Huyền Học Lão Đại Hồi Kinh, Bấm Đốt Ngón Tay Tính Toán Bách Quan Lá Gan Run

Chương 27: Có Long Khí Che Chở

Chương 27: Có Long Khí Che Chở
Lúc này, Chu thế tử đối với người truyền lời nói:
"Rượu của Tôn gia tửu phường, bản thế tử uống vào thiếu chút nữa mất mạng, mưu hại thế tử, thật đáng băm thành bánh đậu."
Tiêu An Nhạc kinh ngạc nhìn hắn:
"Ngươi có thể nghe được lời Lý Lan Hoa nói?"
Chu thế tử cười gật đầu với Tiêu An Nhạc:
"Có thể nghe được a!"
Trường An trưởng công chúa cùng Tiêu Thành Lĩnh vẻ mặt mờ mịt, không hiểu họ đang nói gì.
"Cái gì có thể nghe được?"
Chu thế tử "a" một tiếng, nói:
"Chính là tỷ tỷ vừa cứu ta đang nói chuyện đó, ta có thể nghe được a! Ta cảm thấy người Tôn gia thật là rất xấu, quả thực là toàn gia súc sinh, bọn họ đều đáng chết."
Tiêu An Nhạc mở miệng, đem sự tình của Lý Lan Hoa đơn giản kể lại một lần.
Nguyên nhân nàng bị hại chết, chỉ là vì ném đồ bẩn vào giếng nhà đối thủ, làm cho đối phương làm ăn không tốt.
Trưởng công chúa nghe xong cũng nổi giận:
"Người chết vì tiền, chim chết vì ăn, bọn họ vậy mà vì chút lợi ích nhỏ mọn mà không từ thủ đoạn, thực sự là đáng chết! Ngươi vẫn còn quá mềm lòng, theo bản cung, phải giết cả tam tộc mới hả!"
Khóe miệng Tiêu An Nhạc giật giật, thật là cá lớn nuốt cá bé.
Chu thế tử vội vuốt ngực cho mẹ hạ hỏa:
"Nương bớt giận, giết cả tam tộc thì ngược lại hơi quá."
Trong lúc nói chuyện, ma ma bưng ra bốn chiếc ngọc bài long lanh trong suốt, vừa nhìn đã biết là hảo ngọc.
"Làm phiền Tiêu cô nương."
Tiêu An Nhạc gật đầu, nghe được Chu thế tử sai người đem Tôn gia toàn gia xử tử, Tử Mẫu Sát trong tay áo nàng cũng không làm ầm ĩ.
Đợi đến khi Tôn gia bị áp giải đi xử tử, dẫn Tử Mẫu Sát đi xem một chút, sát khí trên người nó cơ bản sẽ tiêu tan.
Siêu độ cho bọn chúng đối với Tử Mẫu Sát lại là một việc công đức.
Cầm bốn chiếc ngọc bội đi đến một bên, trong chốc lát đã khắc xong, một mặt khắc trừ tà phù văn, một mặt khắc phù bình an.
"Nếu không có ngọc bội tùy thân, kỳ thật cũng không cần mang nhiều như vậy trên người cùng một lúc."
Tiêu Thành Lĩnh cố gắng không để lộ vẻ mặt quá khoa trương, tốc độ khắc ngọc bội bình an của muội muội hắn lúc này thật sự quá nhanh.
Con dao trong tay nàng lúc này chẳng khác nào cây bút, kiếm tiền dễ dàng đến vậy sao?
Huhu, hắn cũng muốn kiếm tiền như thế, đáng tiếc không có bản lĩnh.
Chu thế tử nhận lấy ngọc bội, đưa cho Trường An trưởng công chúa một cái, giữ lại một cái cho mình, liếc nhìn Tiêu Thành Lĩnh bên cạnh rồi quay đi.
Hai cái còn lại, lại đưa cho Trường An trưởng công chúa một cái, mình giữ một cái.
Không hề giống như lúc trước nói mang ba cái trên người.
Trưởng công chúa thương con, lại đưa ngọc bội cho hắn:
"Đem nó khảm lên mão ngọc, về sau không tai họa nào dám đến gần con."
Nói xong bà liếc nhìn ma ma bên cạnh, ma ma lập tức hiểu ý, lấy ra một cái hồng bao đưa cho Tiêu An Nhạc.
Tiêu An Nhạc vui vẻ nhận lấy hồng bao, nhét vào tay áo.
Nàng nhàn rỗi không có việc gì, dán thêm một tờ không gian giới chỉ phù vào trong tay áo.
Khiến cho không gian trong tay áo biến thành rộng lớn chừng hai mét vuông, đó là đạo gia tục xưng Tụ Lý Càn Khôn.
Đương nhiên, bản lĩnh càng lớn, tu vi càng cao, không gian càng rộng.
"Đa tạ trưởng công chúa, quay đầu ta hỏi xem con quỷ kia là ai sai khiến, chờ có kết quả sẽ lập tức báo cho công chúa."
Trường An trưởng công chúa liên tục gật đầu, trong mắt lóe lên vẻ tàn khốc:
"Tốt, có tin tức nhất định phải báo cho bản cung, dám hãm hại con ta, bản cung tuyệt không nuông chiều. Các ngươi người trẻ tuổi cứ nói chuyện, ta đi xem phòng bếp chuẩn bị bữa tối, hai huynh muội các ngươi dùng bữa tối ở đây luôn. Có món gì kiêng kỵ không?"
Tiêu An Nhạc lắc đầu, nàng thật sự không có món gì không ăn được.
"Ta không có, cái gì cũng ăn."
Tiêu Thành Lĩnh cũng vội vàng nói:
"Đúng, ta cũng không có, cái gì cũng có thể ăn."
Trường An trưởng công chúa mỉm cười từ ái rời đi, vừa ra khỏi phòng, nụ cười trên mặt bà chợt tắt, lập tức sai người đi điều tra xem ai đã động tay với thế tử.
Tiêu An Nhạc được Trường An trưởng công chúa giữ lại ăn cơm, liền hiểu bà muốn nàng nhanh chóng hành động.
"Chu thế tử chuẩn bị cho ta một gian phòng trống, ngươi và Nhị ca ta cứ nói chuyện, ta đi thẩm vấn con quỷ kia, xem ai đã chỉ điểm nó."
Nghe Tiêu An Nhạc nói vậy, Chu thế tử lập tức sai người dẫn Tiêu An Nhạc đến thư phòng.
"Thư phòng của ta hầu như không dùng đến, muội cứ đến đó, yên tĩnh nhất."
Thư phòng hầu như không dùng đến, vị thế tử này khó trách có thể chơi tốt với Nhị ca nhà mình, thật là vật họp theo loài mà.
Tiêu An Nhạc đến thư phòng, lấy ra tiểu giấy nhân, bên trong giam giữ con quỷ kia.
Quỷ kia thấy Tiêu An Nhạc thả hắn ra, vung chân định bỏ chạy, vừa chạy đến cửa đã bị một nữ quỷ che dù giấy dầu đỏ chặn đường.
Tần Thư Nhiễm: "Chạy cái gì mà vội, muốn đi đầu thai sao?"
Tiêu An Nhạc dán một lá chân ngôn phù lên người hắn.
"Vội gì mà chạy, nói xem ai sai khiến ngươi hại thế tử."
Quỷ kia không muốn nói, nhưng bị dán chân ngôn phù, miệng không nghe sai khiến mà mở ra:
"Là ngoại thất của Vũ Dương hầu, nữ nhân kia cũng biết chút ít đồ, nhưng rõ ràng không lợi hại bằng ngươi. Ả hứa sẽ đốt cho ta rất nhiều tiền giấy, còn hứa sẽ giúp ta hối lộ quỷ sai, để kiếp sau ta được đầu thai vào nhà giàu sang, nên ta mới giúp ả làm việc. Trước kia thế tử có ngọc bội bình an che chở, sau này ngọc bội bị đám người ám sát hắn đánh nát, ta mới có cơ hội."
Tiêu An Nhạc: "...Các ngươi không phải là đồng bọn đấy chứ? Nói cách khác, ngoài ngươi ra, còn có một đám người khác?"
Quỷ kia lập tức thanh minh:
"Đám người kia không liên quan gì đến ta, ta không chịu trách nhiệm cho cái nồi của bọn họ đâu."
"Được rồi, đưa địa chỉ của ngoại thất Vũ Dương hầu cho ta. Ngươi có biết ả muốn hối lộ quỷ sai nào không, ngươi từng gặp mặt quỷ sai đó chưa?"
"Gặp rồi, gặp rồi, vị quỷ sai kia còn hứa hẹn với ta, nếu không ta cũng không dám lớn gan như vậy ra tay với thế tử, thế tử kia vừa nhìn đã biết là có long khí che chở."
Tiêu An Nhạc: Long khí, hoàng gia này cũng sâu đấy!
"Được, ta biết rồi, nếu ngươi chỉ muốn kiếp sau được đầu thai vào nhà tốt, ta cho ngươi một cách hay, lấy công chuộc tội."
Quỷ kia còn chưa hiểu ý Tiêu An Nhạc là gì, ngay sau đó đã thấy Tiêu An Nhạc mở quỷ môn.
Rồi đạp hắn vào.
"Xuống tìm Chung phán quan, kể hết những gì ngươi biết cho ông ấy, ông ấy tự nhiên sẽ chọn cho ngươi một gia đình trong sạch để đầu thai. A, đúng rồi, nói cho ta địa chỉ kia đi."
Quỷ kia trừng lớn mắt, vậy mà đơn giản như vậy sao?
Trước khi đi, hắn báo địa chỉ cho Tiêu An Nhạc.
Tiêu An Nhạc từ thư phòng đi ra, trưởng công chúa đã sai người bày biện thức ăn, thấy nàng đi ra, liền hòa ái gọi nàng lại:
"Ta đang định nói, ta còn có một bộ trang sức muốn tặng cho con, đi, chúng ta ra sân ta chọn một bộ."
Tiêu An Nhạc: Đến rồi đến rồi, quả nhiên không hổ là người hoàng gia.
Theo Trường An trưởng công chúa đến sân của bà, bà thật sự hào phóng chọn cho nàng trọn bộ điểm thúy trang sức.
Nhìn bộ trang sức được tạo thành từ năm sáu chục món đơn, Tiêu An Nhạc không biết nói gì, thì ra nhiều như vậy mới gọi là một bộ.
Nàng cứ tưởng trang sức chỉ có một trâm cài, một đôi khuyên tai, một chuỗi dây chuyền, một vòng tay, bốn món này là một bộ, hôm nay mới mở mang tầm mắt.
"Trưởng công chúa, thế này không được đâu ạ! Những thứ này quá quý trọng rồi."
Trưởng công chúa vẫn cười từ ái nhìn nàng, nói:
"Có sao đâu, cứ nhận đi, những thứ này đối với các con đều là vật ngoài thân, với bản cung cũng là vật ngoài thân, không quan trọng bằng sự an nguy của thế tử."
Tiêu An Nhạc hiểu bà muốn biết gì, bèn thuật lại lời con quỷ kia, khí áp trong phòng chợt giảm xuống.
Nụ cười từ ái trên mặt trưởng công chúa cũng không giữ được nữa, biến thành nhạt nhẽo.
"Vậy con có biết nơi ở của ngoại thất kia không?"
Tiêu An Nhạc lấy ra tờ giấy đã viết sẵn địa chỉ từ trước trong thư phòng, đưa cho ma ma bên cạnh...

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất