Chương 197: Không Bất Kỳ Sức Đánh Trả Nào, Lần Nữa Đánh Đạo Tâm Sụp Đổ (2)
So sánh đám Chí Tôn trẻ tuổi ở Không Thiền Giới với đám người trẻ tuổi ở Tiên Vực này, bọn họ cảm thấy mình còn không bằng gà đất chó sành!
“Thực lực Chân Thần Cảnh thực lực, có thể trấn áp Bán Thánh, rung chuyển Thánh Nhân!”
“Thật đáng sợ!”
Một đám tu sĩ ở Tiên Vực hãi hùng khiếp vía, rung động nói, “Đạo Tử của Trường Sinh Doanh gia từng bại dưới tay Thần Tử Cố gia.”
“Nghe nói bị đánh đến đạo tâm sụp đổ, hơn nữa, tại cổ thành Vọng Nguyệt đã nói rằng sau này nhìn thấy truyền nhân Cố gia sẽ đi đường vòng... Bây giờ rõ ràng hắn ta đã mạnh hơn rất nhiều, muốn đến đây rửa sạch sỉ nhục!”
“Đây mới thật sự là Chí Tôn trẻ tuổi, vô thượng thiên kiêu a.”
“Cho dù đạo tâm bị hủy, cũng có thể tìm lại niềm tin vô địch, tạo nên đạo tâm. Nếu ta vô địch, căn bản không cần sợ cái gì, xương sau lưng, tiên lộ khô kiệt, không có chỗ nào không phải nhân kiệt vạn cổ.”
“Tại bất kì một thế nào, nhân vật như vậy nhất định sẽ quét sạch tứ phương, thế nhưng lại gặp phải truyền nhân Cố gia.”
Vô số tu sĩ Tiên Vực kinh hãi, từ trong đạo ấn kia cảm thấy được trái tim vô địch của Doanh Nhiếp, cho dù mạnh như Thần Tử Cố gia, hắn ta cũng muốn chiến.
Cho dù có khả năng thất bại!
Mà bây giờ, một trận chiến này, cảnh giới của hắn ta còn cao thâm hơn truyền nhân Cố gia rất nhiều, các loại thủ đoạn cũng vô cùng đáng sợ.
“Kết quả của trận chiến này...” Thậm chí các tu sĩ ở Tiên Vực còn có chút chờ mong, muốn xem Đạo Tử Doanh gia có thể đánh vỡ một kỳ tích không.
Là người cùng thế hệ đánh xuyên qua ngọn núi lớn này!
“Ta nhất định phải đánh bất ngờ, mới có cơ hội!” Doanh Nhiếp gầm nhẹ nói, rất không cam lòng và hoảng sợ, không nghĩ tới thủ đoạn bản thân tự nhận là rất cường đại, lúc đối mặt với Cố Trường Sinh vẫn không chịu nổi một kích.
Bản thân đang mạnh lên, hắn cũng đang mạnh lên, hơn nữa còn kéo ra chênh lệch càng lớn.
Sau đó!
Doanh Nhiếp thi triển tất cả pháp lực.
Lần nữa toàn lực xuất thủ, thần hỏa hình dáng Kim Đan nhảy lên, bốc cháy, thần uy bành trướng mênh mông, từng tầng kim quang bao phủ trên người hắn ta, như có bất hủ kim thân chi ý.
Đồng thời hắn ta lắc cái chuôi phất trần này một cái, trong đó có thân ảnh đạo nhân xuất hiện.
Gương mặt hiền hòa, bảo quang sáng chói, công đức vô cùng vô tận, có lực lượng phong trấn tứ phương, thiên địa đại thế hợp nhất, tứ bốn phương tám hướng giống như bị ngăn chặn!
“Trói!”
Vị đạo nhân này phun ra một đạo âm cổ lão!
Tất cả mọi người hãi nhiên, cảm thấy nếu bản thân lâm vào trong đó, sẽ bị trói lại, không thể động đậy.
Nhưng lúc này, ong!
Thiên địa bỗng nhiên yên tĩnh, vẻ mặt của Cố Trường Sinh bình tĩnh.
Hỗn độn khí quanh người mãnh liệt, lực lượng nhục thân vô cùng đáng sợ xuất hiện, tuỳ tiện tránh khỏi lực lượng trói buộc của thiên địa đại thế, bày ra đặc điểm của Hỗn Độn Thể!
Sau một khắc!
Hắn không muốn lãng phí thời gian nữa, biết rõ Doanh Nhiếp nắm giữ rất nhiều thần thông cường đại, vô thượng bảo thuật cũng không ít.
Hơn nữa cực kì thông minh, không cứng đối cứng với mình, lựa chọn thi triển cực tốc thần thông tránh né, như cá tránh đi.
“Trách không được lại khôi phục đạo tâm.”
Khóe miệng Cố Trường Sinh lộ ra nụ cười lạnh nhạt, không thèm để ý đến những thứ này, một quyền đánh vỡ nát đạo ấn bao trùm xuống, Côn Bằng sau lưng giương cánh, tiên đồng thấy rõ động tác của Doanh Nhiếp.
Sau đó, xương Trường Sinh khẽ nhúc nhích, phun ra một luồng thần lực!
Một đạo thần quang hai màu đen trắng từ trong lòng bàn tay Cố Trường Sinh phát ra, thời gian trôi qua lại tân sinh phá diệt, hư không vặn vẹo, hóa thành thần phù chi kiếm!
“Đây là cái gì...”
“Làm sao ta lại nhìn thấy hình ảnh mình già đi...”
“Cái gì? Làm sao ta có thể nhìn thấy hình ảnh mình tân sinh hóa thành trẻ con chứ?”
Một vài tu sĩ kêu to, bị chấn động, trong đạo thần quang hắc bạch kia, nhìn thấy cảnh tượng rất quỷ dị.
Sinh lão bệnh tử! Chúng sinh luân hồi!
Đây là một cảm giác khó nói lên lời, như bị lâm vào trong đó, nhưng rất nhanh bọn họ ướt đẫm mồ hôi lạnh, bừng tỉnh, đây là nhìn thoáng qua, nếu nó nhằm vào bọn họ thì sao?
“Đây là thần thông gì?” Đám Chí Tôn trẻ tuổi ở Tiên Vực cũng là tim đập nhanh, nhanh chóng dời mắt, không dám nhìn nhiều.
Quá quỷ dị!
Loại thần thông này, trước đó chưa bao giờ nhìn thấy.
“Luân hồi thần thông! Cái này sao có thể...”
Lúc này Doanh Nhiếp cũng biến sắc, thần hỏa hình dáng Kim Đan dâng lên, toàn thân chảy xuôi lực bất hủ màu vàng.
Đồng thời vận chuyển cực tốc chi pháp, muốn tránh đi, đáng tiếc dưới tiên đồng của Cố Trường Sinh, đã sớm dự liệu được động tác của hắn ta, trong nháy mắt xuất hiện tại một bên khác!
Oanh!
Một chưởng nhô ra, hỗn độn khí lượn lờ, bao trùm thiên địa, vạn vạn quân cự lực bành trướng, hư không vỡ vụn!
Vô số tu sĩ hãi nhiên biến sắc, cách rất xa vẫn bị khí cơ kia chấn nhiếp, cơ thể suýt chút nữa nổ tung.
Ánh mắt Doanh Nhiếp lộ ra vẻ kinh hãi không thể tin được, hoàn toàn không thể tránh đi, Cố Trường Sinh đã thấy rõ động tác tiếp theo của hắn ta.
Một chưởng trấn áp!
Tầng kim quang bất hủ kia chống cự một tia, liền răng rắc vỡ vụn, đồng thời thần phù chi kiếm hai màu đen trắng chém xuống, Doanh Nhiếp nhanh chóng thu nhỏ, thành thành hình dạng đứa trẻ, đôi mắt mở to, vô cùng hoảng sợ!
“Đây chính là lực lượng bây giờ của ngươi sao?” Cố Trường Sinh cười khẽ, vẻ mặt khiến tất cả mọi người phát lạnh, một chưởng này không ngừng bao trùm xuống.
“Làm sao... làm sao ngươi có thể biết rõ động tác của ta...” Doanh Nhiếp không cam lòng, hoảng sợ hô to, từng kiện bảo giáp hộ thân sáng lên, cũng thi triển bí bảo, đáng tiếc thần văn xen lẫn, thần quang sáng chói đã trực tiếp sụp đổ, không có sức chống cực nào!
“Lần này nửa hồn thân của ngươi còn có thể cứu ngươi không?” Cố Trường Sinh thờ ơ, một chưởng che đậy mà xuống, như tinh hà rủ xuống, hỗn độn tràn ra!
Phốc một tiếng!
Doanh Nhiếp trong hình dạng đứa trẻ, đạo bào bất phàm, cũng là bí bảo, đang sáng lên, nhưng trong nháy mắt chạm vào một chưởng này, nửa bên thân thể trực tiếp nổ thành một đoàn huyết vụ!
“Không có khả năng...”
Doanh Nhiếp không còn lạnh nhạt như trước, kêu to, rất hoảng sợ và không cam lòng, Cố Trường Sinh cường đại khiến hắn ta lần nữa tuyệt vọng, căn bản không có bất kỳ sức đánh trả nào!
Trước đó như thế, hiện tại cũng là như thế!
Đạo tâm của hắn ta, lần nữa bị đánh sụp!