Chương 141: Lão Bà Sợ Hãi, Bản Mệnh Chân Tiên Khí? Vị Tiên Vương Kia Chuyển Thế
Hồng Mông Ấn!
Đây là vật sinh kèm với Cố Trường Sinh, từ một phương Hồng Mông Tử Kim hoàn chỉnh biến thành.
Theo lão tổ Cố gia nói.
Hồng Mông Tử Kim, là tiên vật khi một phương đại thế giới hoàn chỉnh tân sinh hoặc tịch diệt mới có cơ hội đản sinh ra.
Chân Tiên cũng sẽ thèm nhỏ dãi.
Vừa thành hình liền có lạc ấn của đại đạo chi hình hoàn chỉnh, càng có vô số tiên văn phức tạp huyền diệu, sinh đã là tiên bảo.
Đáng tiếc...
Mặc dù hắn có tiên bảo sinh cùng như vậy, thậm chí không cần uẩn dưỡng binh khí bản mệnh.
Nhưng lại không có cách nào vận dụng, đến thôi động cũng không được, vẫn là lúc trước cướp đoạt Hồng Mông Thủy Khí Căn của Doanh Nhiếp, mới có được một tia liên hệ vi diệu với Hồng Mông Ấn.
Hồng Mông Ấn trấn áp hỗn độn linh hải, vô cùng nặng nề, một tia có thể áp sập núi lớn, hỗn độn khí cũng vô cùng an phận, có thể thấy được nó kinh khủng thế nào.
Hiện nay!
Lão bà Chí Thánh của Vạn Hoàng Sào thôi động binh khí Đại Thánh, hóa thành Thần Hoàng kinh khủng đánh tới, khí tức nóng rực ngập trời, khiến các sinh mệnh cổ tinh xung quanh hóa thành biển lửa.
Vô số tu sĩ kêu rên, tuyệt vọng, giãy dụa trong biển lửa này, sinh linh đồ thán!
Một vài cường giả Bán Thánh và Thánh Nhân có tu vi cao, dùng toàn lực chạy trốn tới nơi xa, đúng lúc tránh khỏi sợi dư ba này, nhưng toàn thân phát lạnh, sắc mặt trắng bệch, lòng còn sợ hãi.
Dưới tinh không!
Cố Trường Sinh đứng sừng sững, hỗn độn khí mãnh liệt tuôn ra quanh người, từng sợi chìm nổi, nặng như vạn quân!
Bên trong hỗn độn linh hải, cảm nhận được cỗ áp bức này, giống như nhận được khiêu khích, Hồng Mông Ấn bắt đầu có chút rung động.
Ong!
Thiên địa bỗng nhiên yên tĩnh!
Ngay sau đó.
Một luồng sóng đáng sợ, giống như đã vượt ra gông cùm xiềng xích thời gian và không gian, tràn ngập toàn bộ tinh không!
Oanh một tiếng!
Đạo hư ảnh Thần Hoàng kinh khủng kia bay đến, chạm đến gợn sóng đáng sợ này, răng rắc một tiếng, trực tiếp tan thành mây khói, hóa thành tro tàn!
Không thể chống cự một chút!
Gợn sóng đáng sợ này, đã vượt qua lực lượng mà hiện nay Cố Trường Sinh biết!
Nó đại biểu cho quy tắc thuần túy!
Đại biểu một chữ “Diệt” !
Một màn này, khiến lão bà của Vạn Hoàng Sào ngây ngẩn cả người, đầu óc không phản ứng kịp, “Vừa rồi xảy ra chuyện gì... Là cái gì chống cự một kích này...”
Một kích của binh khí Đại Thánh, cho dù là dư ba đều có thể hủy diệt những sinh mệnh cổ tinh kia.
Bà ta rõ ràng nhìn thấy Cố Trường Sinh không làm cái gì, chỉ đứng ở nơi đó, kết quả lại bình yên vô sự.
Ngược lại một kích này bị tuỳ tiện chôn vùi.
“Hừ, ta liền xem ngươi có mấy món bí bảo có thể ngăn cản được, lúc này, ta có thể giết ngươi một trăm lần!”
