Chương 177: Thiên Hạ Oanh Động, Nhao Nhao Hạ Giới, Đại Nhân Vật Các Nơi Đến Bái
Nhưng Giới Tử của Không Thiền Giới thì sao? Còn không đủ tư cách tranh phong giao thủ với hắn.
Hiện nay, thậm chí Không Thiền Giới không tiếp nhận được lực lượng nhục thân của hắn, nếu hắn toàn lực, hư không sẽ bị đánh nát.
Một Diệp Hạo nho nhỏ thì có thể lật ra sóng gió gì?
Cố Trường Sinh nhanh chóng lắc đầu, cũng không để trong lòng, mục đích hắn đến Không Thiền Giới, chỉ có ba cái.
Một là giải quyết nguyện vọng của Thác Thiên Chí Thánh, hoàn thành nhân quả.
Hai là phá vỡ cực cảnh vạn cổ trên Thiên Đạo bia Hoàn Nhất cảnh, lấy được ban thưởng vô thượng trong đó.
Ba là đạt được viên hạt giống thần hỏa sắp xuất thế kia, nghe nói nó thích hợp với hắn nhất, cũng có thể xếp vào mười vị trí mạnh nhất tại Tiên Vực.
Trừ ba chuyện này ra..
Nếu vị Giới Tử Diệp Hạo của Không Thiền Giới này còn nhảy nhót trước mặt hắn, Cố Trường Sinh cũng không ngại một cước giẫm chết hắn ta.
“Trường Sinh ca ca...”
Cố Trường Sinh đã nghĩ xong chuyện của Diệp Hạo, Cố Khuynh Nhi vẫn lo sợ bất an đột nhiên mở miệng gói, giọng nói mềm mại.
Không hề có dáng vẻ tôn quý ngạo nghễ, lạnh nhạt trấn định như trước mặt đám tu sĩ ở Long Huyết Hồ nữa, ngược lại vẻ mặt lại như một cô gái nhỏ làm sai chuyện.
Kết hợp với khuôn mặt tinh xảo sau khi lớn lên này, trong đầu Cố Trường Sinh nhớ lại tên của nàng.
Cố Khuynh Nhi.
Khi còn bé, đúng là có một cô gái nhỏ vụng trộm đi vào thần đảo trung tâm, ở một bên nhìn hắn tu luyện.
Các lão nhân trong tộc cũng mặc kệ để nàng đi vào trong, xem như an bài cho Cố Trường Sinh một người “Bạn chơi”.
Nhưng lúc ấy nội tâm của hắn đã trưởng thành, tự nhiên không có tâm tư chơi đùa với nha đầu này, một lòng tu luyện.
“Khuynh Nhi? Hơn chục năm không gặp, ngươi đã lớn như vậy rồi?”
Rất nhanh, khóe miệng Cố Trường Sinh lộ ra ý cười ôn hòa, mở miệng nói.
Cổ Thần Mục đã nói với hắn chuyện liên quan đến Cố Khuynh Nhi ở bên bờ Long Huyết Hồ.
Nhưng trong đó hắn ta không biết rõ cụ thể một vài chuyện, nên cũng không nói lại với Cố Trường Sinh.
Vì thế đối với vị biểu muội từ nhỏ đã được gửi nuôi tại Diệp gia này, Cố Trường Sinh vẫn có chút hiếu kì.
Đương nhiên quan trọng nhất vẫn là cách nhìn của nàng về Diệp Hạo.
Thấy Cố Trường Sinh không có ý trách cứ mình, vẻ mặt vẫn như trước đây, ôn nhuận như ngọc, khiến người ta có cảm giác như gió xuân ấm áp.
Cố Khuynh Nhi cũng thở phào một hơi, nở nụ cười nói, “Trường Sinh ca ca hạ giới cũng không nói với Khuynh Nhi một tiếng, suýt chút nữa ta đã làm ra hiểu lầm, để ngươi chê cười.”
Lúc này Tuyết di sau lưng này giống như đã trút được gánh nặng.
Mặc dù Cố Trường Sinh không nói gì thêm, chỉ đứng ở nơi đó, đã khiến bà ấy cảm nhận được áp lực khó nói lên lời.
Nhưng... Thần Tử đã không chủ động đề cập đến chuyện này, chính là không có ý định truy cứu.
Cố Trường Sinh lắc đầu, vẻ mặt không thay đổi, “Chê cười thì không phải, một tên Diệp Hạo mà thôi, chạy trốn thì chạy trốn, căn bản không đáng chú ý.”
“Đúng vậy, một tên Diệp Hạo mà thôi, làm sao đáng giá để Trường Sinh ca ca chú ý chứ, mặc dù hắn ta có chút danh tiếng tại Không Thiền Giới, nhưng chỉ dựa vào mấy trò khôn vặt mà thôi, về phần thực lực, còn không có tư cách ngưỡng vọng bóng lưng của Trường Sinh ca ca.” Cố Khuynh Nhi cũng gật đầu nói.
Nếu bên cạnh có người, tuyệt đối sẽ cảm thấy lời tán dương của nàng là nịnh nọt.
Nhưng nàng rõ ràng, đây là lời nói thật.
Cố Trường Sinh cường đại, khiến truyền nhân của các thế lực bất hủ không thở nổi, không cách nào chống lại, vô địch thế hệ trẻ tuổi.
Diệp Hạo... Hắn có tư cách gì so sánh?
Sau đó, Cố Khuynh Nhi nói với Cố Trường Sinh những chuyện mình trải qua tại Không Thiền Giới.
Nàng không có cảm giác với Diệp Hạo, chỉ là nể tình Diệp gia, mới ra tay trợ giúp hắn ta mà thôi.
Nhưng Diệp Hạo lại có ý đồ khác với Cố Khuynh Nhi, khiến nàng rất không thích.
Cùng lúc đó.
Tin tức về trận chiến ở Long Huyết Hồ truyền ra.
Cuộc hẹn ước ba năm giữa thiên kiêu Diệp gia Diệp Hạo nổi tiếng gần đây và thiếu gia Thác Thiên gia tộc kết thúc.
Chuyện xảy ra trong lúc đó giống như mọc thêm cánh, nhanh chóng lan truyền khắp Không Thiền Giới.
Lúc đầu Diệp Hạo là nhân vật chính của trận chiến này, trên lý thuyết sẽ được tất cả mọi người chú ý, bây giờ giống như bị người lãng quên.
Ngược lại có chuyện khác, khiến người ta rung động kinh dị!
Một vị trẻ tuổi vô địch ở Tiên Vực hạ giới!
Trong nháy mắt tin tức này truyền ra, không thể nghi ngờ chính là phóng ra một tín hiệu ở các phương.
Không Thiền Giới ngũ địa!
Trung Châu, Đông Hoang, Tây Cương, Nam Điền, Bắc Lĩnh, giống như đã phát sinh oanh động, như thiên thạch nhập vào biển sâu.
Vô số thế lực hãi nhiên rung động, sau đó tất cả tông chủ, hoàng chủ, gia chủ của các thế gia cổ lão, thánh địa, thần triều lập tức tự mình dẫn đội, đi Trung Châu!
Các tu sĩ nghe nói tin tức cũng không khỏi sợ hãi, mơ hồ cảm thấy sắp có chuyện lớn xảy ra.
“Thời gian gần đây, rất nhiều đệ tử của đạo thống truyền thừa ở Tiên Vực nhao nhao hạ giới, trong lịch sử, đây là chuyện không dám tưởng tượng.”
“Đại giới hạ giới cũng không yếu hơn đại giới phi thăng, nhưng lại có nhiều người chạy tới Không Thiền Giới như vậy, không phải Không Thiền Giới sẽ xuất hiện thần vật gì chứ?”
“Đúng vậy, ta thấy rất nhiều người đều đang hỏi thăm tìm kiếm cái gì đó...”
“Bây giờ đến một vị trẻ tuổi vô cùng kinh khủng ở Tiên Vực cũng hạ giới, địa vị lớn đến dọa người, căn bản không dám tưởng tượng, bây giờ ngay tại Trung Châu, rất nhiều Thánh Chủ thánh địa đã đến bái kiến.”
“Trận chiến ở Long Huyết Hồ kia chính là do tùy tùng của vị tuổi trẻ kinh khủng kia xuất thủ, một kiếm miểu sát một vị Thần Sứ Bán Thánh cảnh, rung động tại chỗ, tứ phương nghẹn ngào! Đáng tiếc Diệp Hạo cũng là một vị chí tôn tuổi trẻ, sáng chói như minh nguyệt, lại như sao chổi chú định vẫn lạc...”
“Đắc tội tồn tại trẻ tuổi kia, không ai dám cứu hắn!”
“Từ đầu đến cuối, cũng không thấy vị tồn tại tuổi trẻ kia lộ diện, chỉ dựa vào họ Cố, liền đã trấn trụ đông đảo thiên kiêu kỳ tài ở Tiên Vực.”
Trong các thành trì, đều có tu sĩ nghị luận về chuyện này.
Một vài kỳ tài quý nữ ở Tiên Vực đam tìm kiếm cơ duyên trong núi lớn, núi hoang, lúc này vẻ mặt cũng kinh hãi, giọng nói phát run, “Họ Cố...”
“Cái này sao có thể...”
Không Thiền Giới sôi trào, tiếng nghị luận khó mà bình tĩnh lại.
Dường như mỗi ngày đều có thể nhìn thấy có thần quang phát ra trên không trung đài hạ giới ở Tiên Vực, đả thông bích chướng hai giới, đưa một đoàn tu sĩ xuống.
Đám tu sĩ này có đủ loại tu vi và thực lực, mang theo mục đích giống nhau.
Mà rất nhanh, chuyện các tu sĩ Tiên Vực hạ giới cũng không còn bất ngờ kinh ngạc ở Không Thiền Giới nữa.
Một vài khu vực rừng núi hoang vắng, cũng có tồn tại trẻ tuổi thần bí từ thông đạo Tiên Vực xuất hiện, nhưng rất khiêm tốn, không làm kinh động bất kì tu sĩ nào.