Chương 62: Xích Ly Phản Loạn, Cổ Thần Chi Họa, Tiến Về Bình Loạn
Thần đảo trung tâm của Cố gia.
“Mới thoáng cái, ngươi cũng mười bảy tuổi rồi, sắp đến lễ đội mũ rồi.”
Trong cung điện.
Cố mẫu cười ha ha sửa sang vạt áo cho Cố Trường Sinh, nói: “Ngươi ưu tú như vậy, mẫu thân sợ tương lai không có nữ tử nào xứng với ngươi.”
Nghe nói như thế, Tô Tiểu Huyên ở một bên vội vàng chen miệng, nói: “Phu nhân, ngươi cũng đừng lo lắng, ta biết đó, dường như vị Thần Nữ của Tần gia kia và công tử rất thân mật.”
Trong thời gian này, nàng ta thường xuyên nhìn thấy thị nữ của Tần gia chạy tới đưa thư.
Công tử có thời gian, thỉnh thoảng sẽ viết lại một hai bức.
Mặc dù nàng ta không hiểu vì sao hai người họ là không dùng phù truyền âm mà cứ phải viết thư chứ?
Mấy năm trôi qua, Tô Tiểu Huyên vẫn có dáng vẻ thiếu nữ chưa phát dục như trước, giống như thời gian đã dừng trên người nàng ta vậy.
“Thần Nữ Tần gia?” Cố mẫu nghe vậy, hai mắt không khỏi tỏa sáng, bà ấy lo lắng nhất chính là trên thế gian này không có nữ tử nào lọt vào mắt con mình.
Hắn có ưu tú hơn, cũng chính là một miếng thịt từ trên người bà ấy rơi xuống!
Tần gia, đó cũng là Trường Sinh thế gia, lấy người ở đó cũng đúng!
Nụ cười Cố Trường Sinh ôn hòa nói: “Mẫu thân không cần lo lắng chuyện này, đường tu đạo mênh mông, trên đường hữu duyên, tự nhiên sẽ có người gắn bó làm bạn.”
Bây giờ ở Cố gia, bởi vì Cố Trường Sinh, nên Cố phụ đã trở thành gia chủ.
Đương nhiên, Cố phụ và Cố mẫu có thể sinh ra Cố Trường Sinh có thiên phú khủng bố như thế, tu vi và thiên phú cũng không yếu.
Năm đó, đều là Chí Tôn trẻ tuổi cực kì chói mắt.
“Trường Sinh nói không sai, ngươi không phải lo lắng chuyện này, thiên kiêu chi nữ ở ba ngàn đạo vực vô số, kiểu gì cũng sẽ gặp được một người mà Trường Sinh để ý.”
Sau đó có một giọng nói vang lên.
Một thân ảnh xuất hiện, khuôn mặt rõ ràng, nụ cười ôn hòa, toàn thân không có tu vi ba động, đứng ở nơi đó lại giống như đã vượt ra gông cùm xiềng xích của thời gian và không gian rồi.
“Phụ thân.” Cố Trường Sinh khẽ mỉm cười nói.
Người tới, chính là gia chủ Cố gia bây giờ, phụ thân của Cố Trường Sinh, Cố Thiên Lâm.
Rất nhiều năm trước, tu vi đã là Kiếp Kiều cảnh cửu bộ, cũng chính là Chuẩn Chí Tôn cảnh.
Bây giờ càng thêm sâu không lường được.
“Cái người này, vừa đến đã nói giúp Trường Sinh rồi, ta còn muốn sa này được ôm cháu trai nữa.” Cố mẫu trừng Cố Thiên Lâm một cái nói.
Bà ấy vốn định thuyết phục Cố Trường Sinh không nên có tiêu chuẩn quá cao, nếu không sau này sẽ không tìm được nàng dâu.
Bởi vì Cố Trường Sinh khiến bà ấy có cảm giác siêu thoát thế tục giống như trích tiên, sẽ không thèm để ý đến chuyện kia.
Trong gia tộc có nhiều nữ tử ưu tú như vậy, ví dụ như Cố Minh Hoàng, Cố Vận Thanh... Nhưng Cố Trường Sinh lại không vừa mắt người nào.
Cố Thiên Lâm nghe vậy có chút im lặng nói: “Trường Sinh vẫn còn vị thành niên, ngươi đã nói chuyện này với hắn rối, năm đó hai ta thành thân cũng coi như sớm, nhưng cũng gần ba ngàn tuổi rồi...”
“Ngươi...” Cố mẫu không ngờ sẽ bị trượng phu vạch khuyết điểm như thế, tức giận nói: “Ta đang suy nghĩ cho Trường Sinh...”
Thấy hai người chuẩn bị đấu miệng, Cố Trường Sinh không khỏi bất đắc dĩ cười, sau đó lên tiếng nói: “Hôm nay phụ thân đến đây là có chuyện gì?”
“Quả nhiên không thể gạt ngươi chuyện gì.” Cố Thiên Lâm lắc đầu, có con trai tư chất nghịch thiên như thế, ông ấy làm phụ thân, áp lực thật to lớn.
Có chuyện gì, căn bản không gạt được ánh mắt hắn.
Nhìn vẻ mặt bất đắc dĩ của Cố Thiên Lâm, Cố Trường Sinh vẫn ôn hòa cười: “Phụ thân, mời nói đi.”
“Thật ra là đến nói với ngươi chuyện đi thu phục cổ quốc Xích Ly phản bội chúng ta, trong thời gian này, trong tộc đã chuẩn bị điều động không ít thiếu niên, cũng có năm vị trong thập đại danh sách đi nữa.”
Sau đó, Cố Thiên Lâm cũng không quanh co lòng vòng, trực tiếp giải thích.
Lần trước Cố Chân Huyền bị Cố Trường Sinh phế đi, sau đó trong tộc lại lần nữa tuyển một tên vào danh sách, thực lực cũng thuộc hàng đầu bên trong thế hệ trẻ tuổi.
Nhưng đối với Cố Trường Sinh mà nói, chuyện này cũng không quan trọng.
“Thu phục cổ quốc Xích Ly phản bội?” Lông mày Cố Trường Sinh không khỏi nhíu lại, hơi nghi hoặc một chút.
Cổ quốc Xích Ly, nếu hắn nhớ không lầm, đây chính là một trong vô số thế lực phụ phuộc Trường Sinh Cố gia.
Thành lập hơn năm vạn năm trước, nhưng đã nhanh chóng quật khởi, chiếm đoạt từng thế lực xung quanh.
Nhưng người mạnh nhất trong cổ quốc Xích Ly cũng chỉ có tu vi Kiếp Kiều tam tứ bộ mà thôi.
Tổng cộng Kiếp Kiều cảnh có cửu bộ, một bước nhất trọng thiên, nhất trọng thiên một tạo hóa.
Trên đó còn có cửu cảnh là Hư Thần, Chân Thần, Thiên Thần, Thần Vương, Bán Thánh, Thánh Nhân, Á Thánh, Đại Thánh, Chuẩn Chí Tôn.
Người mạnh nhất của cổ quốc Xích Ly nhiều lắm chỉ là một tu sĩ Thần Vương cảnh.
Cho nên, chuyện nhỏ như vậy mà được tộc coi trọng, điều động người trong danh sách trẻ tuổi đi sao?
Biết rõ trong lòng Cố Trường Sinh có nghi ngờ, Cố Thiên Lâm, khẽ mỉm cười nói: “Nếu chỉ có cổ quốc Xích Ly bội phản thì trong tộc đâu có để ý, chân chính khiến chúng ta để ý là nguyên nhân phía sau chuyện cổ quốc Xích Ly phản bội.”
“Đúng lúc, đây coi như là một phần lịch luyện cho thế hệ trẻ các ngươi.”
Cũng đúng.
Chỉ là một cổ quốc Xích Ly thì làm sao dám phản bội thế lực bất hủ được.
Rất hiển nhiên sau lưng nó có thế lực gì đó thôi động, hơn nữa còn không sợ Trường Sinh thế gia.
Những chuyện này, tuyệt đối các lão nhân trong tộc đã nghĩ sâu tính kỹ.
Sau khi hiểu chuyện này, Cố Trường Sinh khẽ vuốt cằm nói: “Ta biết rõ, phụ thân.”
“Suất lĩnh thế hệ trẻ tuổi của Cố gia, bình định cổ quốc Xích Ly phản loạn đúng không?
Thuận tiện thúc đẩy thế lực ở phía sau, cùng nhổ tận gốc?”
Cố Thiên Lâm khẽ lắc đầu nói: “Trường Sinh, ngươi đừng nên xem thường lần lịch lãm này, nói không chừng sẽ câu ra cá lớn đó.”
