Chương 78: Con Đường Thuộc Về Mình, Hỗn Nguyên Kiếp Diệt Tạo Hóa Kim Thân
Thân ảnh này đứng chắp tay, vẻ mặt không màng danh lợi, lại mang theo khí thế vạn cổ, giống như một vị Tiên Đế sừng sững đứng trên chúng sinh.
Dưới chân người trẻ tuổi, giẫm lên vạn đạo chúng sinh.
Trường hà thời gian và không gian ngăn nước, ngưng trệ không dừng lại!
Cố Trường Sinh biết rõ.
Đây chính là hắn!
Lúc này Bồ Đề Minh Kính Pháp lại chiếu ra một góc hình ảnh trong tương lai.
Trong đó hắn sớm đã có thể quấy rầy trường hà thời gian, đạt đến cảnh giới không thể nói rõ được.
“Phía trên hỗn độn chính là Hỗn Nguyên...”
“Hỗn Nguyên một thành, phân hoá ba u, kiếp diệt bất hủ...”
Lời nói ung dung, lại giống như cách vô tận thời không và năm tháng truyền đến.
Trong đó có các loại huyền diệu cổ lão, ẩn chứa các loại quy tắc chí lý.
Lúc này Cố Trường Sinh giống như thể hồ quán đỉnh.
“Phương pháp này... Gọi là Hỗn Nguyên Kiếp Diệt Tạo Hóa Kim Thân!”
Hắn thở ra một hơi, từ từ mở mắt, trong mắt giống như lóe lên thần quang trong trẻo.
Rất hiển nhiên, con đường của riêng hắn càng phát ra rõ ràng sáng tỏ.
Không đơn thuần là cảm ngộ về bản thân, còn là phương hướng tương lai.
Trước đó Cố Trường Sinh đang phát khổ vì không có phương pháp tu hành, khó phát triển khí huyết kinh khủng của Hỗn Độn Thể ra ngoài.
Mà bây giờ, có môn công pháp đo thân mà làm cho mình này, ít nhất chiến lực của hắn đã tăng phúc hơn gấp mười lần!
Môn công pháp này phải tham khảo tất cả sở học của mình, nhất là dùng Khí Vận Tạo Hóa Công để gia trì khí vận của chúng sinh lên người.
Cố Trường Sinh chỉ dung nhập hỗn độn chi khí vào cơ thể.
“Hỗn độn tối cao, chính là Hỗn Nguyên!”
“Người trải qua vạn kiếp mà bất diệt, xưng kiếp diệt!”
“Diễn sinh tại chư thiên đại địa, hỗn độn khí nhập thể, không phải ngưng tụ quy tắc khai thiên tích địa, mà rót vào toàn thân, rèn đúc gân cốt, không phải là huyết mạch cực kỳ kinh khủng thì không thể tiếp nhận.”
Sau đó.
Cố Trường Sinh bắt đầu thử vận chuyển phương pháp này.
Sau lưng hiện ra dị tượng.
Hỗn độn linh hải trực tiếp kéo dài, trong đó hỗn độn khí vô cùng nặng nề, chập trùng trong linh hải.
Từng sợi hỗn độn khí từ chống trời chập chờn vẩy xuống, vòng đi vòng lại.
“Đã là một biển chứa trong sông, lại đi tìm nguồn gốc...”
“Đây cũng là chân lý của Hoàn Nhất cảnh sao?” Cố Trường Sinh khẽ nói.
Sợi hỗn độn khí đầu tiên bị hắn rút ra, hiển hiện bên ngoài cơ thể, sau đó biến mất.
Quá trình này vô cùng khó khăn.
Bởi vì hỗn độn khí chính là vật cực nặng trên thế gian, có thể co lại một sợi đã cực kỳ khó khăn, đừng nói đến chuyện gia trì mang theo.
Giống như gánh vác một tòa thần sơn mà đi.
Nếu là tu sĩ bình thường có cùng cảnh giới này, sẽ trực tiếp bị nghiền thành huyết vụ, hình thần câu diệt!
Đến Chân Thần cảnh cũng phải biến sắc.
Mà vẻ mặt của Cố Trường Sinh vẫn nhẹ nhõm, lạnh nhạt tự nhiên như cũ.
Ngay sau đó.
Sợi thứ hai, sợi thứ ba...
Mà tu vi của hắn, cũng ầm vang đột phá trong quá trình này.
Hoàn Nhất cảnh thành!
Quá trình này có thể nói là vô cùng thần tốc.
Lúc Cố Trường Sinh từ trong tu luyện lấy lại tinh thần, đã là bảy ngày sau.
Đoạn thời gian này hắn yên lặng tiềm tu, chuyên tâm cảm ngộ học tập, không ngừng xác minh suy đoán trong lòng mình.
Đồng thời.
Hắn cũng kết hợp các loại bảo thuật chí cường, khiến con đường của mình càng thêm hoàn chỉnh.
Về phần sáng tạo Hỗn Nguyên Kiếp Diệt Tạo Hóa Kim Thân, cũng được hắn tu hành tới trình độ nhất định.
Lực lượng nhục thân còn kinh khủng hơn trước mấy lần.
Hiện nay.
Bên ngoài cơ thể đã dung nhập ba trăm sáu mươi lăm sợi hỗn độn khí.
Trong lúc giơ tay nhấc chân, giống như có thể băng liệt hư không, ẩn chứa cự lực kinh khủng đến khó mà hình dung.
Nhưng lúc bình thường nhìn qua vẫn không có thay đổi nhiều.
Phản phác quy chân.
“Công tử, ngài xuất quan?”
Ngoài điện, Sở Yêu Nguyệt đã thủ hộ mấy ngày, nhìn thấy Cố Trường Sinh đi ra, vội vàng chào nói.
Cố Trường Sinh gật đầu, sau đó ánh mắt nhìn trên người nàng ta.
Theo tầm mắt của hắn, đương nhiên phát hiện Sở Yêu Nguyệt đã có thay đổi nghiêng trời lệch đất.
Đế Hoàng chi khí đã nồng nặc hơn rất nhiều.
Tiếp theo chính là từng sợi dân vận từ khắp các nơi trong Cảnh lan tràn mà đến.
Nếu nàng ta sử dụng, tuỳ tiện có thể trấn áp tu sĩ Hoàn Nhất cảnh thậm chí là Kiếp Kiều nhất bộ.
Phải biết bây giờ nàng ta là người không có tu vi.
Rất hiển nhiên, nàng ta đã có cảm ngộ rất lớn đối với bộ Khí Vận Tạo Hóa Công.
“Rất không tệ, nhìn ra thời gian này ngươi rất khắc khổ tu luyện.”
Cố Trường Sinh có chút tán thưởng nói.
Được công tử khích lệ, trên mặt Sở Yêu Nguyệt lập tức lộ ra kinh hỉ, nhưng nghĩ tới thân phận của mình, vội vàng lắc đầu nói, “May mắn có công tử ban cho thần công, nếu không phải vậy, Yêu Nguyệt cũng không có thành tựu hôm nay.”
Cố Trường Sinh cười, “Ở trước mặt ta, ngươi không cần câu nệ như vậy. Mặt khác, dù sao bây giờ ngươi cũng là Nữ Hoàng một phương, sau này phải thống ngự ngàn vạn cương vực, cũng nên có uy nghiêm của mình.”
“Vâng, công tử, Yêu Nguyệt biết rõ. Nhưng trước mặt ngài, ta mãi mãi là... Thị nữ của ngài.”
Sở Yêu Nguyệt gật đầu nói, nhưng lúc nói đến phía sau, lại có chút cẩn thận nghiêm túc.
Nhìn Cố Trường Sinh cũng không biểu hiện bất mãn với hai chữ “Thị nữ”, nàng ta mới thở phào một cái.
Mấy ngày sau.
Cảnh Dương và Xích Ly vẫn không ngừng giao chiến, nhưng Cố Trường Sinh đã giao chuyện này cho Sở Yêu Nguyệt.
Trời sinh Đế Hoàng Thể, lại thêm Cửu Ngũ Chí Tôn chi tượng, không nói cái khác.
Riêng tài năng thống ngự, tu sĩ bình thường tuyệt đối không thể so sánh.
Có rất nhiều người trẻ tuổi trong danh sách Cố gia ở đây, hắn cũng yên lòng.
Dù sao tại trước khi đám cao tầng kết thúc ván cờ, trận chiến tranh này rất khó kết thúc.
Cho nên Cố Trường Sinh trực tiếp mang theo tùy tùng còn sót lại bên người, cũng chính là Tô Tiểu Huyên có chút chậm chạp, tiến về cổ thành Vọng Nguyệt, chuẩn bị phó ước.
“Tính toán thời gian, cũng nên đi rồi.”
Xem ra hoàng tộc Thái Cổ sẽ chuẩn bị kinh hỉ cho hắn.
Nhất là Đọa Long Lĩnh và Vạn Hoàng Sào.....,
Hắn rất chờ mong.
...