Chương 61: Thiên Thư Thành, Đắm Chìm Ma Luyện Đạo Pháp, Thịnh Thế Mở Màn
Không trung ầm ầm vang lên, giống như đang dựng dục cái gì đó rất khủng bố.
“Uy lực của lôi kiếp này, chắc hẳn sẽ không quá yếu.”
Cố Trường Sinh không hề bát ngờ với chuyện này.
Tu sĩ luyện bảo, một khi luyện chế ra đạo khí, thiên địa sẽ xúc động, hạ xuống lôi đình để tẩy lễ.
Cái gì gọi là đạo khí?
Chính là ngưng tụ đạo ngân thần vận, tuyên khắc thiên địa chí lý.
Ngay lúc đó, Thiên Thư xưa cũ và thần ảo hiển hiện, chìm nổi ở phía trên, giống như tiếp nhận tất cả.
Chờ đợi lôi kiếp giáng lâm.
Sau đó, hai loại khí tức này xuất hiện, từng tờ Thiên Thư không ngừng lật ra.
Một đen một trắng, một âm một dương, xưa cũ mà tự nhiên.
Tiếp theo!
Lại có khí thế màu sắc khác hiển hiện.
Giống như trời sinh làm vật dẫn tẩm bổ đại đạo, có một loại khí tức lớn mà xa.
Đó là kết cục của đạo, là nơi đản sinh pháp tắc của thiên địa.
Từng tia từng sợi khí tức huyền bí rủ xuống, giống như ba ngàn đại đạo hóa hình mà ra, bao phủ Cố Trường Sinh, khiến hắn càng trở nên thần thánh mà siêu nhiên.
Áo trắng phần phật, sợi tóc bay múa, cơ thể lấp lóe quang trạch, nhìn như trích tiên.
Oanh!
Trong nháy mắt!
Lôi đình màu tím như ngọn núi to lớn xuyên qua bầu trời rơi xuống!
“Thiên kiếp cấp bậc thánh khí!”
Nhìn thấy vậy, các vị tộc nhân của Cố gia tránh ra thật xa, hít một ngụm khí lạnh nói.
...
Sau sáu canh giờ, lôi kiếp tán đi, thiên địa khôi phục thanh tĩnh.
Đến hỏa tinh của tinh vực thập phương cũng khó có thể thiêu đốt Thiên Thư, lôi kiếp đương nhiên sẽ không khiến nó bị bất kỳ hư hao gì.
Nhiều lắm chỉ lạc ấn khí tức của lôi đạo vào trong đó mà thôi.
Bên trên Dã Luyện Phong.
“Xem như đã luyện chế hoàn thành, uy năng của bí bảo này còn mạnh hơn ta nghĩ gấp mấy chục lần.”
Cố Trường Sinh nhẹ giọng nói, áo trắng như tuyết, không nhiễm trần thế, đang đánh Thiên Thư xưa cũ trong tay, càng có vẻ siêu phàm thoát tục.
Mọi loại huyền diệu lưu chuyển, trong đó thậm chí có thể hiện đạo của hắn!
Có thể giam cầm, phong trấn, chém giết làm một thể!
“Chúc mừng Thần Tử luyện thành thần binh!”
“Chúc mừng Thần Tử luyện thành thần binh!” Tộc nhân xung quanh ngọn núi, cùng nhau lên tiếng chúc mừng.
Cố Trường Sinh thu thập Thiên Thư vào trong thức hải, vẻ mặt khôi phục ý cười ôn nhuận như trước, khẽ vuốt cằm nói: “Làm phiền chư vị hộ pháp!”
Mở thiên lô, dẫn hỏa tinh tinh vực thập phương, rất nguy hiểm, không cẩn thận một chút, hắn sẽ hóa thành tro tàn.
Đến đám thần tài này đều bị hòa tan trong mấy hơi thở mà thôi.
Cho nên đối với đám tộc nhân hộ pháp xung quanh cho mình, trong lòng Cố Trường Sinh vẫn vô cùng biết ơn.
Chuyện Thần Tử luyện chế thần binh trên Dã Luyện Phong đã khiến Cố gia oanh động không nhỏ.
Tình cảnh lúc ấy, rất có tính chấn động.
Sau khi các tộc nhân chính mắt nhìn thấy truyền ra, Cố Trường Sinh lần nữa được một nhóm người cuồng nhiệt sùng bái.
Mấy ngày sau.
Trở về thần đảo.
Cố Trường Sinh đã luyện xong Thiên Thư Thần Sách, bắt đầu cân nhắc đi đến những thu hoạch khác trong đại hội đi săn,
Hạt giống thế giới, trước không vội luyện hóa.
Lúc trở lại hắn đã tìm đọc điển tịch, hạt giống thế giới có tiềm lực càng lớn, tỉ lệ luyện hóa thất bại cũng càng lớn.
Dựa vào thực lực bây giờ của hắn, cho dù có lão tổ Cố gia trợ giúp, đoán chừng cũng quá sức, tỉ lệ thất bại đến tám thành trở lên.
Dù sao Thác Thiên Chí Thánh cũng không nắm chắc có thể luyện hóa thành công, vì thế mới chậm chạp không luyện hóa.
Trừ phi là để lão tổ của Cố gia tự mình luyện hóa, nhưng đến cấp độ của ông ta thì không cần những thứ này.
Về phần thần thông Đạo Thiên Nhất Kiếm của Doanh gia.
Đây là một môn thần thông kiếm pháp cấp bậc Chí Tôn, lấy đạo làm thế, lấy thiên làm kiếm, hợp đạo thiên là một kiếm, uy lực kinh khủng tuyệt luân.
“Đạo Thiên Nhất Kiếm, mặc dù uy năng không thể so sánh với Chỉ Qua Quyết của Cố gia, nhưng thân là kiếm pháp Chí Tôn, đương nhiên có chỗ không tầm thường.”
Cố Trường Sinh nói khẽ, bế quan mấy ngày, mới nắm giữ hình thức ban đầu.
Giữa ngón tay có từng tia từng sợi kiếm ý lượn lờ, hóa thành từng đạo phù văn kiếm đạo thần bí huyền ảo, mơ hồ có đại thế thiên địa.
Nhưng hắn phát hiện một vấn đề, hiện nay mình đã học được rất nhiều đạo pháp Chuẩn Chí Tôn, đến đạo pháp Chí Tôn, Đế thuật cũng nắm giữ rất nhiều.
Cũng đã nhớ kỹ các loại Trường Sinh Pháp Thái Sơ Kinh, Chỉ Qua Quyết của Cố gia.
Nhưng nếu muốn phát triển uy lực lớn nhất, hắn còn phải không ngừng nghiên cứu chưởng khống thuần thục, hiện nay chỉ đơn giản là hình thức ban đầu thôi.
Hắn cũng hiểu một đạo lý.
Tham thì thâm.
Mỗi một môn thần thông ở đây, cũng có thể mấy vị cổ lão của mỗi nhà nghiên cứu mấy chục vạn năm, thậm chí trên trăm vạn năm, làm truyền thừa kéo dài tiếp.
“Đối với bản thân ta mà nói, cảnh giới tăng lên quá nhanh cũng không phải chuyện tốt.”
“Trước tiên phải chải vuốt các loại bảo thuật thần thông của bản thân, đạt đến cảnh giới có khả năng chưởng khống chúng với trình độ lớn nhất, đây cũng là một loại trình độ cực cảnh khác đi.”
Tâm cảnh của Cố Trường Sinh trầm ổn lạnh nhạt, nghĩ đến rất nhiều.
...
Sau đó mấy năm, Cố Trường Sinh vẫn ở trong thần đảo ma luyện tất cả bảo thuật thần thông mà mình có.
Thuận tiện nếm thử cách thông hiểu chúng, suy một ra ba.
Ví dụ như Vạn Hóa Thần Hình.
Môn thần thông này không chỉ có thể diễn hóa ra các loại sinh vật cường đại như Chân Long, Chu Tước, Thần Hoàng... cũng có thể thông qua quan sát các loại Chí Tôn khí, Thánh khí, lạc ấn trên thần hình của nó, uy lực sẽ càng trở nên cường đại.
Còn có các loại thần thông khác nữa.
Côn Bằng Tung Thiên Bộ, Vạn Binh Thần Tàng, Tiên Vương Ấn, thiên phú thần thông của bản thân hắn, Luân Hồi Bảo Thuật, Đại Tịch Diệt Hư Vô Ma Quang....
Hai tên tùy tùng.
Không tính Cửu công chúa của hoàng triều Cảnh Dương, lúc ấy Cố Trường Sinh chỉ há miệng ra dụ cho nàng ta, nghiêm cấm Xích Ly cổ quốc ra tay với hoàng triều Cảnh Dương, cũng không để nàng ta đi theo mình.
Thác Bạt Tư Vũ sớm đã cáo từ rời đi, chuẩn bị trở về tổ địa khổ tu ma luyện, đồng thời để tu vi của hắn ta tiến thêm một bước.
Thời gian này Tô Tiểu Huyên lại thường xuyên nằm mơ.
Trong mơ vẫn là thân ảnh mơ hồ kia, hai con ngươi như cổ kiếm, vô cùng sắc bén, giống như có thể chém xuống nhật nguyệt tinh thần trên bầu trời!
Nàng ta đã nói chuyện này cho Cố Trường Sinh.
Biết được kiếp trước nàng ta là một tồn tại vô thượng kiếm đạo nào đó chuyển thế, Cố Trường Sinh cũng không để ý nhiều đến chuyện này.
Dù sao đây cũng là quá trình ký ức và truyền thừa dần dần thức tỉnh.
Bởi vì mỗi lần tỉnh lại, hắn cũng phát hiện khí tức trên người Tô Tiểu Huyên đang không ngừng tăng cường.
Nhất là tu vi kiếm đạo, bây giờ đang tăng trưởng với tốc độ khủng khiếp.
Tu vi Tịch Địa cảnh bát chuyển, lại có thể tuỳ tiện miểu sát tu sĩ Khai Thiên cảnh bốn năm chuyển bình thường.
Mà hai năm nay, Thần Tử của Cố gia như phù dung sớm nở tối tàn, bên ngoài lại giống như quần tinh sáng chói, sắp mở ra một thời thịnh thế.
Thiên tài quật khởi.
Tất cả truyền nhân của các thế lực bất hủ đã đi lại thiên hạ.
Vương giả trẻ tuổi của Thái Cổ Hoàng tộc nhập thế tu hành, bên trong tất cả đại cấm khu cũng bắt đầu xuất hiện những gương mặt trẻ tuổi...
Bên trong Đế Tộc cổ xưa nhất, từ xưa đã phong ấn thần nguyên.
Tồn tại đã từng vô địch trong thế hệ trẻ tuổi, quái thai cổ đại xuất thế, muốn chứng đạo trong một thế này!
Các thế lực lớn ẩn thế trong ba ngàn đạo vực.
Tiên Vương điện, Chí Tôn Đường, Cổ Đế Miếu, Thánh Phật Tự cũng truyền ra tin tức sẽ có truyền nhân xuất thế, bốn phương tám hướng oanh động, tứ phương giai chấn!
Phải biết nội tình của mấy thế lực này cũng không chênh lệch với Trường Sinh thế gia, đại giáo bất hủ!
Hơn nữa truyền nhân thưa thớt, mỗi một thời đại cũng chỉ có một hai người mà thôi, nhưng mỗi người gần như đều có khả năng quét ngang một thế!
Còn Thần Tử Cố gia như phù dung sớm nở tối tàn, năm đó vô cùng sáng chói, bây giờ lại không truyền ra tin tức nào, giống như đang bế quan.
Vì vậy bên ngoài có rất ít người chú ý đến hắn.
Mà chú ý hơn đến đám người thiên kiêu trẻ tuổi kia.
Ví dụ như vị Hoàng Tử nào đó của hoàng triều Đại Diễn mở cánh cửa Thiên Khai, thành tựu cảnh giới đại năng, bên trong thiên môn tuôn ra chân hỏa, trời ban điềm lành.
Phạm vi linh hải mở rộng đến tám ngàn dặm!
Ở Khai Thiên cảnh, có được ngàn dặm linh hải đã thuộc thiên phú tuyệt hảo.
Năm ngàn dặm linh hải là trên đời hiếm thấy.
Tám ngàn dặm, đã đủ để ghi chép vào mấy chục vạn năm lịch sử của hoàng triều Đại Diễn rồi.
Ví dụ như tuyệt thế thiên kiêu của một tộc nào đó giao chiến với truyền nhân của thế lực nào đó, linh khí mênh mông cuồn cuộn mấy ngàn dặm, giao thủ hơn vạn chiêu vẫn không phân thắng bại...
Nhưng đối với Cố Trường Sinh mà nói, những chuyện này cũng không quan trọng.
Mặc dù mấy năm này hắn đang mài luyện thần thông bảo thuật, đặt trọng tâm tu luyện trên phương diện này, nhưng tu vi vẫn không ngừng tăng trưởng.
Khai Thiên cảnh bát chuyển đỉnh phong!
Tư chất vô địch, tài nguyên tu luyện vô số, cũng không có gặp bất kì bình cảnh nào.
Hắn đột phá cảnh giới đơn giản như ăn cơm uống nước vậy.
...