Huyền Học Lão Đại Phát Sóng Trực Tiếp Đoán Mệnh, Lại Ngoài Ý Muốn Phi Thăng

Chương 30: Phá vỡ minh hôn, người có tình ý sẽ sớm thành thân thuộc

Chương 30: Phá vỡ minh hôn, người có tình ý sẽ sớm thành thân thuộc
【Đại sư, đi ra giải thích chút xem, tình huống gì thế này?】
【Rất đẹp trai a, có tiền lại xinh đẹp, cảm giác an toàn tràn đầy, ‘Muôn sông nghìn núi’ theo hắn đi.】
【Mới vừa rồi ta thấy cô gái kia, ngay cả bố cô ấy cũng muốn đối ‘Muôn sông nghìn núi’ ra tay, nhưng nhìn thấy Thẩm tổng lại đổi sắc mặt, thật là khó coi vô cùng.】
Thần Hi mới vừa tranh thủ chút thời gian cắt hoa quả và các món nguội, lúc này đang từng miếng một ăn ngon lành, thì thấy bạn trên mạng ào ào chạy tới hỏi nàng ngọn ngành.
Nàng mở miệng nói: "Thiên cơ bất khả lậu!"
Rất nhiều bạn trên mạng, kể cả Liễu Loan, đều khóe miệng giật giật. Ngươi làm chẳng phải cũng là tiết lộ thiên cơ sao?
Hiện tại nhớ lại, không thấy hơi chậm sao?
Cô cô vốn đang tươi cười, mặt mày trong nháy mắt sầm xuống, chất vấn Liễu Loan: "Ngươi chuyện gì thế? Nếu thích cùng giới thì sao lúc ta giới thiệu đối tượng cho ngươi lại không nói, chọc tức ta chơi à?"
Liễu Loan vốn đang tức giận với cô cô, giờ thấy nàng nổi cáu, cũng chẳng muốn giả vờ nữa, đứng phắt dậy. Đang định cãi lại thì bỗng bị một bàn tay nóng bỏng nắm lấy cổ tay.
"Ngồi xuống!"
Hai chữ không cho phép phản bác, phảng phất chứa ma lực, Liễu Loan ngoan ngoãn ngồi xuống.
Thẩm tổng nhìn Liễu Loan cười nhẹ, ánh mắt lại lạnh lùng nhìn về phía cô cô: "Hôm nay nếu không phải thuộc hạ của ta nói cho tôi biết, tôi còn thật sự không nghĩ đến, người luôn luôn khiêm nhường lại dùng thủ đoạn hạ lưu như vậy, muốn gả cháu gái cho người chết làm minh hôn?"
Lời này vừa nói ra, mấy người có mặt đều run lên.
"Ngươi nói bậy gì đó?" Cô cô cố gắng trấn tĩnh, giận dữ mắng.
"Ngươi là cái thá gì, dám đến nhà ta vênh váo, cẩn thận ta kiện ngươi xâm phạm danh dự." Mẹ cô gái nghe người ta nói con gái mình là người chết, tức giận mắng.
"Hiểu lầm, Thẩm tổng đều là hiểu lầm." Bố cô gái lau mồ hôi trên trán, nói xong rồi trừng mắt nhìn bà vợ đang giận dữ.
Đây chính là Thẩm gia – người thừa kế tương lai, không thể đắc tội!
Thẩm tổng vuốt vuốt ngón tay, dường như đang lưu luyến điều gì, rồi ngước mắt lên: "Hiểu lầm hay không hiểu lầm, tôi không biết, nhưng tôi biết Hạ thị các người sắp phá sản, và các người sẽ vào tù..."
Lời chưa dứt, bên ngoài đã có một toán cảnh sát ập đến.
【Muốn chạy? Không có cửa đâu, thiếu một ai cũng cho vào ăn cơm tù hết.】
【Cô cô mặt tái mét, chắc chắn không ngờ rằng kế hoạch không thành lại hại chính mình. Thỏa mãn!】
【Loại minh hôn này chỉ hại người.】
Liễu Loan vẻ mặt ngơ ngác nhìn mấy người bị dẫn đi, Thẩm tổng cũng đi ra ngoài xử lý hậu sự.
