Chương 187: Lấy Nhất Lực Phá Vạn Pháp, Tên Trên Thiên Đạo Bia, Ma Diệt Trấn Áp
Giữa thiên địa, trong một thời gian đều vang lên âm thanh đáng sợ như khai thiên, tất cả tu sĩ vô cùng hãi nhiên, nhìn thân ảnh áo trắng kia, xung quanh có hỗn độn khí bắt đầu chìm nổi, đang không ngừng trấn áp khối bia cổ, muốn ma diệt hư ảnh của mỗi cái tên trên đó!
Thanh thế doạ người, một luồng khí tức đủ để khiến bọn họ sụp đổ!
“Người quấy rầy công tử, giết!”
Liên Tinh nhìn về phía đám viễn cổ thần sơn chi chủ kia, cũng bắt đầu hành động.
Giọng nói trong trẻo lạnh lùng ẩn chứa vô tận sát ý, thân ảnh đột nhiên trở nên mơ hồ trong hư không, một đạo sát ý rét lạnh bao phủ thiên hạ.
Tuy chỉ có Thần Vương Cảnh, nhưng lại khiến đám hung thú Thánh Nhân cảnh biến sắc.
Một đạo kiếm khí đen như mực, chừng ngàn trượng, thoáng cái rơi xuống, phong mang vô tận, sát phạt ngập trời!
Đây là một thức sát phạt đại thuật!
Nàng gia nhập cuộc chiến, chỉ một kích, một đầu Ma Cầm liền kêu thảm, nửa người bị chém xuống!
Không trung, vô tận máu tươi vẩy xuống, khiến tất cả tu sĩ biến sắc.
Bởi vì những giọt máu kia rất đặc biệt, phát ra thần huy, lấp lóe ngũ sắc quang mang, mờ mịt bốc hơi.
Thần bí và cường đại đến không nói ra được.
“Các ngươi làm càn!” Một đầu Ma Cầm Thánh Nhân cảnh trung kỳ gầm thét, nó chính là một trong số mấy đầu viễn cổ thần sơn chi chủ cường đại nhất.
Lúc này, nhân cơ hội Liên Tinh và Cổ Thần Mục giao thủ với đám sinh linh còn lại, nó bay thẳng về phía Cố Trường Sinh, muốn ngăn cản hắn!
Ong ong ong!
Giữa thiên địa!
Vô số sát cơ và thần mang phun trào!
Cánh chim đen như mực che trời, vô cùng to lớn, lại phát ra bảo huy, giống như thần kiếm!
“Xoẹt xoẹt” âm thanh vang lên bên tai không dứt, lông thần bay múa.
Đầu Ma Cầm này tế ra mấy chục cây lông vũ vô cùng thô to, như tiên kiếm chém về phía trước, phù văn lượn lờ.
Ầm ầm!
Nó rất thông minh, không sử dụng nhục thân đối cứng với Cố Trường Sinh, biết rõ không chiếm được tiện nghi, nên lựa chọn thần thông, muốn trấn sát hắn!
“Trời ạ, đây là muốn hủy thiên diệt địa sao?”
Tất cả tu sĩ phát run, cho dù đã tránh xa nơi rồi, nhưng lúc này thần hồn vẫn kinh hãi muốn tuyệt, hai chân như nhũn ra!
Khí thế Thánh Nhân cảnh quét xuống, trực tiếp quét ngang toàn bộ Trung Châu, so với mấy đạo Ma Cầm vừa rồi thì còn cường đại hơn rất nhiều lần!
“Muốn chết!” Vẻ mặt Cố Trường Sinh lạnh lẽo, không nghĩ tới đám gia hỏa này không biết sống chết, còn dám tới ngăn cản hắn!
Sau một khắc.
Pháp lực hào hùng mênh mông như tinh hà dâng trào, vô số thần tính hắn hấp thu ở Niết Bàn Trì trực tiếp bộc phát!
Cho dù tu vi vẫn áp chế tại Hoàn Nhất cảnh, nhưng lúc này pháp lực và sự chưởng khống cảnh giới của hắn còn siêu việt hơn cảnh giới này rất nhiều.
Hắn xuất thủ, tạm thời buông áp chế Thiên Đạo bia ra, Hỗn Nguyên Giới Tâm Thần Quyền rơi xuống!
Bá đạo mà quyết tuyệt, quanh thân lượn lờ ba ngàn cánh cửa thần quang, như có ngàn vạn tiểu thế giới, hắn đánh ra một quyền, hư không băng liệt, phù văn nghịch lưu.
Đầu Ma Cầm kia kinh dị, cảm thấy nam tử áo trắng thần bí trước mặt quá tà tính.
Đây là một môn thần thông kinh thế vận dụng lực lượng nhục thân!
Chỉ dựa vào lực lượng nhục thân đã đánh nát tất cả!
Lấy nhất lực phá vạn pháp! Nếu cảnh giới của hắn cao thêm chút nữa, sẽ còn kinh dị kinh khủng đến cỡ nào.
Tu vi của nó là Thánh Nhân trung kỳ, vừa xuất thế đã có thể khiến Không Thiền Giới lâm vào tĩnh mịch và huyết tinh!
Nhưng, một kích vô cùng kinh khủng của nó đã bị đánh nát, không có hiệu quả.
Ma Cầm hét lên giận dữ, lần nữa đánh tới, thi triển một môn thần thông khác!
Lập tức, lôi vân trên bầu trời bạo động, sao băng sáng lên.
