Chương 1: Lựa chọn trở thành Vu tộc, dung hợp huyết mạch Bàn Cổ
Hồng Hoang đại lục, một ngọn núi cao chót vót, tựa hồ muốn đâm thủng cả bầu trời, mây mù lượn lờ bao phủ, thỉnh thoảng lại vang vọng những tiếng chém giết của dã thú.
"Đây là đâu?"
Tô Mục mở mắt, nhìn xung quanh chỉ thấy rừng rậm bạt ngàn, vô tận.
Nhưng những cây cối này lại cao lớn đến kinh người, phải mười mấy người ôm mới xuể.
Anh chỉ nhớ mình làm thêm giờ đến tận rạng sáng, buồn ngủ quá nên gục xuống ngủ tạm ở công ty.
Vậy mà vừa mở mắt ra đã ở cái nơi này.
"Hệ thống Thần cấp Lựa chọn đang tải hoàn tất."
Chưa kịp để Tô Mục suy nghĩ nhiều, một giọng nói lạnh lẽo, cứng nhắc vang lên trong đầu anh.
Vốn là người thường xuyên thức đêm đọc tiểu thuyết, Tô Mục lúc này trong lòng không khỏi kinh hãi.
"Mời túc chủ lựa chọn thân phận."
"Lựa chọn 1: Trở thành đệ tử dưới trướng Tam Thanh, phần thưởng «Tiên Thiên Nhân tộc Đạo Thể»."
"Lựa chọn 2: Trở thành Yêu tộc, phần thưởng «Nguồn gốc Yêu tộc đỉnh cấp»."
"Lựa chọn 3: Trở thành Vu tộc, phần thưởng «Huyết mạch Bàn Cổ, Nhân duyên tuyến»."
Nghe thấy âm thanh trong đầu, Tô Mục khẽ giật mình.
"Tam Thanh, Yêu tộc, Vu tộc?"
"Xem ra đây chính là thế giới Hồng Hoang."
Dựa vào những thông tin mà hệ thống cung cấp, Tô Mục đã hiểu ra, mình hiện tại đang ở thế giới Hồng Hoang.
Trong ba lựa chọn trước mắt, Yêu tộc là lựa chọn đầu tiên bị Tô Mục loại bỏ.
Nếu trở thành Yêu tộc, tức là phải tham gia vào cuộc đại chiến Vu Yêu, dù có nguồn gốc đỉnh cấp, cũng chưa chắc đã sống sót được.
Lựa chọn an toàn nhất, đương nhiên là trở thành một trong những đệ tử của Tam Thanh.
Nhưng Tô Mục biết rõ nội dung của Hồng Hoang, sau một hồi suy nghĩ, anh lại không muốn trở thành đệ tử của Tam Thanh cho lắm.
So với việc đó thì kết cục sau cùng của Tam Thanh đều không mấy tốt đẹp.
Nhìn sang lựa chọn Vu tộc, Huyết mạch Bàn Cổ, cái này mới thực sự không tầm thường.
Phải biết rằng mười hai Tổ Vu, cũng chỉ là do một giọt tinh huyết của Bàn Cổ hóa thành mà thôi.
Nếu có thể nắm giữ huyết mạch Bàn Cổ, chỉ riêng về nguồn gốc, e rằng ngay cả Hồng Quân cũng không sánh bằng anh.
Quan trọng nhất là, còn có cái Nhân duyên tuyến!
«Nhân duyên tuyến: Có thể khóa lại nhân duyên, không giới hạn giới tính, mặc kệ tu vi, phạm vi trăm vạn dặm.»
Thấy dòng chữ không giới hạn giới tính, Tô Mục bĩu môi, thầm nghĩ cái hệ thống này đúng là chu đáo hết mức, nhưng anh không thích đàn ông.
Điều quan trọng hơn là, cái Nhân duyên tuyến này có thể bỏ qua tu vi.
Nếu có thể tìm được cơ hội để khóa lại với Hậu Thổ, thậm chí là, khóa lại với Nữ Oa nương nương thì sao?
Bất kể là vị nào trong hai vị này, đều có thể đảm bảo anh sẽ không dễ dàng chết yểu, có thể có một giai đoạn phát triển an toàn.
"Rống!"
Đúng lúc Tô Mục đang xoắn xuýt trong lòng, một tiếng gầm nhẹ đánh thức anh khỏi dòng suy nghĩ.
Vội vàng quay đầu nhìn lại, một con cự thú cao mấy trăm mét, trông giống báo lại giống hổ đang đánh giá anh.
Mà trong mắt con cự thú kia lại ánh lên vẻ nghi hoặc, tựa hồ đang tự hỏi, một sinh vật nhỏ bé như vậy làm sao có thể lọt vào được chân núi Bất Chu này?
Nhưng con mồi trước mặt ngon lành thế này, đâu có lý do gì để từ chối? Hơn nữa nó còn cảm nhận được, ăn sinh vật nhỏ bé này sẽ có lợi ích vô cùng lớn.
Nó lập tức giơ móng vuốt lên, định dùng móng vuốt đâm Tô Mục rồi ném vào miệng.
Thấy cảnh này, mắt Tô Mục co rụt lại, không dám do dự thêm nữa.