...
Ngay lúc đó.
Đạo vực Nam Thắng, Thiên Thanh Tinh.
Sắc trời ảm đạm, trên đường vẻ mặt của các tu sĩ đều rất vội vàng.
Gần đây, trong tất cả các tòa cổ thành đều có tu sĩ nghị luận về một chuyện, trong âm thầm cũng có rất nhiều thế lực chú ý, cảm giác Thiên Thanh Tinh sắp thay đổi.
“Các ngươi nghe nói gì không? Tại Thanh Huyền châu, cổ tộc Hỏa Linh ở cổ quốc Xích Ly bị một vị cường giả thần bí nào đó thu phục.” Trong tửu lâu, một tu sĩ trẻ tuổi tận lực đè thấp giọng nói của mình rồi nói.
Cổ tộc Hỏa Linh, chính là hoàng tộc của cổ quốc Xích Ly, chấp chưởng nước này đã năm vạn năm!
“Cái gì? Cổ quốc Xích Ly? Đây không phải thế lực phụ thuộc của Trường Sinh Cố gia sao? Ai to gan như vậy, dám làm loại chuyện này?” Người bên cạnh lập tức trừng to mắt, chấn kinh.
Phải biết toàn bộ đạo vực Nam Thắng, thậm chí là mấy chục đạo vực xung quanh, Trường Sinh Cố gia chính là thiên dụ.
Không ai dám vi phạm!
“Theo lời tu sĩ nhìn thấy lúc đó nói, thân thể vị cường giả thần bí kia vô cùng to lớn, như ngọn núi, toàn thân hiện lên màu vàng cổ, đưa tay đã khiến vô số sơn mạch vỡ nát, nhất là ở vị trí mi tâm, có năm ngôi sao chuyển động!”
“Tê! Vẻ ngoài như vậy, chẳng lẽ là tộc Cổ Thần năm đó đã bị Cố gia khu trục sao? Hơn nữa còn là một vị Cổ Thần ngũ tinh, thực lực có thể so với một tôn Bán Thánh!”
“Cổ Thần nhất tộc, đây là một tộc lớn, năm đó phản loạn, bị Trường Sinh Cố gia đuổi đi đúng không? Mỗi một tộc nhân sinh ra đều lớn như ngọn núi, thực lực là Hoàn Nhất cảnh, lúc bọn họ bước vào Kiếp Kiều cảnh, ở giữa mi tâm sẽ ngưng tụ một ngôi sao trời!” Lão nhân bên cạnh nói tiếp, không khỏi cảm khái.
“Cổ Thần ngũ tinh, chính là tồn tại tương đương với Kiếp Kiều cảnh ngũ bộ!”
“Thảo nào năm đó cổ tộc Hỏa Linh lại là thế lực phụ thuộc của tộc Cổ Thần, tộc Cổ Thần bị Trường Sinh Cố gia khu trục, đương nhiên không cam tâm lưu lại tổ địa ở nơi đây.”
Thiên Thanh Tinh, năm đó chính là Tổ Tinh của tộc Cổ Thần.
Đám người nghị luận ầm ĩ, luôn cảm thấy gần đây sẽ xảy ra chuyện lớn.
Năm đó tộc Cổ Thần chính là một trong những thế lực phụ thuộc mạnh nhất của Trường Sinh Cố gia, có công lao hiển hách giúp Cố gia khai cương thác thổ!
Nhưng hơn tám trăm ngàn năm trước, tộc Cổ Thần phản loạn, suýt chút nữa bị diệt tộc!
Ngay lúc đó, người mạnh nhất của tộc Cổ Thần chính là ba vị Cổ Thần cửu tinh, bị Cố gia tru sát, rất là vang dội!
Chiến lục của Cổ Thần cửu tinh có thể so sánh với Chuẩn Chí Tôn!
Đó đã là cường giả rất mạnh rồi, Chí Tôn không ra, có thể xưng là vô địch!
Cõng sao trời mà đi, vượt ngang tinh vực, đó chính là tộc Cổ Thần!
Nhưng... Vẫn bị Trường Sinh Cố gia trấn sát.
Theo lời của tu sĩ lúc đó chính mắt nhìn thấy thì suối máu dâng trào giống như tinh hà, suýt chút nữa đã che mất mấy mảnh tinh vực.