Phù văn xen lẫn, tinh hà dày đặc, nhìn vô cùng xán lạn, ngay sau đó huyết dịch và lông thần vẩy ra.
Đầu Ma Cầm kia vô cùng kinh hãi, nó thi triển thần thống cấp bậc Thánh Nhân, vậy mà cũng không địch lại.
Nam tử mặc áo trắng này, làm sao có thể cường đại đến tình trạng này, rõ ràng thực lực chỉ là Hoàn Nhất cảnh, đã vượt quá nhận biết của nó!
“Ngươi đang áp chế tu vi, cảnh giới lúc đầu của ngươi đã sớm vượt qua cảnh giới mà ngươi thể hiện.”
Nó hoảng hốt, không nhịn được nói, vô cùng sợ hãi, bây giờ nửa người đã bị Cố Trường Sinh đánh xuyên qua, tiên huyết rơi đập, áp sập từng mảnh sơn mạch!
“Bây giờ ngươi mới biết sao?”
Vẻ mặt Cố Trường Sinh lạnh nhạt, nhưng ánh mắt lạnh lẽo, trên áo trắng dính một vài vết máu, nhưng không phải của hắn.
Cùng lúc đó.
“Tiên bảo xuất thế?”
“Vị trẻ tuổi trong truyền thuyết của Cố gia cũng ở đó?”
Trong một tòa thành trì nào đó.
Một đám nam nữ trẻ tuổi vừa từ Tiên Vực hạ giới xuống nhíu mày.
Bọn họ cùng đi đến, khí tức rất cường đại, mặc bảo giáp, nhưng toàn thân vẫn bao phủ ánh sáng thần thánh.
Bên cạnh, có ba động đáng sợ phát ra, khiến người ta rất kinh ngạc, đây là đám chí tôn trẻ tuổi cực kì đáng sợ ở Tiên Vực.
Ở phía trước bọn họ, có một nam tử tóc vàng chói mắt như ánh dương.
Toàn thân hắn ta giống như đang thiêu đốt.
Lúc hành tẩu, có ánh sáng màu vàng bao phủ, phù văn biến mất, hóa thành mặt trời khiến người ta bỏng mắt, hư không rung động.
Đạo Cực Tiểu Thánh Quân, bây giờ là một trong số tồn tại trẻ tuổi đáng sợ nhất tại Đạo Cực thánh viện.
Dung hợp một đạo lửa cổ vô cùng thần bí, uy năng không kém bất cứ hạt giống thần hỏa gì đứng trong mười vị đầu của Tiên Vực.
Hắn ta rất cường đại, có thể xưng hùng ở một phương, thực lực mạnh mẽ, có thể tung hoành vô địch.
Đám Chí Tôn trẻ tuổi kia đều là tùy tùng của hắn ta.
“Đại nhân, căn cứ theo báo cáo của hạ nhân, bên trong mảnh đại hoang kia xuất hiện một tấm bia cổ, có thể là Thiên Đạo bia.”
Một vị lão bộc xuất hiện, cung kính nói.
“Cho nên, Thần Tử Cố gia đang ở trong đó?” Đạo Cực Tiểu Thánh Quân hỏi, hai mắt giống như hai vòng mặt trời màu vàng, khiến nước mắt của người đối diện chảy ròng.
“Ở đó.” Lão bộc đáp.
“Vị sư tôn thần bí của Diệp Hạo là một tồn tại vô thượng nào đó của Thánh Viện, lúc trước nghe đồn đã vẫn lạc, nhưng thời gian trước thông qua bí pháp truyền tin tức đến Thánh Viện, nói Diệp Hạo đã đắc tội với Thần Tử Cố gia.”
“Bây giờ Thánh Viện vô cùng kiêng kị Cố gia, cho nên đối với vị tồn tại vô thượng kia.. Cũng không muốn quản nhiều.”
Đạo Cực Tiểu Thánh Quân gật đầu nói, trong mắt mang theo dị sắc, chỉ nhắc tới chuyện ấy, cũng không nói nhiều.
Vẻ mặt lão giả cung kính.
Sau lưng bọn họ, một đám cường giả đi theo, dùng ánh mắt kính sợ nhìn đám người trẻ tuổi này, là tùy tùng và người hầu của bọn họ ở Không Thiền Giới.
“Là kì tài của Đạo Cực thánh viện!”
“Đạo Cực thánh viện, tại Tiên Vực cũng là một phương vô thượng đạo thống, thế lực to lớn vô biên, xưng bá mấy phương đạo vực.”
Nhìn thấy đám người này, có tu sĩ Tiên Vực chấn kinh.
Sau đó.
Đám thiên kiêu trẻ tuổi của Đạo Cực thánh viện cất bước, hóa thành cầu vồng, đi về phía khu vực mười vạn đại hoang.
Khí tức của Đạo Cực Tiểu Thánh Quân càng thêm kinh khủng, hiện ra chân thân hùng vĩ, che đậy bầu trời, khiến đám người run sợ.
Có rất nhiều tồn tại trẻ tuổi từ Tiên Vực đến, cũng nghe nói mà đi, cảm nhận được cỗ khí thế Thánh Nhân truyền đến, cũng biết rõ khối bia cổ kia là vật gì, là thiên đại cơ duyên, không muốn bỏ qua.
Trong một thời gian, toàn bộ Trung Châu biến sắc, vô số tu sĩ hãi nhiên.