Anh vội vàng hô lớn: "Lựa chọn 3, trở thành Vu tộc!"
«Keng, lựa chọn hoàn thành! Bắt đầu dung hợp huyết mạch Bàn Cổ cho túc chủ, Nhân duyên tuyến đã được bỏ vào ba lô hệ thống.»
«Vì thay đổi lai lịch, huyết mạch cho túc chủ, hệ thống tạm thời rơi vào trạng thái ngủ say.»
Theo tiếng nhắc nhở lạnh lùng của hệ thống vang lên, Tô Mục lập tức cảm thấy máu trong cơ thể mình như ngừng lại, sau đó sôi trào lên như nước đun sôi.
Một cảm giác đau đớn kịch liệt khiến anh nghiến răng nghiến lợi, nhắm chặt mắt chịu đựng.
Nếu không phải tu vi của anh lúc này không đủ để quan sát bên trong, nhất định sẽ thấy máu của anh đang từ từ chuyển từ màu đỏ sang màu vàng.
Đồng thời, thân thể vốn gầy gò của anh cũng bắt đầu phình to ra!
Cứ như bị bơm khí, từng khối cơ bắp nổi lên cuồn cuộn.
Con yêu thú bên cạnh nhất thời bị cảnh tượng trước mắt làm cho kinh hãi, đặc biệt là khí tức mà Tô Mục tỏa ra lúc này, khiến nó không nhịn được muốn quay đầu bỏ chạy, nhưng lại cảm thấy bốn chân như nhũn ra không thể nhúc nhích.
Rất nhanh, trong ánh mắt hoảng sợ của nó, chàng thanh niên vốn gầy gò, không có chút tu vi nào, thân hình dần dần lớn lên, cho đến khi cao gần ngàn trượng mới dừng lại.
Trước mặt con yêu thú này, Tô Mục vốn trông có vẻ nhỏ bé, nhưng giờ so sánh lại, con yêu thú kia chẳng khác nào một con mèo con.
Không lâu sau, cảm giác đau đớn tiêu tan, thay vào đó là cảm giác thoải mái toàn thân, như thể trở nên thân thiết hơn với đất trời này.
Tô Mục chậm rãi mở mắt ra, lúc này đôi mắt anh mang một màu vàng kim nhàn nhạt.
Anh khẽ nắm tay, cảm nhận sự thay đổi của cơ thể, trong lòng cũng vô cùng kinh ngạc.
Không ngờ chỉ vừa mới dung hợp huyết mạch, còn chưa bắt đầu tu luyện, mà anh đã đạt tới cảnh giới Đại Vu.
Phải biết rằng trong Vu tộc, mạnh nhất là mười hai Tổ Vu, tiếp theo mới đến những Đại Vu như Hậu Nghệ, Hình Thiên.
Nếu dựa theo cảnh giới trong Hồng Hoang mà nói, lúc này Tô Mục hiển nhiên đã có chiến lực Đại La Kim Tiên! Dù là ở thời điểm này của Hồng Hoang, anh cũng có thể xem như một cường giả.
Nếu để những người khác trong Hồng Hoang biết được, Tô Mục chỉ trong khoảnh khắc đã nhảy vọt từ một phàm nhân không có chút tu vi nào lên đến cảnh giới Đại La Kim Tiên, e rằng họ sẽ kinh hãi mà kêu lên rằng mình tu luyện cái gì mà giả thế!
"Ô ô..." Dưới chân truyền đến tiếng kêu bi thương.
Tô Mục cúi đầu nhìn lại, không khỏi bật cười: "Ha ha, suýt chút nữa thì quên mất ngươi."
Nói xong, anh khẽ điểm ngón tay vào không trung, một luồng kình khí phóng về phía con yêu thú kia.
"Ầm!"
Nhìn cái hố to mấy ngàn thước trước mắt, Tô Mục trợn tròn mắt.
Anh vẫn đánh giá thấp sức mạnh của Đại Vu, vốn tưởng rằng chỉ cần nhẹ nhàng một ngón tay là có thể thu thập con yêu thú kia.
Không ngờ lại tạo ra uy lực lớn đến vậy.
"Xem ra vẫn phải làm quen với sức mạnh của cơ thể này thôi."
Tô Mục tùy ý bước đi về một hướng, tiện thể xem có thể gặp được người của Vu tộc hay không.
Lúc này đã trở thành Vu tộc, đương nhiên phải sớm gia nhập Bất Chu sơn, nếu không lỡ bị Yêu tộc phát hiện, thì anh coi như xong đời.
Mà anh không hề hay biết rằng, lúc này có mấy người cũng đang nhanh chóng chạy về phía anh.
Vốn dĩ, Tam Thanh, Nữ Oa và những người khác, đang ở Bất Chu sơn chờ đợi Tiên Thiên Hồ Lô Đằng thành thục, sau đó tranh đoạt những trái hồ lô trên đó.
Nhưng họ đồng loạt cảm nhận được một luồng khí tức huyết mạch cường đại đến phi thường, thậm chí khiến người ta kinh hãi, và ngay lập tức vội vã chạy đến.
Mười hai Tổ Vu trên Bất Chu sơn, cũng đã phát hiện ra khí tức đó và đang chạy tới đầu tiên…