"Đại sư, tình huống thế nào, tôi giờ vẫn còn choáng, thế là xong rồi sao?"
"Chưa đâu, bây giờ em vào phòng, trên bàn có một cái phong bì, em mở ra, bên trong có ngày sinh tháng đẻ của em, mang đi xé bỏ."
"Thế là xong rồi sao?"
"Chứ sao nữa, nếu không yên tâm thì chị vẽ cho em một tấm phù lục gửi qua nhé?"
"Vậy thì cảm ơn đại sư. Quả nhiên đại sư tốt nhất với em." Liễu Loan vẻ mặt biết ơn nhìn Thần Hi.
"Không khách khí, một tấm ba vạn. Lát nữa chị gửi số tài khoản cho em!"
Thần Hi nói xong liền trực tiếp nói với bạn trên mạng: "Được rồi, quẻ thứ hai xong rồi, lát nữa chúng ta bắt đầu quẻ thứ ba."
Thần Hi lo 'Ta không phải dứa' chờ lâu, vội vàng ngắt cuộc gọi.
【Không được, tôi muốn biết chuyện của họ.】
【Tôi cũng vậy, lúc nãy cô nói thiên cơ bất khả lậu, giờ cũng qua rồi, đại sư xin hãy nói đi.】
【Nhanh lên, nhanh lên, tranh thủ lúc Cao Lãnh tổng giám đốc không có ở đây, mau kể đi, thỏa mãn lòng tò mò của chúng tôi.】
【Đại sư, tôi không vội, cô cứ kể đi.】
【Đại sư, cô xem ‘Ta không phải dứa’ cũng không vội chờ đợi, cô kể đi.】
Đột nhiên lượng bình luận tăng vọt, Thần Hi thấy thế, thu lại ngón tay định tắt máy, nhìn Liễu Loan: "Em thấy sao?"
"Em cũng không để ý lắm." Liễu Loan nói thêm: "Lần đầu tiên gặp anh ấy em có cảm giác như đã từng quen biết? Không biết có phải ảo giác của em không."
Thần Hi suy nghĩ một chút, mở miệng: "Liễu Loan, em nhỏ có phải từng bị bệnh nặng không?"
Liễu Loan nghĩ nghĩ, gật đầu: "Hình như là ta bảy tuổi năm ấy chuyện. Ba mẹ ta nói với ta là vì thân thể ta không tốt, giống như cũng là bởi vì lần đó. Ta bảy tuổi chuyện lúc trước cũng đều nhớ không được."
"Ân, ngươi khi còn nhỏ cùng Thẩm tổng là bạn tốt, quan hệ thân mật. Sau này trong thôn tới một nhóm giặc cướp bắt cóc Thẩm tổng, ngươi vì cứu hắn, tự mình bị đánh một trận, lại lây nhiễm phát sốt. Sau này cảnh sát đem bọn ngươi cứu ra, ngươi lại bởi vậy hôn mê một tuần, tỉnh lại liền quên mất đoạn ký ức kia, thậm chí ngay cả người cũng quên."
Liễu Loan kinh ngạc há to miệng, không thể tin được, "Kia nếu ta quên mất, hắn không phải còn nhớ sao? Vì sao nhiều năm như vậy đều không có xuất hiện? Còn có ba mẹ ta vì sao cũng không có từng nhắc tới?"
"Bởi vì ba mẹ ngươi cảm thấy hắn là nhân vật nguy hiểm, không muốn ngươi lại cùng hắn xuất hiện.
Mà hắn là cháu trai Thẩm gia lão gia tử giấu ở nông thôn, vốn hắn đối quyền lực không có hứng thú, trải qua chuyện này, hắn trở về gia đình, mười mấy năm qua đều đang vì thu phục quyền lực mà nỗ lực.
Mà hắn cũng không phải không có đi tìm ngươi, chỉ là dùng một loại phương thức khác để chú ý ngươi. Không thì ngươi tưởng lần này hắn sẽ khéo léo xuất hiện như vậy? Còn nói dối tự mình đưa ngươi tới đây sao?"
