Chương 176: Lão Gia Gia Cấp Bậc Chí Tôn, Không Thiền Giới Giới Tử (2)
Đắc tội nhân vật trẻ tuổi vô địch đến từ Tiên Vực vô, còn có đường sống sao?
Không nhìn thấy đám đệ tử đại giáo đến từ Tiên Vực kia đều phải nịnh nọt hèn mọn à?
Đám người này như có điều suy nghĩ, ngay lúc đầu đã tránh thật xa, không bị lan đến gần.
“Đạo thần thông vừa rồi giống như thủ đoạn của một vị cổ lão nào đó, nghe nói ông ta chính là một đạo Thiên Hoa bên suối Cửu U biến thành, nhưng ông ta đã mai danh ẩn tích rất nhiều năm...”
“Đúng vậy, ngươi nói này, ta đột nhiên cảm thấy có điểm giống. Hơn nữa Diệp Hạo được Đạo Cực thánh viện ở Tiên Vực xem trọng, duỗi cành ô liu, vị cổ lão kia cũng đến từ Đạo Cực thánh viện... Chậc chậc chậc, xem ra Đạo Cực thánh viện cũng phải luống cuống rồi.”
Bọn họ không ngại chuyện lớn, đang nghị luận, dù sao vị tồn tại trẻ tuổi trong truyền của Trường Sinh Cố gia cũng giáng lâm giới này.
Rõ ràng Không Thiền Giới sẽ xảy ra chuyện lớn.
Trung Châu.
Thác Thiên gia tộc.
Một đám lão nhân vẻ mặt vô cùng kích động, nước mắt chảy ngang, quỳ trên mặt đất không ngừng dập đầu cảm ơn.
“Đa tạ công tử cứu vớt!”
“Đa tạ công tử cứu vớt!”
“Đại ân đại đức của công tử, Thác Thiên gia vĩnh thế không quên.”
Trước mặt bọn họ, một thân ảnh mặc áo trắng thon dài đứng thẳng, quanh thân hình như có tiên ý lượn lờ, hỗn độn khí chìm nổi, đến gương mặt cũng vô cùng mơ hồ, không nhìn rõ ràng.
Chỉ có vẻ mặt tự nhiên không màng danh lợi để bọn họ đứng dậy, giọng nói ôn nhuận, giống như ẩn chứa thiên địa chí lý, khiến tâm thần bọn họ yên ổn.
Mặc dù Thác Thiên Hạo Miểu và Thác Thiên Ngọc Linh chân tay luống cuống đứng đấy, nhưng lúc này tâm trạng cũng rât kích động, tôn kính, mang theo cảm kích nhìn về phía nam tử áo trắng kia.
Bọn họ không biết lúc này nên nói cái gì, cảm kích không nói nên lời.
Ở trong lúc nguy khốn đã cứu vớt Thác Thiên gia tộc.
Phần đại ân đại đức này, cho dù xuất phát từ nguyên nhân nào, cũng đáng giá để bọn họ ghi khắc cả đời, nghĩ tất cả biện pháp hoàn lại.
Vẻ mặt Cố Trường Sinh lạnh nhạt nói, “Chỉ là tiện tay mà thôi, hơn nữa năm đó ta có nhân với Thác Thiên Chí Thánh, hôm nay trả lại phần quả trên người các ngươi. Cho nên không cần cảm kích ta, muốn cảm kích thì cảm kích tổ tiên các ngươi đi.”
“Cho dù như thế, nhưng công tử đã cứu tất cả mọi người trong gia tộc chúng ta...”
Cố Trường Sinh khoát tay, bảo bọn họ không cần nhiều lời.
“Xin hỏi công tử, có phải tổ tiên đã...” Lúc này, một vị lão nhân lau nước mắt trên mặt, sau đó hỏi dò, muốn biết rõ tin tức của tổ tiên.
Nếu là Thác Thiên Chí Thánh ở Tiên Vực không có chuyện gì, bọn họ cũng không lụi bại đến tình trạng này.
Cố Trường Sinh nghe vậy nhìn bọn họ một cái, sau đó gật đầu, không nói gì.
Thấy một màn này, đám người của gia tộc Thác Thiên sao có thể không hiểu, lập tức lâm vào một mảnh bi thương.
Trong đó vẻ mặt một người càng thêm đau khổ, không ngừng lau nước mắt nói, “Lão tổ còn phong ấn trong thần nguyên, chờ tổ tiên trở về gặp mặt nàng một lần, nhưng bây giờ...”
“Haiz, cứ để nàng ở lại đó đi, dù sao trong lòng có tưởng niệm cũng tốt hơn là không có cái gì...”
“Coi như phá vỡ thần nguyên nói cho nàng biết, đoán chừng nàng cũng không thể sống được mấy ngày, sớm muộn cũng trở về với cát bụi, nàng đã đợi chờ mấy chục vạn rồi...”
Nghe bọn họ nói chuyện, Cố Trường Sinh cũng không nhịn được im lặng, sau đó có chút coi trọng đám người gia tộc Thác Thiên này.
