Chương 173: Khuynh Nhi Muội Muội Cứu Ta, Ngươi Nói Ngươi Họ Gì? (2)
Nhưng không có bất cứ tu sĩ nào hoài nghi lời này, một màn miểu sát Thần Sứ Bán Thánh vừa rồi còn chưa đủ rung động kinh người sao?
Rất nhiều người nghĩ đến vị công tử thần bí sau lưng nữ tử mặc áo trắng này, lại cảm thấy rùng mình, còn chưa hiện thân, chỉ nghe nói hắn hạ giới, đã trấn áp đám đệ tử đến từ Tiên Vực kia thành như vậy.
Thác Thiên Ngọc Linh và Thác Thiên Hạo Miểu nghe vậy, vẫn có chút ngơ ngác, chân tay luống cuống, không biết chỗ dựa kinh khủng này đến từ nơi nào.
“Đa tạ tiền bối cứu mạng, chỉ là không biết tiền bối...” Thác Thiên Ngọc Linh khẽ run hỏi, khó mà bình tĩnh trở lại, vừa rồi cho là mình phải chết, kết quả lại được nữ tử tuyệt mỹ tuổi tác như không chênh lệch nhiều với nàng cứu giúp.
Trong một lát.
Nàng đã hoài nghi nữ tử này có phải tiên tử trên cửu thiên không.
Liên Tinh nhìn nàng, lắc đầu, bình tĩnh nói, “Đây là chuyện công tử phân phó, Liên Tinh là thị nữ, chỉ làm theo mà thôi.”
Nữ tử cường đại kinh khủng như vậy, chỉ là thị nữ?
Nghe vậy, trong lòng mọi người lần nữa giật mình.
Thác Thiên Ngọc Linh nghe vậy cũng ngẩn ngơ, nhưng rất nhanh kịp phản ứng, ngược lại là Thác Thiên Hạo Miểu bên cạnh vô cùng kích động, toàn thân đều run rẩy, nói, “Tiên tổ phù hộ tiên tổ phù hộ, chuyện này nhất định có liên quan đến tổ tiên rồi!”
Ngoại trừ lời giải thích này, hắn ta không nghĩ ra nguyên nhân khác.
Lúc này, tàn hồn trong giới chỉ lại truyền âm tới.
Diệp Hạo nghe vậy hai mắt tỏa sáng, bắt được cây cỏ cứu mạng, nói với thiếu nữ họ Cố đứng ở một bên, “Khuynh nhi muội muội, chuyện này ngươi cần phải giúp ta, người của Tiên Vực hạ giới, ỷ vào bối cảnh cường đại, muốn ức hiếp chúng ta, không phải thế lực sau lưng ngươi cũng rất kinh khủng sao? Ngươi nhất định không sợ bọn họ, nhanh giúp ta một chút.”
Thiếu nữ họ Cố nhìn thấy một màn này, nhíu mày, vẻ mặt bình thản, sau đó giống như nghĩ đến cái gì, lắc đầu nói, “Chuyện này, Diệp Hạo có lỗi, Tuyết di và ta không nên nhúng tay, nhưng nể tình cảm nhiều năm nay, để vị Hoàng Kim Cổ Thần này không thương tổn tính mạng ngươi là được.”
Sau đó, nàng lại lạnh nhạt nói với Cổ Thần Mục, “Mặc dù ta biết lai lịch người sau lưng ngươi bất phàm, nhưng ngươi đến từ Tiên Vực, hẳn là biết được... Ta họ Cố.”
Mặc dù nàng cũng rất tò mò vị công tử sau lưng Hoàng Kim Cổ Thần này là ai.
Hoàng Kim Cổ Thần, tại Tiên Vực, số lượng cực kì hiếm có, có thể xưng là vương giả trong tộc Cổ Thần.
Mà thời gian trước, nàng nghe thấy tin tức từ Tiên Vực truyền đến, hình như Trường Sinh ca ca cũng thu phục một vị Hoàng Kim Cổ Thần.
Nhưng... Hẳn là không trùng hợp như vậy đi.
Nghe vậy, trong lòng Diệp Hạo có lực lượng, vẻ tức giận trên mặt chậm rãi biến mất, lại cười lạnh, “Có Khuynh Nhi muội muội giúp ta, vị hoàng kim cự nhân này sẽ không dám xuất thủ với ta.....”
“Ngươi nói... Ngươi họ gì?” Nhưng mà, nghe nói như thế, trên mặt Cổ Thần Mục lại lộ ra vẻ kì quái, nhìn về phía thiếu nữ họ Cố vừa nói chuyện với hắn ta.
Bên cạnh, lông mày Liên Tinh cũng nhíu lại.
Thiếu nữ này họ Cố?
Vẻ mặt đám kì tài quý nữ từ Tiên Vực hạ giới cũng trở nên cổ quái, bắt đầu nghiền ngẫm.
...
Một bên khác.
Trung Châu.
Một mảnh kiến trúc hùng vĩ, cung điện như núi, hào hùng liên miên, ánh tà dương bao phủ, càng lộ ra vẻ nguy nga.
Lúc này, mấy lão nhân trước mặt nước mắt chảy ngang, quỳ gối trước mặt một tên nam tử áo trắng, không ngừng khóc lóc kể lể chuyện đã gặp phải trong mấy năm nay..
Nam tử áo trắng, đương nhiên là Cố Trường Sinh hạ giới mà đến.
Về phần những lão nhân này, đều là hậu bối tộc nhân của Thác Thiên Chí Thánh.
Mấy ngày trước dự cảm được hạt giống chân hỏa sắp xuất thế ở Không Thiền Giới, một vị tộc lão trong Cố gia xuất thủ, trực tiếp đả thông không gian bích chướng từ Tiên Vực đến Không Thiền Giới.
Cố Trường Sinh liền dẫn hai người Liên Tinh và Cổ Thần Mục hạ giới.
Nửa năm này.
Cố Trường Sinh ở trong gia tộc cô đọng một đống Hỗn Nguyên Thạch, đã tu luyện Hỗn Nguyên Kiếp Diệt Tạo Hóa Kim Thân đến hơn một ngàn năm trăm sợi hỗn độn khí nhập thể, đạt đến tình trạng kinh khủng.
Đây là khái niệm gì?
Nói cách khác, tại Không Thiền Giới này.
Nếu Cố Trường Sinh phát động toàn lực, chỉ dựa vào nhục thân đã có thể xé nát không gian, vỡ nát hư không giới này!
Sau khi đến Không Thiền Giới, hắn đã đi tìm hậu bối dòng dõi của Thác Thiên Chí Thánh đầu tiên.
Chuyện liên quan đến tâm cảnh của mình có thể viên mãn hay không, nhân quả đã thiếu có thể hoàn lại hay không, đương nhiên Cố Trường Sinh rất coi trọng.
Bây giờ mấy vị lão nhân này nói ra, tất cả đều là đau khổ trong những năm này.
Bao gồm chuyện mấy chục vạn năm trước Thác Thiên Chí Thánh phi thăng biến mất, sau đó Bán Thánh khí cũng bị ông ta đưa vào Tiên Vực.
Chỉ lưu lại một kiện pháp kí Thần Vương Cảnh làm Tổ Khí truyền thừa.
Thời gian trước lại bị một ánh mắt của vị Thần Sứ sau lưng Diệp Hạo xé rách, mấy vị tộc lão trông coi Thần Vương pháp khí đều bị trọng thương, suýt chút nữa bỏ mình.
Bây giờ Thác Thiên gia tộc chỉ còn sót lại hai tên huyết mạch trực hệ, là Thác Thiên Hạo Miểu và Thác Thiên Ngọc Linh, nhưng một trước một sau đã đến Long Huyết Hồ theo ước hẹn ba năm.
Vì để gia tộc có thể tiếp tục sinh tồn, lần này hai người kia đến Long Huyết Hồ, đều ôm lòng quyết muốn chết.
Bọn họ cũng không để gia tộc phái người đi theo, không muốn liên lụy gia tộc.
Sau khi nghe thấy chuyện này, Cố Trường Sinh liền điều động Cổ Thần Mục và Liên Tinh đến đó, phải cứu được hai tỷ đệ của Thác Thiên gia tộc.
Tiền căn hậu quả chính là như thế.
Cố Trường Sinh mới vừa hạ giới mà đến không lâu, chuyện xảy ra gần đây ở Trung Châu, hiểu biết của hắn cũng có hạn.