Kỳ thật khi Liễu Loan đưa ra muốn tính nhân duyên, Thần Hi không chỉ tính tới hắn có một lần chết kiếp – xứng minh hôn, cũng coi như đến hắn nửa kia là nam giới.
Vừa vặn Thẩm tổng xuất hiện thì Thần Hi liếc mắt một cái nhìn ra người này chính là Liễu Loan chốn về, hơn nữa hai người tình cảm sâu đậm, cho nên vào biệt thự thì đề nghị hắn xin Thẩm tổng giúp đỡ.
Tiết kiệm thời gian bớt sức! Không cần bỏ qua.
"Ý ngươi là bên cạnh ta đều là cơ sở ngầm của hắn? Ta đây chẳng phải là không có một chút riêng tư? Đại sư ngươi có phải hay không từ sớm liền biết?"
Thần Hi chớp chớp mắt với hắn.
"Trò chuyện cái gì thế?"
Đột nhiên một người cao lớn xông vào, ôm Liễu Loan, khi nhìn thấy trong điện thoại là một nữ hài thì mặt mày lập tức lạnh xuống.
Thần Hi biết hắn hiểu lầm, nhanh chóng vẫy tay giải thích: "Đừng hiểu lầm, ta chỉ là thầy bói đoán mệnh, cùng hắn không phải quan hệ nam nữ."
【 đại sư, muốn sống dục vọng thật mãn. 】
【 Bất mãn có thể được sao? Ánh mắt người này đều có thể giết người. 】
【 Song hướng chạy bổ nhào thật sự rất tốt đẹp a, tuy rằng Liễu Loan còn chưa ý thức được tình yêu của mình, nhưng vẫn là rất tốt đẹp a. 】
【 Đại sư vẫn là trước sau như một lợi hại. 】
Làn đạn toàn bộ đều đang “đẩy thuyền”, Thẩm tổng rất hưởng thụ, lấy điện thoại ra đối chiếu tên đăng nhập phòng phát sóng trực tiếp, liên tục tặng năm mươi biệt thự.
"Cám ơn đã chiếu cố tiểu hài nhà tôi."
Tuy rằng rất thiếu tiền, nhưng lấy chi có đạo, khen thưởng nhiều như vậy cũng không tốt, Thần Hi khuyên can: "Cám ơn, nhiều như vậy đủ rồi, lão bản hào phóng. Xem ở chỗ ngài khen thưởng nhiều như vậy, cho ngài một tin tốt: Hắn không lâu nữa sẽ khôi phục ký ức! Ngươi cũng sẽ được như nguyện!"
Chúc các ngươi trăm năm tốt đẹp.
Từ đây, chuyện xứng minh hôn kia kết thúc, ba mẹ nữ hài vì trốn thuế lậu thuế cùng với tội mưu sát chưa đạt mà ngồi tù, bà ngoại vì giúp người xứng minh hôn, hại rất nhiều người, phạm tội mưu sát mà ngồi tù, cô cô vì tội mưu sát chưa đạt mà ngồi tù.
Mà mẹ Liễu Loan được Thẩm tổng đưa đến bệnh viện của Thẩm thị cứu trị, sáu tháng sau khỏi hẳn xuất viện.
Liễu Loan sau khi mẹ xuất viện, vội vàng làm việc không cẩn thận bị ngã, té xỉu, tỉnh lại thì khôi phục ký ức. Thẩm tổng một năm sau hoàn toàn nắm giữ Thẩm gia, kịch liệt theo đuổi Liễu Loan, cuối cùng hai người ở nước ngoài kết hôn.
Thần Hi nói xong cũng mất liên lạc với Liễu Loan, chuyện đã giải quyết ổn thỏa, không cần thiết làm chậm trễ thời gian của họ nữa.
"Ngươi muốn tính phương diện nào?" Thần Hi hỏi "Ta không phải dứa".
"Ta không phải dứa" loát một biệt thự khác ra, lúc này mới ngượng ngùng nói: "Phía trên tính nhân duyên. Kia đại sư cho tôi tính toán tài vận đi!"

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất