Chương 198: Đạo Tâm Chủng Ma, Độ Ngươi Làm Bộc, Chưởng Che Tứ Phương
“Thời khắc đạo tâm sụp đổ, chính là thời cơ tốt nhất để gieo chủng ma.”
Nhìn nửa người Doanh Nhiếp đã bị nổ thành huyết vụ, ánh mắt của Cố Trường Sinh vô cùng bình tĩnh, tất cả nằm trong dự liệu.
Hắn cân nhắc không ít chuyện, không trực tiếp chấn vỡ Doanh Nhiếp, lưu lại cho hắn ta một mạng, lập tức thu tay lại.
Trong chớp mắt này, hỗn độn khí phía sau hắn chìm nổi, hóa thành sương mù, che đậy tứ phương, phòng ngừa đám tu sĩ còn lại nhìn trộm.
Tại Không Thiền Giới, người hộ đạo của Doanh Nhiếp tuyệt đối không thể hiện thân quấy nhiễu.
Nhưng để phòng môn tà thuật Đạo Tâm Chủng Ma này của hắn bị người ta biết đến, vẫn nên cẩn thận một chút, dù sao thân phận của hắn đặc thù, đại biểu cho mặt mũi của Trường Sinh Cố gia.
“Cố Trường Sinh, ngươi muốn làm gì...” Thần hồn của Doanh Nhiếp rung động, hoảng sợ, rất đau đớn, nửa người nổ tung.
Đạo thần hỏa thần bí hình Kim Đan kia chảy ra từng sợi kim quang, trong đó có phù văn thần bí, hóa thành trật tự thần liên, sinh cơ bừng bừng, muốn phục hồi thân thể cho hắn ta.
Nhưng hắn ta cảm nhận được Cố Trường Sinh không có hảo ý.
Vừa rồi giao chiến, phất trần thần bí rơi xuống, kết quả bị Cố Trường Sinh lấy đi, khiến hắn ta càng thêm hoảng sợ không cam lòng.
Cố Trường Sinh khẽ cười một tiếng nói, “Doanh huynh, ngươi là tiên đồng đưa bảo cho ta, lưu cho ngươi một mạng, còn không mang ơn, lại hỏi ta muốn làm gì?”
Không ngờ lại bị Cố Trường Sinh khinh thị như thế, sắc mặt Doanh Nhiếp càng thêm phẫn nộ, không cam lòng, bản thân thu được các loại cơ duyên, cuối cùng đều lợi cho Cố Trường Sinh.
Trước đó Hồng Mông Thủy Khí Căn là như thế, bị hắn cướp đi.
May mắn vạn khổ tìm được phất trần hoàn chỉnh luyện chế, cũng là như thế!
“Doanh huynh, sau này ngươi làm người hầu của ta đi, dù sao thực lực của ngươi đúng là không kém.” Cố Trường Sinh lắc đầu, sau đó cười nói.
Doanh Nhiếp hoảng sợ, đôi mắt trừng lớn, chỉ cảm thấy một cỗ hắc ám thâm thúy từ bốn phương tám hướng vọt tới!
Vẻ mặt Cố Trường Sinh không có bất kỳ biến hóa nào.
Từng sợi hắc khí hóa thành hạt giống, băng lãnh quỷ dị, hướng về phía thức hải của Doanh Nhiếp!
Lúc đạo tâm sụp đổ, chính là thời cơ tốt nhất để gieo chủng ma.
Trên người Doanh Nhiếp có đại khí vận, hư hư thực thực có liên quan đến một nhân vật mà Cố Trường Sinh biết, cho nên muốn nô dịch hắn ta.
Giờ khắc này!
Ma chủng cắm rễ, trực tiếp hóa thành vô số sợi tơ, quấn chặt thần hồn của Doanh Nhiếp!
Vật hộ thân bảo mệnh của hắn ta căn bản không thể xúc động, không chống đỡ được cho hắn ta!
Quá trình này, dường như không có bất kỳ trở ngại nào, rất thuận lợi.
Đôi mắt Doanh Nhiếp lập tức trừng lớn, cảm nhận được thiên uy tịch diệt chi ý từ bên trong thức hải truyền đến, căn bản không do hắn ta khống chế.
Vẻ mặt hắn ta trở nên vô cùng sợ hãi, không nhịn được run giọng nói, “Cố Trường Sinh, ngươi... Đây là thần thông tà ác gì vậy.....”
“Từ giờ trở đi, sinh tử của Doanh huynh do một ý niệm của ta, không chỉ là sinh, đến chết cũng như vậy. Ngươi căn bản là không có cách tự sát, đến chết cũng không làm được.” Vẻ mặt Cố Trường Sinh không đổi nói với hắn ta, mang theo ý cười, cũng rất bình tĩnh lạnh nhạt, giống như nói đến một chuyện rất nhỏ.