Ngược lại, bà ta cười lạnh, nghĩ đến Cố Trường Sinh là truyền nhân của Trường Sinh Cố gia, có được bí bảo chống đỡ thần uy của binh khí Đại Thánh cũng không có gì kỳ quái.
Rất nhanh.
Một cỗ nhiệt độ cao đến mãnh liệt, giống như có thể đốt diệt chư thiên lần nữa xoay quanh mà lên, hóa thành một cái hỏa lô to lớn mà xưa cũ.
Xung quanh hiện lên thần quang loá mắt, hư không đổ sụp, lộ ra lỗ đen, hỏa diễm như nước chảy xuôi, hóa thành từng con dị thú cường đại kinh khủng.
Có cự bằng mở ra hai cánh che khuất bầu trời, cũng có cự thú dữ tợn to lớn như núi...
Thần uy lần này còn kinh khủng hơn lần trước mấy lần, đã diễn hóa các loại hung thú đáng sợ!
“Hôm nay người hộ đạo của ngươi cũng không thể cứu ngươi được, ngươi sẽ phải hối hận và trả giá thật lớn.”
Lão bà kia đứng dưới tinh không, đỉnh đầu lơ lửng Chân Hoàng Đại Nhật Lô, vẻ mặt âm lãnh nói.
Bà ta toàn lực thôi động, lấy tinh huyết và pháp lực rót vào, để nó khôi phục toàn lực, muốn lấy Chân Hoàng Đại Nhật Lô trấn sát Cố Trường Sinh, chấm dứt hậu hoạn.
Nhưng bà ta không chú ý tới....
Sau khi gợn sóng đáng sợ kia chôn vùi hư ảnh Chân Hoàng xong, cũng không tiêu tán, mà quấn quanh người Cố Trường Sinh, đi cùng với hắn!
Ong ong ong!
Lúc này Cố Trường Sinh cũng cảm nhận được một cỗ cảm xúc khác từ Hồng Mông Ấn truyền đến, khóe miệng hiện lên ý cười.
Hình như nó cũng đang phẫn nộ, có lãnh ý trong đó, giống như một quân vương vô tình bị một tên ăn mày mạo phạm!
“Đúng là lợi hại, không khôi phục, chỉ tùy ý chấn động ra một sợi ba động, liền có thần uy như thế sao?”
Cố Trường Sinh nhẹ giọng nói, thân ảnh không nhanh không chậm, đi về phía trước, mang theo gợn sóng đáng sợ kia.
Nhìn một màn này!
Tô Tiểu Huyên và Liên Tinh đến chấn kinh đến trừng lớn mắt, hóa đá, sau đó nhìn nhau, trong mắt đều là vẻ không thể tin được.
Vừa rồi các nàng còn vô cùng lo lắng, sợ Cố Trường Sinh có việc.
Nhưng bây giờ xem ra, các nàng quá lo lắng rồi.
Cố Trường Sinh không sợ chút nào, không bị ảnh hưởng, ngược lại còn muốn đi về phía lão bà Chí Thánh kia, giống như muốn chém giết!
Trong mắt hai nàng đề là sùng kính và ngưỡng mộ!
Không hổ là công tử!
Những tu sĩ may mắn sống sót trên các sinh mệnh cổ tinh kia vô cùng hận lão bà Vạn Hoàng Sào này.
Trong mắt lóe lên sát ý, đáng tiếc không ai dám động thủ.
Mà một màn này!
Không thể nghi ngờ cũng khiến bọn họ chấn động, da đầu run lên, cảm thấy có phải mình hoa mắt không.
“Tê! Đối mặt với binh khí Đại Thánh, truyền nhân của Trường Sinh Cố gia lại không có chuyện gì? Vừa rồi chúng ta còn cảm nhận được uy áp tử vong trong đó, chẳng lẽ là giả hay sao?”
“Cái này sao có thể... Đó chính là binh khí Đại Thánh trong truyền thuyết, rốt cuộc làm sao hắn làm được?”
“Càng không phải là bí bảo.”
“Cho dù là Chuẩn Chí Tôn xuất thủ, cũng sẽ không nhẹ nhàng như vậy...”
Tất cả mọi người ngơ ngác nhìn một màn này.
Thân ảnh áo trắng kia đi dưới tinh không, bên người lượn lờ tiên ý, hỗn độn khí chìm nổi.
