Chương 167: Khí Vận Chi Tử, Trường Sinh Ca Ca Sáng Chói Lóa Mắt, Ngươi Không Hiểu
Không Thiền Giới.
Thiên hạ chia làm năm phâng, Đông Hoang, Tây Cương, Nam Điền, Bắc Lĩnh, Trung Châu!
Còn lại chính là giới, đều là mười vạn thâm sơn, vô ngần hải dương, cấm khu viễn cổ.
Tu sĩ tùy tiện bước vào một chỗ trong đó, cũng có nguy cơ vẫn lạc.
Mà khí vận thiên hạ, long mạch giao hội, ở vào Trung Châu.
Trong đó có hoàng triều được truyền thừa mấy trăm ngàn năm tọa trấn, thống ngự vô số con dân, cương vực trăm triệu dặm, cũng có thánh địa đạo thống siêu nhiên tại thế truyền thừa, mấy chục vạn năm sừng sững không ngã, môn đồ khắp thiên hạ!
Hôm nay.
Trung Châu, Long Huyết Hồ.
Nơi đây là một khu vực cực hiểm ở Trung Châu.
Thời cổ nghe đồn nơi đây có một giọt máu Chân Long rơi xuống, tạo nên một cái hố sâu vô ngần trong lòng đất, sau đó hình thành một cái hồ lớn không thấy đáy.
Hồ nước rất lớn, liếc mắt không thấy giới hạn.
Nơi này thường xuyên có dị thú cường đại ẩn hiện, được khí tức của máu Chân Long tẩm bổ, cho dù là nhân vật cường đại trong thánh địa, cũng không dám tuỳ tiện đặt chân.
Thường xuyên có thể nhìn thấy thân ảnh như ngọn núi lưu lại bóng đen trong hồ nước, khí tức đáng sợ nhiếp tâm nhiếp phách.
Ngày thường người ở đây thưa thớt, dường như rất ít tu sĩ đến đâu, cho dù là đệ tử tông môn đi thám hiểm tầm bảo, cũng sẽ không tham gia.
Nhưng mấy ngày gần đây, ở nơi này lại đầy bóng người, còn có rất nhiều đạo cầu vồng từ các nơi chạy đến.
Rất nhiều đệ tử kiệt xuất của đại tông môn thế gia, con cháu Hoàng triều đến đây.
Cho nên xung quanh đều là bóng người, tạo nên cảnh tượng người đông nghìn nghịt.
Về phần nguyên nhân?
Đương nhiên là có liên quan đến thiên kiêu trẻ tuổi có danh tiếng đang thịnh ở Trung Châu bây giờ, Diệp Hạo của Diệp gia.
Xác thực mà nói, là có liên quan đến ước hẹn ba năm trước của hắn ta.
Rất nhanh.
Chân trời, một chiếc chiến thuyền giáng lâm, trên đó có hai chữ “Thác Thiên” phấp phới, cho thấy bối cảnh của nó, chính là gia tộc Thác Thiên cực kì nổi danh và cổ lão ở Trung Châu.
Một nam tử trẻ tuổi, sắc mặt rất khó coi đứng thẳng ở phía trên, bảo quang lấp lóe, thân thể chảy xuôi thánh huy, khí tức là Khai Thiên cảnh thất chuyển.
Đám tu sĩ xung quanh cũng có thực lực cực mạnh, khiến rất nhiều người biến sắc.
“Diệp Hạo, năm đó rõ ràng là vị hôn thê của ngươi nịnh nọt, muốn dính lấy ta, nên từ hôn với ngươi. Thậm chí đến tên nàng ta, ta cũng không nhớ rõ, nhưng ba năm nay, ngươi lại tính toán sỉ nhục này lên đầu ta, thật là buồn cười.”
“Nhưng ngươi cho rằng ngươi được thế lực thượng giới coi trọng, ta sẽ sợ ngươi sao, năm đó gia tộc Thác Thiên ta cũng có tổ tiên phi thăng mà lên đó!”
Nam tử trẻ tuổi lạnh giọng mở miệng, tiếng như kinh lôi, nổ vang khắp tứ phương, đồng thời cũng khiến sắc mặt rất nhiều tu sĩ biến đổi, cảm giác nghe được một bí mật.
......
Nam tử trẻ tuổi, tên là Thác Thiên Hạo Miểu.
Chính là đệ đệ của truyền nhân Thác Thiên thế gia, đệ đệ cùng một mẹ sinh ra.
Tỷ tỷ của hắn ta, Thác Thiên Ngọc Linh, là một trong số thiên kiêu trẻ tuổi kiệt xuất nhất ở Trung Châu.
Từng xuất thủ, một chưởng trấn áp mấy vị hoàng tử của thần triều Trung Châu theo đuổi nàng.
Nghe nói nàng là người truyền thừa của tổ tiên nhà Thác Thiên, có một môn thiên phú thần thông, có thể gia trì mang theo, nhục thân có tiên linh chi khí vờn quanh, giống như kim thân bất hủ, thiên kiêu cùng cảnh giới khó mà chống đỡ nổi ba chiêu.
Mặc dù Thác Thiên Hạo Miểu không chói mắt bằng tỷ tỷ của mình, nhưng chừng ấy tuổi, cũng đạt tới Khai Thiên cảnh thất chuyển!
Trong thế hệ trẻ tuổi, có thể xưng là người nổi bật.
Ngày hôm nay, người định ra ước hẹn ba năm với hắn ta, chính là đệ tử của Diệp gia ở Trung Châu, Diệp Hạo.
Diệp gia, cũng không phải gia tộc cường đại gì đó ở Trung Châu.
Nhưng nghe nói tổ tiên có liên quan với một thế lực kinh khủng nào đó ở thượng giới, là hậu đại của người hầu bọn họ.
Diệp Hạo.
Thiếu gia nhà họ Diệp, chỉ có mười tám tuổi, tu vi đã đạt đến Khai Thiên cảnh ngũ chuyển, lúc đám truyền nhân của thánh địa, chí tôn tuổi trẻ chừng ấy tuổi, cũng chỉ như thế mà thôi.
Xung quanh Long Huyết Hồ.
Lúc này đông đảo tu sĩ nghị luận, trò chuyện.
Nghe Thác Thiên Hạo Miểu nói, vẻ mặt dị dạng.
“Ba năm trước, trong vòng một đêm Diệp Hạo biến thành củi mục, bị vị hôn thê đến nhà từ hôn, vô cùng nhục nhã, xem ra hôm nay hắn ta sẽ rửa sạch!”
“Bên kia hình như là hoàng tử của hoàng triều Đại Diễn, chẳng lẽ nam tử dẫn đầu kia là Thần Tử Lý Tinh Thần sao?”
“Nghe nói hắn ta có một loại Thần thể cực kỳ đáng sợ, có thể dẫn động tinh thần chi lực trên cửu thiên.”
“Thật là náo nhiệt, cảnh tượng như vậy rất ít gặp.”
“Không ngờ sẽ có nhiều người đến đây như vậy, rất nhiều thế lực nổi danh ở Trung Châu đều tới. Thanh danh của Diệp Hạo đã lớn như vậy sao?”
“Thực lực mà Diệp Hạo biểu hiện ra gần đây đúng là rất mạnh, thậm chí chiến bại một tên truyền nhân thánh địa, hơn nữa còn vượt cấp mà chiến.”
“Hơn nữa, quan trọng nhất chính là, nghe nói hắn ta được một phương đạo thống vô thượng nào đó coi trọng, bởi vì vị sư tôn thần bí kia của hắn.”
Bên cạnh một vị nữ tu sĩ trẻ tuổi lộ ra dị sắc, gật đầu nói, “Đúng vậy, thời gian trước đã có người nhìn thấy một vị sứ giả hạ giới, làm khách tại Diệp gia.”
“Thác Thiên gia tộc như lâm đại địch, thậm chí mở ra trận văn hộ sơn, đến tổ khí trấn tộc cũng tế ra... Nhưng kết quả, vị sứ giả kia chỉ dùng một ánh mắt, liền xé rách món tổ khí kia, còn lưu lại lời nói, nói tương lai Diệp Hạo sẽ có thành tựu vô thượng, Chí Tôn chi tượng, nhưng hắn ta sẽ không nhúng tay vào việc này, tộc Thác Thiên cũng không thể ỷ lớn hiếp nhỏ.” Một vị khác lão giả nói, trên mặt cũng cảm khái.
Bên cạnh có một người trẻ tuổi tràn đầy thích thú, hưng phấn nói, “Nhưng... Rất nhiều thiên kiêu trẻ tuổi đến đây, thật ra là muốn tận mắt nhìn thấy chân dung vị biểu muội thần bí kia của Diệp Hạo.”
Lời này của hắn ta lập tức khiến rất nhiều người đều biến sắc, một vị lão giả có khí tức cường đại quát lớn, “Ăn nói cẩn thận!”
Nghe nói vị biểu muội thần bí kia của Diệp Hạo đến từ thượng giới, không có bất kì huyết thống gì với Diệp gia.