bèn ngâm nga ca ngợi: "Cao quý nhất Hồng Mông, vô song trong Hỗn Độn, đoạt hàng vạn tia thần thải quang, soi rọi thời không lấp lánh. Nương nương, người là nữ thần đứng đầu vạn cổ thời không trong Hỗn Độn từ xưa đến nay."
Nữ Oa nương nương nở nụ cười rạng rỡ, vừa vuốt ve quyền trượng vừa nói: "Ta rất thích lễ vật này." Quả thật cây quyền trượng này vô cùng tinh xảo đẹp đẽ.
Bạch Cẩm vội vàng lên tiếng: "Được nương nương khen ngợi là vinh hạnh của nó. Nương nương, khẩu hiệu của cây quyền trượng này là ta thay mặt trời tiêu diệt ngươi."
Thay mặt trời tiêu diệt ngươi, Nữ Oa nương nương khẽ gật đầu ghi nhớ, còn thuận miệng cất lời: "Đừng tưởng ngươi tặng quyền trượng là ta sẽ quên. Kinh thư ta bảo ngươi chép đâu rồi?"
Bạch Cẩm thoáng khựng lại, trí nhớ của nương nương tốt thật đấy! Hắn vội vàng nói: "Nương nương, ngài xem kỹ cây quyền trượng này đi, có niềm vui bất ngờ đó!"
Nữ Oa nương nương đặt cây quyền trượng như bạch ngọc ở trước mặt rồi quan sát kỹ càng.
Hoa văn như phỉ thúy trên bề mặt dần phóng đại, không ngờ chúng lại được tạo thành bởi từng văn tự nhỏ li ti, chi chít bố cục tinh xảo.
Nữ Oa nương nương ngạc nhiên: "Đây là 'Tạo Hóa Thánh Kinh' phải không?"
Bạch Cẩm gật đầu lia lịa, bày ra dáng vẻ cảm động: "Mấy năm trước nương nương lệnh Thải Phượng chuyển lời đến đệ tử, tặng đệ tử một cuốn kinh thư và yêu cầu đệ tử sao chép kinh thư, chăm chỉ ngộ đạo. Đệ tử biết rõ nỗi khổ tâm của nương nương, trước giờ sao chép kinh thư không phải mục đích của nương nương mà mục đích của nương nương là làm cho đệ tử chuyên tâm thể ngộ từng câu từng chữ trong kinh thư, chăm chỉ lĩnh ngộ, nhờ đó bước vào cánh cửa tạo hóa."
Nữ Oa nương nương câm nín luôn, có phải ngươi nghĩ quá nhiều rồi không? Ta chỉ đơn thuần muốn phạt ngươi chép kinh thư mà thôi.
Bạch Cẩm tiếp tục tỏ lòng cảm động: "Đệ tử cảm niệm ân đức của nương nương, vì vậy đã dày công thiết kế, chuyên chú tạo hình cho cây quyền trượng này, khắc 'Tạo Hóa Thánh Kinh' của nương nương lên đó, mỗi một chữ trên quyền trượng đều do đệ tử tỉ mỉ khắc ra. Trong lòng có nương nương mới có thể cảm ngộ Thánh kinh tốt hơn, mỗi chữ khắc trên quyền trượng cũng như khắc vào trong lòng đệ tử.
Nương nương, mặc dù đệ tử không chép vạn lần kinh thư nhưng đã dụng tâm khắc một lần, hiệu quả hơn xa chép vạn lần. Đệ tử khắc sâu ân đức nương nương ban thưởng trong tâm khảm."
Nữ Oa nương nương nhìn Bạch Cẩm cảm động khôn cùng mà thầm cảm thán trong lòng, thật là không biết nên nói hắn ngây thơ hay là nên nói hắn ngu ngốc nữa.
Trái lại nàng còn cảm thấy có lỗi, bởi vì mình và Bình Tâm đánh một trận mà giận cá chém thớt sang Bạch Cẩm, phạt hắn chép kinh thư vạn lần. Vậy mà hắn lại cảm kích trong lòng, tốn tâm huyết chế tạo ra cây quyền trượng này tặng mình, lại còn khắc kinh thư lên đó. Tâm tính thế này thật hiếm có!
Từ đầu đến cuối Bạch Cẩm chưa từng nghĩ rằng mình sẽ hại hắn, luôn một lòng với mình, thế nhưng mình lại nảy sinh ác niệm, thành ra bây giờ mình có vẻ hẹp hòi.
Bỗng nhiên Nữ Oa nương nương cười khẽ: "Ngươi có thể lĩnh ngộ được tâm tư của ta, tốt lắm! Ta thấy ngươi chậm chạp mãi vẫn không thể đột phá Chuẩn Thánh nên mới ban thưởng kinh thư cho ngươi, yêu cầu ngươi chép kinh thư vạn lần cũng là vì muốn ngươi có thể lĩnh ngộ Tạo Hóa đạo."
Bạch Cẩm gật đầu như giã tỏi, giọng nói đong đầy lòng cảm kích: "Đệ tử hiểu ý tốt của nương nương, vô cùng cảm kích ân đức này."
Nữ Oa nương nương vừa ngắm nghía cây quyền trượng trong tay vừa mỉm cười khe khẽ: "Từ cây quyền trượng này có thể thấy ngươi thật sự có tâm. Ngươi đã có tâm khắc kinh thư thì miễn chép một vạn lần vậy. Đúng như ngươi nói, trước giờ chép kinh thư một vạn lần không phải là mục đích của ta, ngươi đã chuyên tâm nghiên cứu kinh thư thì chép cũng không sao."
Bạch Cẩm lập tức mừng rơn trong lòng, vội vàng bái lạy: "Tạ ơn nương nương!"
"Nhưng ngươi không được dừng lĩnh ngộ kinh thư, nhất định phải sớm ngày bước vào Chuẩn Thánh."
"Vâng!" Bạch Cẩm vừa gật đầu liên tục vừa đáp lời, trong lòng vô cùng vui vẻ.
Sau đó hắn ngại ngùng mở lời: "Nương nương, đệ tử còn có một việc muốn nhờ vả!"
Tâm trạng Nữ Oa nương nương đang tốt đẹp, nàng hỏi thẳng: "Việc gì thế?"
"Đệ tử muốn xin nương nương ban tặng một bức chữ, trên đó viết bốn chữ 'hòa hợp mãi mãi'."
Nữ Oa nương nương hơi nhíu mày nhìn Bạch Cẩm, giọng điệu hoài nghi: "Ngươi tìm được đạo lữ rồi hả?"
"Không phải đệ tử. Sắp tới sư đệ của đệ tử là Khổng Tuyên sẽ thành hôn với Chu Tước Thiên Nữ, cho nên đệ tử muốn xin nương nương đề chữ để làm lễ vật chúc mừng!"
Nữ Oa nương nương bực mình chất vấn: "Sư đệ của ngươi thành hôn mà ngươi lại
tìm ta đòi lễ vật chúc mừng hả?"
"Ai bảo đệ tử không lấy đâu ra lễ vật chứ! Đệ tử chỉ có thể mượn danh tiếng của nương nương ra oai một tí, mong nương nương bằng lòng."

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất