Huyền Học Lão Đại Phát Sóng Trực Tiếp Đoán Mệnh, Lại Ngoài Ý Muốn Phi Thăng

Chương 31: Bị cha mẹ trộm đi khí vận cho đệ đệ

Chương 31: Bị cha mẹ trộm đi khí vận cho đệ đệ
Thần Hi nhìn tiểu nữ hài trong video, chừng 18-19 tuổi, làn da trắng nõn, nhưng toàn thân lại tỏa ra sát khí.
Khả quan, tướng mạo tương lai của nàng lại là người đại phú đại quý, cả người rất mâu thuẫn, lộ ra vẻ quái dị.
"Ta không phải dứa" thấy Thần Hi cau mày càng chặt, sợ hãi lên tiếng: "Đại sư, người nhìn ra cái gì?"
"Ngươi gần đây, trong vòng một năm có gặp người đặc biệt nào không?" Thần Hi hỏi nàng.
"Ta không phải dứa" cố gắng nhớ lại, bỗng mắt sáng lên.
"A đúng rồi, khoảng thời gian trước, mẹ ta dẫn một người bí ẩn về nhà, nói là cho đệ đệ ta xem bệnh. Nhưng người đó từ khi bước vào cửa đã nhìn chằm chằm ta, lúc đó ta thấy lạnh sống lưng, sợ hãi nên chạy về trường học."
Chỉ nói đến đây, tướng mạo "Ta không phải dứa" lại thay đổi, mệnh cung từ đen nhạt chuyển sang đen nhánh. Hai ba ngày nữa, người này nhất định phải chết.
Thần Hi nhìn chằm chằm tiểu nha đầu, cau mày: "Vậy đệ đệ ngươi thế nào?"
"Ha ha, người khoan hãy nói, người đó thật lợi hại! Lần trước ta về nhà nghỉ, đệ đệ ta khỏe mạnh hẳn ra, không gặp chuyện gì không tốt nữa, hơn nữa thành tích cũng lên cao vùn vụt. Ba mẹ ta cũng tốt với ta hơn trước nhiều, quả thật nhờ người đó."
"Ta không phải dứa" hoàn toàn không hay biết tình cảnh của mình, lúc này còn đang vui mừng vì đệ đệ.
Nghe vậy, Thần Hi hiểu ra: "Ta không phải dứa" bị đệ đệ mượn đi khí vận.
"Còn ngươi, có phải từ đó trở nên bất hạnh, làm gì cũng xui xẻo không?"
"Ta không phải dứa" sững sờ, vẻ mặt "Sao người biết?".
Thần Hi nói không sai, từ khi đệ đệ tốt lên, nàng bắt đầu cực kỳ xui xẻo.
Vốn dĩ thi đỗ danh hiệu ngon lành, nay lại không hiểu sao rớt xuống. Ra ngoài phố thì bị móc ví.
Thậm chí thành tích luôn đứng đầu cũng tụt dốc không phanh, chỉ có thể gắng sức học hành để giữ vị trí trong 50 người dẫn đầu.
Hôm nay ra ngoài còn suýt bị xe đụng!
Thần Hi thở dài, nói thẳng: "Ngươi bị đệ đệ đoạt mất khí vận."
"Ta không phải dứa" nghe vậy im lặng hồi lâu, như đang suy nghĩ.
Một lát sau, nàng đột nhiên hoảng hốt nhìn Thần Hi, trong mắt đầy sợ hãi: "Đại sư, ý người là ta bị cha mẹ và đệ đệ liên thủ cướp khí vận?"
"Không sai, theo lời ngươi, lần gặp mặt đó là có dự tính. Ngươi vốn là người đại phú đại quý, tương lai vô hạn, nếu chỉ mượn chút khí vận thì không ảnh hưởng lớn."
"Nhưng từ khi ngươi mở video đến giờ, gương mặt đã thay đổi một lần."
"Thay đổi gì?" Giọng "Ta không phải dứa" run run.
