Chương 79: Tiến Đến Phó Ước, Thanh Huyền Đạo Vực, Cổ Thành Vọng Nguyệt
Cổ thành Vọng Nguyệt ở một phương đạo vực khác, tên là Thanh Huyền đạo vực.
Trên đường sẽ trải qua mấy truyền tống trận.
Mà ở đạo vực Thanh Huyền, nổi danh nhất chính là Thanh Huyền đạo trường.
Đó là một thế lực đã truyền thừa cực kì lâu đời cổ lão.
Nghe nói do vị tên là Thanh Huyền Đạo Chủ vô thượng khai sáng.
Mặc dù không thể so với Trường Sinh thế gia, Bất Hủ đại giáo, nhưng vẫn vô cùng cường thịnh tại ba ngàn đạo vực.
Cách ngàn năm, Thanh Huyền đạo tràng hội mở sơn môn một lần, thu môn đồ khắp nơi.
Trải qua truyền tống trận, trước mắt đã truyền đến tiếng người huyên náo.
Nơi này rõ ràng là một bến tàu.
Nhưng dừng lại đều là phi thuyền lớn bằng ngọn núi, từ tất cả các cổ tinh bay tới.
Rất nhiều nhiều tu sĩ nối đuôi nhau mà ra, trong đó có dị tộc, cũng có Nhân tộc, rất náo nhiệt.
Toàn thân Cố Trường Sinh mặc áo trắng, ăn mặc như một vị công tử có gia thế tốt, vẻ mặt thanh thản lạnh nhạt đi tới.
Tô Tiểu Huyên đi phía sau hắn, tò mò nghe tu sĩ xung quanh nghị luận.
Phía trước hai người, là một tòa thành trì to lớn cổ lão, giống như những dãy núi kéo dài không thấy cuối.
“Người của Thanh Huyền tông đến, hôm trước người của Thanh Huyền môn cũng tới, chắc là mấy ngày nữa, Thanh Huyền nam giáo, bắc giáo, đông giáo... Đều sẽ có người chạy đến.”
“Thanh Huyền đạo trường thu môn đồ khắp nơi, các tán tu có cơ hội nhiều hơn nhiều.”
Rất nhiều tu sĩ đang thảo luận.
Thanh Huyền tông là một mạch của Thanh Huyền đạo trường, mà Thanh Huyền viện, Thanh Huyền giáo... Cũng giống như thế.
Từ cái tên cũng có thể nhìn ra, mỗi nhà này đều là thế lực cấp bậc đại giáo.
Bởi vậy cũng có thể biết rõ, nội tình của Thanh Huyền đạo trường có bao nhiêu lâu đời thâm hậu.
Một mạch đã có thể phát triển trở thành một đại giáo.
Cổ thành phía trước, chính là cổ thành Vọng Nguyệt.
Cũng là nơi mà Thanh Huyền đạo trường thu chọn môn đồ!
Đây là một tòa thành trì cổ lão tiếp giáp với nhiều khu vực, rất nhiều tu sĩ hội tụ ở đây, có thể xưng là ngư long hỗn tạp.
Bởi vì nơi này là giao giới giữa nhiều vực Thiên Hỏa Vực, Sa Viêm Vực, Côn Vực với nhau.
Bên trong có vô số tu sĩ, cực kì phồn thịnh.
“Công tử, tòa cổ thành này thật lớn, đây là lần đầu tiên ta nhìn thấy một tòa cổ thành lớn như vậy đấy.”
Tô Tiểu Huyên không khỏi kinh sợ.
Phía trước.
Trời quang mây tạnh, từng tòa núi lớn, tất cả đều lơ lửng trên bầu trời, căn bản không phải tọa lạc trên mặt đất.,.....
Rất nhiều cung điện lầu các lơ lửng, có thần phù và quang hoa lấp lánh, các tu sĩ hóa thành cầu vồng bay qua, thần dị phi phàm.
Chỗ sâu trong từng tòa núi lớn, cũng khí thế hào hùng.
Có ma vân lượn lờ, có sương mù rực rỡ bao quanh, giống như đã tồn tại từ thời khai thiên tích địa, bộc lộ khí tức cổ lão.
“Lần đầu tiên tiểu cô nương đến cổ thành Vọng Nguyệt sao? Năm đó nơi này là nơi có Tiên thú đi ra, nghe nói cái thành này là do thân thể của nó biến thành.”
Một vị tu sĩ trẻ tuổi ở bên cạnh nghe thấy lời nói của nàng ta, không khỏi quay đầu cười nói.
Thấy chủ tớ hai người Cố Trường Sinh và Tô Tiểu Huyên không phải hạng đơn giản,
Nhất là Cố Trường Sinh, vậy mà không nhìn rõ dung mạo của hắn, giống như có đoàn sương mù che lấp, cho nên có lòng kết giao một phen.
Tô Tiểu Huyên gật đầu, “Thì ra là do Tiên thú biến thành? Thảo nào lại như vậy.”
Cố Trường Sinh nhìn tên tu sĩ tuổi trẻ này một chút, không chút để ý.
Hắn cũng biết những tin đồn này.
Nhưng người này lại giống như quen thuộc, bắt đầu nói cho hai người biết: “Hiện nay cổ thành Vọng Nguyệt cực kì náo nhiệt, vô số tu sĩ đều chạy đến nơi này, trong đó thậm chí có đệ tử của thế lực bất hủ đi lại, ta nói cho các ngươi biết, sau khi vào thành nhớ tuyệt đối đừng chống đối bọn họ.”
“Với đám đệ tử hoàng tộc Thái Cổ cũng là như thế, đến đội tuần tra của cổ thành Vọng Nguyệt cũng không nguyện ý trêu chọc bọn họ.”
“Mấy ngày trước có một tên hoàng tử hoàng triều nào đó cưỡi tọa kỵ đi trong thành, không cẩn thận đụng phải một vị nữ tử của hoàng tộc Thái Cổ, kết quả trở tay bị người ta chụp thành một đoàn huyết vụ.”
“Mà hoàng triều kia còn phải cẩn thận nghiêm túc bồi tội, dâng lên rất nhiều dị bảo thần vật.”
“Chậc chậc chậc, các ngươi nói có thảm không?”
Người trẻ tuổi này có chút sợ nói.
Trong mắt thế lực bất hủ, cho dù là Thanh Huyền đạo trường cũng là thế lực trở tay có thể diệt trừ.
Bọn họ là nhân vật nhỏ, không khác gì sâu kiến.
“Thảm quá, nhưng tại sao rất nhiều tu sĩ lại chạy đến nơi này?” Tô Tiểu Huyên không khỏi có chút thông cảm với vị hoàng tử kia, sau đó mang theo một chút hiếu kì hỏi.
Nàng ta không hề lo lắng sẽ va chạm với đám thế lực bất hủ và hoàng tộc Thái Cổ kia.
Dù sao phía sau nàng ta còn có công tử nữa.
Tu sĩ trẻ tuổi nghe Tô Tiểu Huyên hỏi vậy, ánh mắt nhìn nàng ta như nhìn kẻ ngốc, hỏi ngược lại, “Chẳng lẽ ngươi không biết Thanh Huyền đạo trường ngàn năm thu môn đồ khắp nơi một lần à? Hơn nữa quan trọng nhất là, bảy ngày sau sẽ có đại hội ngắm trăng tại Phi Tiên Lâu!”
“Nghe nói có rất nhiều Chí Tôn trẻ tuổi hiện thân, thậm chí có khả năng xuất hiện vị Thần Tử của Trường Sinh Cố gia trong truyền thuyết nữa.”
“Ngươi nói chuyện lớn như vậy, làm sao có thể không kinh động tứ phương, dẫn tới vô số tu sĩ đến đây chứ?”