Từng đầu hư ảnh hung thú đang gào thét phía trước lại không ngừng sụp đổ chôn vùi, hóa thành tro tàn khi đến gần hắn.
Cho dù Chân Hoàng Đại Nhật Lô bộc phát thần uy cỡ nào, nhưng khi đến trước mặt Cố Trường Sinh, đều sụp đổ thành tro tàn, không có chút tác dụng!
“Làm sao có thể...”
Nhìn Cố Trường Sinh đã đến trước mắt, lúc này, vẻ mặt lão bà của Vạn Hoàng Sào giống như gặp quỷ, dần dần cứng đờ, không thể tin được.
Bà ta thôi động Chân Hoàng Đại Nhật Lô thế nào, cũng không hề ảnh hưởng đến Cố Trường Sinh.
Ngược lại.
Từ đầu đến cuối, vẻ mặt hắn đều lạnh nhạt, không nhanh không chậm mà đến, giống như nhàn nhã đi bộ!
Đột nhiên.
Lão bà kia không ngừng lùi lại, phát hiện chỗ không đúng, kêu to ra, không nhịn được hoảng sợ, cảm nhận được trên người Cố Trường Sinh truyền đến một cỗ sức mạnh đáng sợ nguy hiểm.
Binh khí Đại Thánh trên đỉnh đầu bà ta run rẩy, đang sợ hãi, hoàn toàn bị áp chế.
“Không đúng, cỗ khí tức này... Bắt nguồn từ trong linh hải của ngươi, đây là binh khí bản mệnh của ngươi...”
“Vậy mà binh khí bản mệnh của ngươi có thể ngăn cản binh khí Đại Thánh, trừ phi là Chí Tôn khí, nhưng dựa vào thực lực của ngươi, căn bản không thể khởi động được, sẽ bị rút khô trong nháy mắt.”
“Binh khí bản mệnh có thể tự động công kích, chẳng lẽ là Chân Tiên khí?”
Giờ khắc này!
Ánh mắt bà ta nhìn về phía Cố Trường Sinh đã vô cùng hãi nhiên và kinh dị.
Bà ta đã nghĩ thông suốt!
Trong cơ thể hắn ít nhất có một binh khí bản mệnh cấp bậc Chân Tiên khí.
Giọng nói của bà ta phát run, thần hồn đang run rẩy, đồng thời cũng khiến đông đảo Thánh Nhân, Bán Thánh không nhịn được kinh dị, hoảng sợ.
Hiện nay, ba ngàn đạo vực, không ai biết rõ tiên lộ.
Nhưng trong cơ thể của Thần Tử Cố gia lại có một cái Chân Tiên khí bản mệnh?
“Ngươi... Đến... Đến cùng là vị Tiên Vương nào chuyển thế?”
Bà ta không nhịn được run giọng nói, đã không còn vẻ đắc ý và chắc thắng lúc đầu nữa, hắn mang theo Chân Tiên khí, một khi thức tỉnh, ai tới đều phải đẫm máu!
Răng rắc!
Đột nhiên!
Một vết rách dữ tợn mà rõ ràng xuất hiện trên mặt ngoài của Chân Hoàng Đại Nhật Lô, ngay sau đó vết nứt càng ngày càng lớn, như sắp vỡ vụn.
Binh khí Đại Thánh còn không dựng dục ra Chân Linh, nhưng cũng có mấy phần linh ý.
Lúc này truyền ra vẻ vô cùng hoảng sợ và tuyệt vọng!
Trên mặt lão bà kia tràn đầy sợ hãi, tê cả da đầu, không còn ý chiến đấu nữa, muốn mang theo Chân Hoàng Đại Nhật Lô chạy trốn.
Nhưng...
Cố Trường Sinh cười nhạo một tiếng, “Đi được sao?”
Hắn mang theo gợn sóng đáng sợ của Hồng Mông Ấn, trực tiếp nện xuống một quyền, sau đó ầm vang một tiếng, hỏa quang bộc phát, Chân Hoàng Đại Nhật Lô giống như thét lên, rắc một tiếng vỡ vụn!
Vô số mảnh vỡ từ tinh không rơi xuống, như lưu tinh tứ tán, xẹt qua chân trời!