Chương 189: Một Đám Vô Thượng Thiên Kiêu, Hoàn Nhất Cảnh Cực Cảnh, Tứ Phương Hãi Nhiên
Thanh thế bên trong mười vạn đại hoang vô cùng to lớn.
Vừa rồi mấy đạo uy thế vô cùng đáng sợ của Thánh Nhân quét ngang, bao phủ xuống, khiến toàn bộ Trung Châu kinh hãi.
Rất nhiều Thánh khí có cảm giác thức tỉnh, chìm nổi trên không trung, có khí tức đáng sợ chảy xuôi!
Vô số tu sĩ sắc mặt trắng bệch, cảm giác như sắp hủy thiên diệt địa!
Nhưng mà...
Mấy cỗ uy thế Thánh Nhân quét ngang thiên địa, chấn nhiếp bốn phương tám hướng này tới rất nhanh, nhưng biến mất cũng rất nhanh, giống như vừa rồi chỉ là ảo giác.
“Huyền Quy xoay người, đến từ đại hoang. Nhưng vừa rồi đã xảy ra chuyện gì? Lại có khí tức của vài vị Thánh Nhân thức tỉnh!”
“Đây là khí tức truyền đến từ mười vạn đại hoang, lão phu suy đoán hẳn là những tồn tại kinh khủng trong viễn cổ thần sơn thức tỉnh. Nhưng..... Vì sao lại biến mất...”
Rất nhiều tu sĩ sắc mặt trắng bệch, rung động không thôi, cảm giác ngạt thở như thủy triều biến mất không thấy gì nữa, sau đó tim đập thình thịch và hoảng sợ.
Bọn họ chấn kinh không hiểu, vì sao đám tồn tại kinh khủng kia vừa hiện thân, đã nhanh chóng thối lui, rất quỷ dị, khiến người ta khó hiểu.
Cảm thấy bên trong mười vạn đại hoang tuyệt đối đã xảy ra chuyện đó.
“Có phải chuyện này liên quan đến vị đại nhân trẻ tuổi đến từ Tiên Vực kia không?”
Rất nhiều tu sĩ to gan hiếu kỳ, bắt đầu chạy đến nơi đó.
Cùng lúc đó!
Đông đảo thân ảnh trẻ tuổi có khí tức kinh khủng dẫn theo đám tùy tùng bay về phía mười vạn đại hoang, cho dù nơi đó có Thánh Nhân tồn tại, cũng không hề sợ hãi.
Trong mắt có thần mang lấp lóe, vô cùng nóng rực.
“Đây tuyệt đối là Thiên Đạo bia Hoàn Nhất cảnh đã thất truyền từ lâu...”
“Nghe nói Thần Tử Cố gia vẫn luôn áp chế cảnh giới, chưa đột phá, có lẽ muốn chứng thành căn cơ mạnh nhất trên Thiên Đạo bia vạn cổ này.”
“Không vào Kiếp Kiều cảnh, những cảnh giới phía dưới đều là căn cơ, dã tâm của Thần Tử Cố gia quá lớn, khí phách khiến người ta kinh dị, muốn mượn Thiên Đạo bia để thành tựu bản thân!”
Bọn họ nói nhỏ trong mắt đều là tinh mang.
Tại một khu vực ở Tiên Vực, bọn họ có danh xưng vô địch, nhưng xưng tôn cùng thế hệ, bọn họ đã từng cảm thấy mình kém xa Thần Tử Cố gia.
Nhưng hiện nay, bọn họ đều đã dung hợp hạt giống thần hỏa mạnh mẽ của mình, bước vào Kiếp Kiều cảnh.
Nói cách khác, hiện nay, bọn họ yếu nhất cũng là Chân Thần cảnh.
Mà Thần Tử Cố gia, lại là Hoàn Nhất cảnh, chưa bước vào Kiếp Kiều, thần cơ chưa tạo, chân hỏa chưa dung, đến Hư Thần cảnh cũng không phải.
“Mặc dù Thần Tử Cố gia sinh mà làm thánh, nhưng hiện nay mọi người đối mặt với Bán Thánh cũng có thủ đoạn đối phó của mình, không phải không địch lại.”
“Nếu hắn còn không đột phá, vậy đây chính là cơ hội của chúng ta.”
Trong ánh mắt của rất nhiều người tỏa ra hỏa nhiệt, có ý nghĩ to gan.
Mặc dù dùng cảnh giới nghiền ép, tiến hành giao chiến không công bằng, nhưng đối thủ là Thần Tử Cố gia, bọn họ không quan tâm có công bằng hay không.
Biết Thần Tử Cố gia còn áp chế tu vi ở Hoàn Nhất cảnh.
Tất cả bọn họ đều thở phào một cái, cảm giác ngọn núi lớn ép bọn họ không thở nổi kia đã biến mất.
Mọi người cùng Chí Tôn trẻ tuổi, là truyền nhân của một phương đại giáo, có nhiều thủ đoạn.
Bây giờ bọn họ cao hơn Thần Tử Cố gia hai đại cảnh giới... Mà đây cũng là cơ hội của bọn họ.
Một khi đánh vỡ truyền thuyết bất bại của người trẻ tuổi kia, ác mộng sẽ biến mất!
Oanh!
Chân trời, một thân ảnh hùng vĩ vàng óng tiến đến, che khuất bầu trời, giống như một vị Vương Giả, toàn thân đang thiêu đốt!
Đạo Cực Tiểu Thánh Quân!
Một bên khác!
Một cỗ tử khí che khuất bầu trời, mênh mông cuồn cuộn chín vạn dặm xuất hiện, đó là một thanh niên mặc áo bào, ánh mắt bình thản, cầm phất trần trong tay, dưới chân như cưỡi mây đạp gió, cũng đang bay trên bầu trời.
Đạo Tử của Trường Sinh Doanh gia, Doanh Nhiếp!
Lần này hắn ta không dẫn theo đầu Thanh Ngưu kì dị kia, nhưng thực lực đã đạt đến tình trạng cao thâm của Chân Thần Cảnh, rất tự tin, muốn rửa sạch khuất nhục năm đó.
“Gặp ngươi phải đi đường vòng sao?” Khóe miệng hắn ta lộ ra ý cười lạnh, sau đó bình tĩnh lại.
Trước đây đạo tâm vỡ ra, lại thu hoạch được tiên duyên nghịch thiên, thực lực tăng lên kinh khủng, đạo tâm cũng khép lại.
Trên các dãy núi bên dưới, vô số tu sĩ nhìn thấy những cảnh tượng này, đều kinh hãi muốn tuyệt.
“Đây chính là chí tôn trẻ tuổi đến từ Tiên Vực sao? Mỗi người đều cường đại đến mức khiên người ta tuyệt vọng!”
Một vài thiên kiêu trẻ tuổi bản thổ cảm thấy miệng khô khốc, một mảnh đắng chát tuyệt vọng, cho rằng cả đời này mình cũng không thể đạt tới tình trạng kia.
Oanh!
Oanh!
Oanh!
Trong đại hoang, Huyền Quy đã chết, Thiên Đạo bia vẫn còn sừng sững trên thi thể to lớn như hòn đảo của nó, theo Cố Trường Sinh không ngừng trấn áp mà có biến hóa, âm thanh ong ong ong truyền ra!
Hắn đã trấn sát đạo chân linh trong đó, trong sự oán hận và không cam lòng của nó, một đạo thần mang chém tới, trong nháy mắt chôn vùi!
Cố Trường Sinh vươn người đứng dậy, ánh mắt sáng chói, tiên đồng hiển hóa, hét lớn một tiếng, “Lên!”
Ngay sau đó!
Khối Thiên Đạo bia này đột ngột từ mặt đất đi lên, sừng sững tại hư không, không ngừng biến lớn, nguy nga như một tòa ma sơn, phù văn liên miên, bành trướng như biển, khí tức nhiếp tâm nhiếp phách!
“Cái này...”
“Thì ra khối tiên bảo này được sử dụng như vậy sao?”
Thấy một màn này, vô số tu sĩ trừng to mắt, hô hấp như muốn đình chỉ!
Bọn họ chưa bao giờ nhìn thấy vật thần dị huyền diệu như vậy, tấm bia này có thể hiển hóa từng thân ảnh kinh khủng.
Mặc dù khí tức đều là Hoàn Nhất cảnh đỉnh phong, nhưng còn mạnh hơn cảnh giới lúc này của bọn họ đâu chỉ ngàn vạn lần!
Một vài tu sĩ trưởng lão thánh chủ đã có tu vi Thiên Thần cảnh có cảm giác bất cứ thân ảnh nào hiện nên trong đó đều có thể tuỳ tiện chụp chết bọn họ!
Ở trong đó!
Bọn họ thấy được từng nhân vật cổ lão trong thần thoại!
Một thân ảnh đều tắm rửa lôi đình, giống như lôi điện biến thành, mỗi một bước đi đều sẽ lưu lại một phương lồng giam lôi hải!
Quanh người Cố Trường Sinh có hỗn độn khí chìm nổi, chấn khai mảnh lôi đình chi hải này!
Có gương mặt mơ hồ của Đế Hoàng, khống chế Cửu Long, một thanh Thiên Tử Kiếm, thí thần giết ma!