Đạo Tâm Chủng Ma thần thông, có thể làm thần thông trấn tộc cho tộc Tâm Ma, đương nhiên sẽ không đơn giản.
Doanh gia có một môn Độ Tiên Kinh, cũng có chỗ quỷ dị như vậy.
Dù sao bất kì một vị thiên kiêu trong lòng mang vô địch đều có tôn nghiêm của mình, tình nguyện chết cũng không muốn bị người khác nô dịch.
Thiên Hoàng Nữ là ngoại lệ, bị tộc nhân từ bỏ, tuyệt vọng, lựa chọn sống sót, cho rằng đi theo Cố Trường Sinh cũng không tệ.
Cho nên lúc nghe thấy mấy câu này, Doanh Nhiếp tuyệt vọng, giờ khắc này hồn thân của hắn cũng bị tác động đến, bên trên cũng bị một cỗ màu đen quỷ dị quấn quanh!
Nói cách khác, thủ đoạn bảo mệnh cuối cùng của hắn ta, cũng mất hiệu lực!
“Doanh huynh, trước dưỡng thương tốt đi.”
Cố Trường Sinh khẽ cười một tiếng, giải trừ thần uy của Luân Hồi Bảo Thuật, khiến Doanh Nhiếp khôi phục dáng vẻ.
Nhưng nhìn qua vẫn rất đáng sợ, nửa người nổ tung, tiên huyết ẩn chứa thần tính và đạo ý không ngừng chảy xuống
Vẻ mặt Doanh Nhiếp vô cùng phức tạp nhìn hắn, không cam lòng và giãy dụa, cuối cùng hóa thành chán nản thật sâu.
Rõ ràng nhìn qua là một nhân vật siêu nhiên như tiên, nhưng thủ đoạn lại ngoan lệ hơn ma.
Thủ đoạn tầng tầng lớp lớp, giống như thái cổ ma sơn, vắt ngang trước mắt, cường đại khiến tất cả người cùng thế hệ tuyệt vọng.
Hắn ta thật sự muốn hỏi, thế gian này, còn người trẻ tuổi nào có thể làm đối thủ của Cố Trường Sinh không?
Ong!
Sương mù bao phủ tứ phương tán đi, tất cả tu sĩ ở xung quanh cũng lộ ra, rất rung động và nghi hoặc, đồng thời cũng tò mò.
Vừa rồi dường như tất cả mọi người cho rằng Đạo Tử Doanh gia sẽ bỏ mình.
Dù sao chỉ bị chạm đến đã nổ tung thành huyết vụ, như vậy còn đánh như thế nào? Đến khả năng giao thủ chân chính cũng không có.
Sau đó Cố Trường Sinh xuất thủ, che đậy tất cả mọi người nhìn trộm, càng khiến người ta kinh dị, cảm thấy có chuyện lớn xảy ra.
Các Chí Tôn trẻ tuổi đến từ Tiên Vực cảm thấy thần hồn phát lạnh, cho rằng Đạo Tử Doanh gia dữ nhiều lành ít.
Nhưng.. Bây giờ một màn này càng khiến bọn họ rung động, vẻ mặt hoang mang, không nghĩ ra.
Đạo Tử Doanh gia không những không chết, còn đang phục hồi một thân thương thế, đứng sau lưng Cố Trường Sinh, vẻ mặt không còn phong mang và hiếu thắng như lúc trước..
“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì...”
“Vì sao lại xuất hiện tình huống này, Đạo Tử Doanh gia không có chuyện gì, chỉ là nhìn rất thê thảm...”
“Chẳng lẽ hai người bắt tay giảng hòa, hay là Đạo Tử Doanh gia thần phục Thần Tử Cố gia, muốn đuổi theo hắn?”
Vô số tu sĩ nghị luận ầm ĩ, ánh mắt nhìn sang, rơi trên người Doanh Nhiếp, không hiểu và nghi hoặc.
Một bên khác, nhìn Cố Trường Sinh giống như chưa từng chiến đấu, vẻ mặt vẫn tự nhiên không màng danh lợi như cũ.
“Xem ra công tử ra đã nghĩ biện pháp khống chế Đạo Tử Doanh gia rồi...”
Chỉ có sắc mặt hai người Liên Tinh và Cổ Thần Mục hơi rung động, nghĩ tới điều gì, Thiên Hoàng Nữ cũng bị công tử dùng thủ đoạn nào đó độ hóa khống chế!