Chương 39: Một Đường Thúc Đẩy, Chấn Kinh Bên Ngoài Hư Không
“Đây chỉ là đợt thú triều đầu tiên, thực lực Khai Thiên cảnh đã được cho là đỉnh tiêm, phía sau lần nữa có thú triều vọt tới, hẳn là sẽ xuất hiện yêu thú Hoàn Nhất cảnh.
Dù sao đó cũng là mộ địa của Thánh Nhân, sau khi vẫn lạc có bản nguyên chi khí tẩm bổ ra ngoài, dẫn đến đám yêu thú xung quanh càng thêm cường đại.”
Cố Trường Sinh vừa nghĩ ngợi, vừa tiến quân thần tốc, chiến thuyền giống như một đạo lợi kiếm, trực tiếp phá vỡ một con đường trong thú triều.
Một mình hắn hành động, bên người cũng không có người đi theo.
Bởi vì hắn dự định xâm nhập vào thánh mộ Bắc Hoang, trong đó có không ít cấm chế nguy hiểm, mang theo người cũng là liên lụy.
Tất cả yêu thú gặp được hắn, căn bản không có sức chống cực nào, tất cả đều hóa thành huyết vụ, hình thần câu diệt.
Thông qua Càn Khôn Minh Giám, vô sĩ tu sĩ trong thành Bắc Hoang nhìn thấy cảnh tượng ấy, không khỏi tặc lưỡi, rung động không thôi.
“Một mình Thần Tử của Cố gia đã có thể xâm nhập vào thánh mộ Bắc Hoang, hơn nữa tốc độ nhanh như vậy, bỏ xa những người khác lại phía sau.” Một vị cự đầu uy tín lâu năm cả kinh nói.
Hoàn Nhất cảnh, tu sĩ đạt tới cảnh giới này đã có thể gọi là cự đầu một phương, tuổi thọ vạn năm!
Trong đó, bất kỳ yêu thú nào cũng cực kỳ khó đối phó, nhưng trước mặt thực lực tuyệt đối, cũng chỉ như tờ giấy rách.
Trong hình ảnh, một đám tu sĩ tuổi trẻ đang chém giết với hắc ám yêu thú sa đọa, không ngừng giết vào giết ra đám thú triều, toàn thân đẫm máu.
Có thể thấy được, mục tiêu của tất cả mọi người đều là thánh mộ Bắc Hoang, muốn đi vào đó, thu hoạch cơ duyên.
Đồng thời, cũng muốn săn giết nhiều yêu thú hơn, lấy được xếp hạng không tệ trong đại hội đi săn.
“Người dẫn đội của Thiên Đạo Điện cũng cực kỳ cường đại, hắn ta cũng là thể chất đặc thù nào đó, ta nhìn trong lúc hắn ta giơ tay nhấc chân đều có lượng lớn tinh khí dao động, biến hoá để bản thân sử dụng, trấn áp giết chết một đầu yêu thú Khai Thiên cảnh tứ chuyển.” Một vị lão nhân chú ý đến cảnh tượng trong đó, không khỏi thở dài.
“Không phải là Hậu Thổ Thần Thể đã được ghi chép sao?”
“Thủ đoạn của Chí Tôn trẻ tuổi thuộc Bất Tử Hồ cũng là kinh người, thực lực Tịch Địa cảnh đỉnh phong, tiện tay xé rách Kim Tình Viên Hầu sáu tay Khai Thiên cảnh tam chuyển, đó là di chủng Hoang Cổ đấy!”
“Người thanh niên mặc đạo bào của Trường Sinh Doanh gia kia, toàn thân đều là đạo vận, yêu thú Khai Thiên cảnh ngũ chuyển đều khó chống cự một chiêu của hắn.”
“Đáng tiếc vị thần nữ của Trường Sinh Tần gia không hề lộ diện, không nhìn thấy thân ảnh của nàng ta.”
“Mặc dù truyền nhân của Cửu Dương thánh tông, Thánh Tâm môn không bằng mấy vị kia, nhưng thực lực cũng cường đại, lão phu xem, không đến mười năm nữa, bọn họ đã có thể giao thủ với chúng ta rồi.”
“Thật sự là quần tinh sáng chói, thành tiên thịnh thế!”
Trong thành, rất nhiều cường giả Hoàn Nhất cảnh uy tín lâu năm đang nghị luận, một nơi nào đó trong hư không, một khối bàn đá đang lơ lửng, ở đó có mấy thân ảnh phát ra khí tức vô cùng kinh khủng đang ngồi, ung dung uống trà.
Mỗi một thân ảnh đều có thể tùy ý nổ tung cấm chế của thánh mộ Bắc Hoang, phá vỡ trận văn trong đó.
Nhưng họn họ cũng không có ý định động thủ, chỉ lẳng lặng nhìn xem thay đổi trong đó.
“Vị Thần Tử Cố gia này của các ngươi, đến lão phụ cũng nhìn không thấu, tuổi còn rất trẻ đã có thực lực như thế, thiên tư quả thật cổ kim hiếm thấy.” Nhìn Cố Trường Sinh tiện tay đánh chết một đầu yêu thú Khai Thiên cảnh bát, một vị lão nhân mặc kim bào trong dó, mi tâm nhảy lên một cái, không khỏi khụ một tiếng, nói.
“Đúng vậy, không nghĩ tới Cố gia các ngươi lại phái nhân vật như vậy xuất thế, nếu không có chuyện ngoài ý muốn, chắc hẳn hắn sẽ chiếm được vị trí thứ nhất trong đại hội đi săn lần này, những người còn lại không hề có một cơ hội.” Bên cạnh, một lão nhân tóc trắng, mặt mũi nhăn nheo cũng thở dài nói, có một loại bất đắc dĩ.
Ông ta là một vị cổ lão của Tử Nhân Hồ, tu vi kinh thiên động địa.
Đây không phải là không có lòng tin với thiên kiêu nhà mình, mà là chênh lệch thật sự quá lớn.
Ít nhất trong đám đệ tử phái đến này, không tìm thấy người trẻ tuổi nào có thể tranh phong với hắn.
Bọn họ đã sống đủ lâu rồi, có dạng thiên tài gì mà chưa từng gặp qua.
Nhưng đây là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy một thiên tài kinh khủng khiến tim người ta đập nhanh như thế.
Thiên phú đã không có cách nào dùng ngôn từ diễn tả rồi.
Sinh ra nhất định sẽ khiến người cùng thế hệ không thở nổi.
“Hơn mười năm trước Cố gia phát sinh dị động, hẳn là có quan hệ với hắn?” Lúc này, một vị trưởng lão vạn cổ của Thiên Đạo Điện mở miệng hỏi, vẻ mặt ông ta nghiêm túc, trong đôi mắt lại giống như có tinh hủy nguyệt rơi.
“Là lão tổ bảo Thần Tử xuất thế đi lại thế gian, hắn tu hành đã sớm đủ rồi, chỉ thiếu lịch luyện hồng trần mà thôi.” Lão nhân Cố gia ung dung tự nhiên nhấp một ngụm trà, mới lộ ra ý cười nhợt nhạt, nói.
Lúc nói ra lời này, mấy người xung quanh cũng rơi vào trầm mặc.
Lão tổ hiện nay của Cố gia là nhân vật gì, bọn họ cũng hiểu rất rõ.
Quyết định của ông ta, đương nhiên sẽ không sai.
“Hiện nay các ngươi nhìn thấy, đơn giản chỉ là một góc băng sơn của Thần Tử mà thôi, ta nói cho các ngươi biết, Thần Tử sinh ra đã là thánh rồi? Các ngươi tin không?”
Vị lão nhân của Cố gia này cười nói, lần nữa ném ra một tin tức có thể xưng là rung động bạo tạc, giống như không ngại để những người còn lại biết được.
Nghe nói như thế, hư không xung quanh lập tức phát ra tiếng ầm vang rung chuyển.
Rất hiển nhiên, mấy người khác cũng ngồi không yên, tâm cảnh không có cách nào bảo trì ổn định, khiến xung quanh xảy ra thay đổi.
Sinh đã là thánh? Phải biết đến bây giờ, bọn họ còn thiếu nửa bước nữa mới có thể bước vào cảnh giới kia.
Tê!
Bọn họ liếc mắt nhìn nhau, đáy mắt đều là rung động.
Lại nhìn về phía thân ảnh Cố Trường Sinh, đã hoàn toàn khác biệt, mang theo kinh hãi thật sâu: “Vị này nhà các ngươi thực sự kinh khủng a...”
Khóe mắt tên cường giả của Doanh gia nhảy lên, so với những người còn lại, thì vẫn còn ngồi vững được, giống như có tự tin khác với thiên kiêu nhà mình.
Lão nhân Cố gia bất động thanh sắc quét mắt nhìn một vòng, trong mắt hiện lên vẻ khác thường.
Đã dám bộ lộ ngày sinh của Cố Trường Sinh, đương nhiên là có lo lắng
Từ thời khắc Cố Trường Sinh bắt đầu đi lại thế gian, đã chú định bị các thế lực khá chú ý ngày càng nhiều.
Vậy không bằng dứt khoát nói cho đám người kia biết, thiên phú của Thần Tử nhà mình chính là như thế!
Đây cũng là lực lượng để Trường Sinh thế gia vĩnh tồn từ tuyên cổ, sừng sững không ngã!
Nhưng phản ứng của Doanh gia lại nằm ngoài dự liệu của ông ta.
Hẳn là truyền nhân thế hệ này của Doanh gia cũng có thể so sánh với Thần Tử nhà mình?