Chắc hẳn thực lực của vị lão tổ phong ấn trong thần nguyên kia cũng không yếu, dù sao cũng là vợ của Thác Thiên Chí Thánh.
Nhưng đám lão nhân này tình nguyện bị người ta diệt tộc... Cũng không muốn phá vỡ nguyên thần, để lão tổ xuất thế.
Chỉ vì bà ấy còn không đợi được người bà ấy muốn chờ.
“Thác Thiên Chí Thánh làm việc quang minh lỗi lạc, mặc dù dòng dõi hậu bối luân lạc tới tình trạng này, nhưng khí khái vẫn không tầm thường...”
Đối với chuyện này, Cố Trường Sinh có chút thưởng thức.
Thiên phú của hai tỷ đệ Thác Thiên Ngọc Linh và Thác Thiên Hạo Miểu cũng không tệ.
Nhất là Thác Thiên Ngọc Linh, lại có một loại thiên phú thần thông tiên linh chi khí.
Đây là một loại thiên phú cường đại hiếm thấy.
Nếu là gia trì trên Nhục Thân, có thể có được hiệu quả bất hủ kim thân, không thể phá vỡ.
Lúc hắn rời giới này, sẽ đưa hai người này đến Tiên Vực đi.
Trong tộc tự nhiên sẽ có biện pháp bồi dưỡng, trở thành gia thần khác họ, hơn trăm năm sau, cũng là tồn tại cường đại một phương.
Đồng thời, cũng coi như giải quyết nguyện vọng của Thác Thiên Chí Thánh.
Sau đó, hắn rời khỏi nhà này, bên ngoài, Cổ Mục Thần đã hóa thành người bình thường và Liên Tinh đã đợi ở đó.
Một bên khác, Cố Khuynh Nhi và Tuyết di đã nuôi nàng lớn lên rất lo sợ bất an ngồi đối diện nhau, trong lòng có chút sợ hãi.
Tại Cố gia, bọn họ chỉ là tộc nhân một mạch, có khác biệt rất lớn đối với mạch chính.
Trước mặt Cố Trường Sinh, địa vị hoàn toàn không cùng một cấp độ.
Cho dù là gia chủ phía sau một mạch bọn họ nhìn thấy Cố Trường Sinh cũng phải cung kính chào, không dám bất kính.
Bởi vì lúc còn nhỏ, Cố Khuynh Nhi vụng trộm tiến vào thần đảo trung tâm, từng có một thời gian ở cùng Cố Trường Sinh.
Hiện tại nàng đang lo lắng Cố Trường Sinh sẽ vì chuyện của Diệp Hạo sự mà chán ghét nàng.
Tuyết di càng thêm lo lắng và sợ hãi, dù sao lúc ấy tại Long Huyết Hồ, suýt chút nữa bọn họ đã cản trở chuyện của Cố Trường Sinh.
“Công tử.”
Nhìn thấy Cố Trường Sinh đi tới, Cổ Thần Mục và Liên Tinh đồng thời chào hỏi.
Cổ Thần Mục nhanh chóng thuật lại chuyện của Diệp Hạo một lần, trong lúc đó không có bất kỳ giấu diếm nào.
“Quả nhiên là khí vận chi tử, tu vi rút lui, bên người lại có lão gia gia cấp bậc Chí Tôn chỉ điểm.”
“Khi giới này bị hủy, khí vận hỗn loạn, sẽ có Giới Tử ra đời?” Sau khi nghe xong, Cố Trường Sinh không có bao nhiêu bất ngờ, vẻ mặt rất bình tĩnh gật đầu.
Lúc này mới phù hợp với sáo lộ kiếp trước của hắn.
Ngay từ đầu nghe được Thác Thiên Hạo Miểu và Diệp Hạo định ra cái gọi là ước hẹn ba năm, trong lòng hắn đã có chút cổ quái, cho nên mới bảo Cổ Thần Mục và Liên Tinh chú ý.
Giới Tử sinh ra, cũng không phải bí mật gì ở Tiên Vực.
Dù sao trong vô số hạ giới, mỗi ngày đều có hạ giới hủy diệt cùng tân sinh, Giới Tử cũng có mạnh có yếu, có liên quan đến thế giới quen thuộc với hắn..
Có một vài Giới Tử tuân theo khí vận một giới mà sinh, sinh ra đã có đại khí vận, tương lai trưởng thành sẽ là một vài vô thượng tồn tại ở Tiên Vực.
Chỉ cần trên đường đi bình ổn không phát sinh dị số, tất sẽ trở thành một vị vô thượng tồn tại.
Nếu được một vài thế lực đạo thống chú ý tới từ sớm, tuyệt đối sẽ ra tay bỏ Giới Tử vào trong túi, bồi dưỡng thành người có chiến lực cao nhất trong thế lực nhà mình.
Cho nên theo Cố Trường Sinh.
Diệp Hạo này... Rất có thể chính là Giới Tử của Không Thiền Giới, có lẽ không cần một thời gian quá dài, hắn ta sẽ được không ít đạo thống truyền thừa ở Tiên Vực chú ý tới.