"Mệnh cung ngươi đen nhánh, toàn thân tỏa ra sát khí nồng đậm." Thần Hi nhìn chằm chằm nàng, trầm giọng nói: "Không quá hai ba ngày nữa, ngươi sẽ chết."
Cha mẹ "Ta không phải dứa" nghiễm nhiên muốn mạng nàng, không biết là bị kẻ dùng tà thuật lừa hay đã bỏ rơi nàng.
Nhiều người trên mạng nghe vậy, bênh vực nàng.
【Đây nhất định không phải chị em ruột a?】
【Mới nghe nàng nói về người bí ẩn kia ta đã thấy lạ, không ngờ lại đúng thật.】
【Ta thấy cha mẹ chắc chắn cũng tham gia, "Ta không phải dứa" thật đáng thương.】
【Giữa hai đứa con, cha mẹ chọn con trai a.】
【May nàng tìm được đại sư, không thì chết cũng không biết thế nào mà chết.】
【Khó trách nàng muốn xem tài vận, tình cảm, hóa ra là bị mượn khí vận nên mới khổ sở như vậy.】
Chết???
"Ta không phải dứa" đầu ong ong, lạnh cả người, sau một lúc lâu, sắc mặt trắng bệch, ôm hi vọng: "Chết? Đại sư, người đang đùa em đúng không?"
Thần Hi ánh mắt kiên định, lắc đầu, nghiêm túc nói: "Thật hay không, tự ngươi cũng cảm nhận được, làm đương sự, ngươi rõ nhất."
"Ta không phải dứa" bật cười chua chát: "Đúng vậy, bọn họ luôn thích đệ đệ, không thích ta."
Đại sư, người biết không? Ta cùng đệ đệ là song bào thai. Từ nhỏ hắn vận khí đã không tốt, luôn gặp chuyện xui xẻo. Ba mẹ cho rằng ta khắc hắn, nên chưa từng có sắc mặt tốt với ta, không đánh thì mắng.
Ta còn đang vì đệ đệ sửa vận, học hành tiến bộ mà vui mừng, không ngờ tất cả đều là bọn họ đạp lên người ta, hút máu ta mà có…
Lời nói chưa dứt, mắt người đã đỏ hoe, nghẹn ngào.
Nàng thật không ngờ, cha mẹ vì đệ đệ mà muốn mạng nàng!
Thần Hi thở dài: “Ngươi không sao chứ? Nếu cần, ta sẽ giúp ngươi.”
【Mỹ nữ, đừng buồn, về nhà hỏi rõ ràng xem, có lẽ họ có khó khăn.】
【Hay là đệ đệ ngươi bệnh nguy kịch, họ bất đắc dĩ mới làm vậy, ngươi đừng buồn. Có lẽ không nghiêm trọng như đại sư nói.】
【Chị em ruột mượn chút khí vận thế nào vậy? Làm thế này là muốn dân mạng bênh vực kẻ yếu hay sao?】
“Mọi người đừng nói lời công kích, ta có thể khẳng định với mọi người, nếu chuyện của nàng không giải quyết được, ba ngày sau nhất định phải chết.
Thử hỏi nếu gia nhân ngươi đối xử với ngươi như vậy, ngươi sẽ nghĩ sao? Là thấy nàng làm tốt lắm? Hay là có thể hoàn toàn chấp nhận?” Thần Hi giúp ‘Ta không phải dứa’ chất vấn.
Thấy Thần Hi lên tiếng, dân mạng cũng bị hỏi choáng, nếu đổi là mình, sẽ thế nào?
Thật sự sẽ không chút khó chịu sao?
Nhưng ‘Ta không phải dứa’ chỉ thấy suy sụp, ngược lại cho rằng cha mẹ làm vậy không đáng trách, cứ như sớm biết mình là đứa bị bỏ rơi vậy.
Có lẽ nàng chưa từng nhận được chút tình thương nào!
Nghe đại sư bênh vực mình, ‘Ta không phải dứa’ ngước mắt, cảm kích cười với Thần Hi, rồi nói với dân mạng: “Nếu ba mẹ tự miệng hỏi ta mượn, ta sẽ đồng ý. Phân chút khí vận cũng chẳng ảnh hưởng gì đến ta, coi như trả ơn sinh thành dưỡng dục.
Nhưng họ lại muốn mạng ta, điều đó ta không thể đồng ý.
Ta không biết các ngươi sẽ làm sao, nhưng ta không muốn chết.
Ta còn chưa thi đậu đại học mình mơ ước, ta còn nhiều việc chưa làm, ta không muốn chết!”
【Nói hay ho vậy chẳng phải sợ chết thôi.】
【Đừng sợ, chị ủng hộ em, có người không xứng làm cha mẹ.】
【‘Ta không phải dứa’ đừng buồn, anh đứng về phía em, cần gì cứ nói, anh giúp em.】
【Đại sư, giúp nàng đi, bé gái tội nghiệp quá, tạo nghiệp a, đôi vợ chồng độc ác vậy, uổng làm cha mẹ!】
‘Ta không phải dứa’ nhìn màn hình, gục đầu xuống, xót xa nói tiếp: “Nhiều năm nay, họ tuy sinh ta ra, nhưng chưa bao giờ làm tròn trách nhiệm làm cha mẹ. Khi nhỏ họ bỏ ta ở quê ngoại bà nội, sau này bà nội mất, họ đón ta về, lại chẳng quan tâm hỏi han.”
Nàng như trút hết tâm sự, từng lời từng lời kể về nỗi bất hạnh của mình, giọng nghẹn ngào! Nước mắt lưng tròng, nhưng không rơi xuống!
“Năm bà nội mất, ta bị đón về nhà, họ bắt ta đi làm, bảo con gái học nhiều vô ích, cuối cùng vẫn phải lấy chồng, không bằng tranh thủ kiếm nhiều tiền cho họ.
Ta khóc lóc van xin, họ thờ ơ, sau đó ta đến Ủy ban tìm cán bộ, họ đến nhà làm công tác tư tưởng với ba mẹ ta, họ mới chịu, nhưng họ nhất định không cho một xu. Ủy ban đành tự nguyện quyên góp tiền cho ta học.
Ta biết cơ hội học hành quý giá thế nào, nên rất cố gắng học, thành tích luôn đứng đầu. Thi lên cấp ba, ta đỗ thủ khoa, được vào trường tốt nhất, nhưng cha mẹ ta lại bắt đầu làm loạn, ép ta đi xem mắt, muốn gả ta đi lấy chồng! Tiền hồi môn sẽ mua cho đệ đệ ta học trường tốt hơn.
Ta không chịu!”
Tổ dân phố A dì giới thiệu cho ta một cái việc làm thêm hè, ta đem tiền kiếm được chia một phần ba cho họ, và nói cho họ biết ta đi học cũng có thể kiếm tiền. Họ nhận tiền rất vui vẻ. Sau này, ta thuận lợi vào cấp ba, nhưng không dám nghỉ ngơi. Mỗi lần nghỉ hay chiều tan học, ta đều đi quán ăn rửa chén, làm việc vặt… rồi lại chia một nửa số tiền kiếm được cho họ.
【Đây đều là cái gì cha mẹ a, cũng quá trọng nam khinh nữ a.】
【Không cho đọc sách coi như xong, còn nhỏ tuổi như vậy đã muốn gả người, thật là quá đáng.】
【Có chút hiểu nàng, cha mẹ ta từ nhỏ cũng không tốt với ta, cứ như ta không phải con ruột vậy, đủ kiểu hà khắc.】
【Những kẻ nói tiểu nha đầu sợ chết kia đâu, cho lão nương ra đây! Nếu cha mẹ các người đối xử với các người như thế, các người còn muốn chết à? Thật là nói năng thiếu suy nghĩ!】
Nhiều năm dằn vặt khiến nàng học được cách che giấu bản thân. Biết rằng khóc không giải quyết được vấn đề, nên nàng cứng rắn chịu đựng, không cho nước mắt chảy ra…

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất