Chương 99: Cổ Thần Mở Miệng, Khẩn Cầu Chủ Thượng Cứu Tộc Ta
Đám tu sĩ vẫn còn bị một tỷ nguyên thạch làm cho chấn kinh.
Đến mức không phát giác được tên tử tù Thái Hư Thần Tộc kia đã giao thủ với tên Cổ Thần rồi!
Hai người trong nháy mắt đã giao thủ hơn mười chiêu!
Mỗi một chiêu đều có thể xé rách Chân Thần Cảnh bình thường!
Trên bàn tiệc, trên mặt mấy vị lão già tràn đầy chấn kinh.
“Không thể tin được, là một tỷ... Nguyên thạch! Mà không phải linh thạch!”
“Lão phu tu hành cả một đời, còn chưa từng thấy nhiều nguyên thạch như vậy, đừng nói một tỷ, đến một trăm vạn nguyên thạch cũng chưa thấy qua.”
“Chỗ khách quý kia, rốt cuộc là vị nào? Có phải là vị Cố gia kia không?”
Một vài lão đồ cổ không khỏi hít một ngụm khi lạnh, vô cùng rung động.
Nếu có nguyên thạch, bọn họ đều sẽ cẩn thận nghiêm túc góp nhặt, dùng cho tu luyện đột phá.
Ngày thường tốn hao, đều là linh thạch.
“Cho dù là truyền nhân của thế lực bất hủ, cũng không có khả năng trong thời gian ngắn xuất ra nhiều nguyên thạch như vậy?”
Bọn họ cười khổ, mặc dù rất hiếu kì về nhân vật kia nhưng lại không dám tùy tiện nhìn trộm.
Bởi vì như vậy rất không lễ phép, sẽ mạo phạm đến người khác.
Nói không chừng sẽ dẫn đến họa sát thân!
Trên các bàn tiệc trong tử từ tràng tuyệt đối có truyền nhân của thế lực bất hủ, chuyện này bọn họ rất xác định!
“Một tỷ nguyên thạch, thế mà cũng xuất thủ được, ha ha, đến lúc đó xem ngươi mất cả chì lẫn chài.”
Thiên Hoàng Nữ cười lạnh không thôi, cho dù đoán được là ai đang đặt cược, nàng ta vẫn rất tự tin với kết quả mình dự đoán.
Nàng ta cũng không cảm thấy chuyện này có gì phải cược, đúng là rất ngốc.
Thái Hư Thần Tộc cường đại, cũng chỉ có hoàng tộc Thái Cổ bọn họ mới khả năng cảm nhận được.
Vị Cổ Thần này có được huyết mạch hoàng thất, nếu cổ tinh không bị hao tổn, nói không chừng còn có thể giao thủ với người kia.
Nhưng bây giờ... Liền chờ chết đi!
Một tỷ nguyên thạch, chỉ có thể đổ xuống sông xuống biển thôi.
Đám cường giả trẻ tuổi của hoàng tộc Thái Cổ cũng có suy nghĩ giống nàng ta.
Sau đó nhìn về phía cuộc chiến, không biết bao lâu nữa sẽ kết thúc.
“Một tỷ nguyên thạch.”
Khóe miệng Doanh Nhiếp giật một cái.
Hắn ta là Đạo Tử của Doanh gia, nếu cần tự nhiên lấy ra được, nhưng tuyệt đối không thể ở chỗ này.
Nhưng!
Hắn ta đã đoán được người ngồi bên trong ghế khách quý là ai!
Cũng chỉ có hắn mới có thể đặt cược được như vậy.
“Cố Trường Sinh, vì sao đột nhiên ngươi lại làm như thế...”
Hắn ta không nghĩ ra, trong lòng đột nhiên bịt kín một tầng bóng ma.
Đây là tâm ma lưu lại lúc ở thánh mộ Bắc Hoang.
Khi đó Cố Trường Sinh cường đại, khiến hắn ta gần như tuyệt vọng.
Mặc dù bây giờ hắn ta đã tiến bộ rất nhiều, nhưng vẫn không nắm chắc có thể giao thủ với Cố Trường Sinh.
Thế hệ trẻ tuổi, có ai có ít cơ duyên chứ?
“Tiền bối, ta cảm giác kế hoạch lần này sẽ thất bại...”
Hắn ta thu dọn tâm tình, lập tức mở miệng nói với Thanh Ngưu.
“Đúng là người trẻ tuổi kia mạnh đến mức không hợp thói thường, ta cũng không đoán ra thật hư của hắn, nếu ngươi muốn tìm hắn báo thù, vậy còn phải tu luyện thêm.”
Thanh Ngưu không hề lưu tình nói.
“Công tử, chúng ta đã thông báo với chủ thượng, nàng nói nếu ngài muốn đặt cược, bao nhiên cũng có thể. Điều kiện tiên quyết là ngài đừng hối hận.”
Rất nhanh.
Lão giả áo xám trở về, đi đến trước ghế của Cố Trường Sinh, cung kính nói.
Trong đó.
Một tên nam tử có khí tức cực kì cường đại đi ra, chính là Sở Thanh Huyền.
Hắn đưa một cái không gian giới chỉ ra, trong đó có một tỷ nguyên thạch.
Đây đều là Thanh Huyền đạo trường tích lũy, một tỷ nguyên thạch, cũng chỉ là chín trâu mất sợi lông mà thôi.
Nhìn thấy một màn này, không ít tu sĩ đã đoán ra, lập tức nói thầm một tiếng quả nhiên.
Bọn họ nhận biết Sở Thanh Huyền.
Dù sao cũng là truyền nhân của Thanh Huyền đạo trường.
Ngày đó Sở Thanh Huyền tự mình tiến đến bái kiến, sau đó chuyện cả Thanh Huyền đạo trường trở thành tùy tùng của Cố Trường Sinh truyền ra, chuyện này cũng không phải là bí mật tại cổ thành Vọng Nguyệt.
Chỉ là... Không ngờ Thần Tử Cố gia cũng đến tử tù tràng.
“Thảo nào!”
“Nhưng... Vì sao Thần Tử Cố gia lại lựa chọn... tên Cổ Thần nhị tinh này?”
“Hơn nữa, nếu ta nhớ không lầm. Tộc Cổ Thần phản loạn, Trường Sinh Cố gia tự mình xuất thủ, chẳng lẽ trong đó còn có thâm ý gì sao?”
Rất nhiều tu sĩ băn khoăn.
Nếu như tu sĩ bình thường đặt cược một tỷ nguyên thạch trên người vị Cổ Thần này, bọn họ sẽ cảm thấy rất ngu ngốc, thậm chí nói là điên rồ.
Nhưng người này lại là Thần Tử Cố gia.
Chẳng lẽ ánh mắt hắn sẽ sai sao?
“Nói không chừng, Thần Tử Cố gia đang động viên tên Cổ Thần này thôi, dù sao cùng từng là thế lực phụ thuộc của Trường Sinh Cố, nguồn gốc rất sâu.”
Có tu sĩ suy đoán, nhưng vẫn không hiểu rõ vì sao Thần Tử Cố gia lại làm như thế.
Trước đó đám tu sĩ còn cảm thấy một tỷ nguyên thạch là đổ xuống sông xuống biển, bây giờ vẻ mặt lại hiện lên vẻ giãy dụa, không vững tin như trước nữa.
“Rõ ràng tên Thái Hư Thần Tộc kia rất mạnh, vì sao Thần Tử Cố gia lại chọn lựa như vậy...”
Chuyện này đã hoàn toàn khác biệt với suy nghĩ của đám người.
Cho dù là mấy vị lão yêu nghiệt, lão đồ cổ có ánh mắt hơn người cũng vô cùng chấn kinh, không hiểu.
“Chẳng lẽ vị Thần Tử Cố gia này chỉ hào nhoáng bên ngoài?”
“Không phải đi... Dù sao hình ảnh trên lưu ảnh thạch và lời đồn các nơi đều không thể giả được.”
“Nhưng ngộ nhỡ chỉ có thực lực, không có đầu óc thì sao?” Một vị di lão trong hoàng tộc Thái Cổ mở miệng, mang theo cười lạnh và mỉa mai....
“Xin hỏi vừa rồi đặt cược có phải Thần Tử Cố gia không?”
Đột nhiên, một vị lão đồ cổ mở miệng hỏi, giọng nói mang theo thăm dò.
Ông ta là nhân vật lớn của một tộc nào đó, tu vi Thiên Thần cảnh.
Nhưng ông ta cũng không dám xưng lão trước mặt Thần Tử Cố gia, không dám đối đãi với hắn như vãn bối, thái độ rất xem trọng.
Cho nên ông ta muốn thân phận của người này.
Lời này khiến tất cả các tu sĩ lập tức chú ý.
Ánh mắt nhìn về hàng ghế đầu tiên!
Không hề chớp mắt!
“Chính là công tử.”
Mở miệng chính là Sở Thanh Huyền, biểu cảm lạnh nhạt, mặc dù là truyền nhân của Thanh Huyền đạo trường, nhưng giờ phút này lại như người hầu.
Nghe được câu trả lời xác thực, xung quanh lập tức một mảnh xôn xao!
Rất nhiều tu sĩ trẻ tuổi kích động, cuồng nhiệt.
Không ngờ vị Thần Tử thần bí của Cố gia kia sẽ hiện thân ở đây, còn tham dự đặt cược.
Không ít người lại lộ ra vẻ mặt như nằm trong dự liệu.
Trong mắt nam tử mặc áo xám, gương mặt phổ thông đứng ở nơi hẻo lánh bùng lên thần quang, sau đó lập tức biến mất.
“Lúc ấy nhìn trộm ta, hẳn là hắn đi, lời đồn cũng không giả...”
Bên phía hoàng tộc Thái Cổ truyền đến mấy tiếng hừ lạnh, rất bất mãn vì danh tiếng của Thần Tử Cố gia lại cường thịnh như thế.
Sắc mặt lão đồ cổ vừa lên tiếng hỏi thăm trở nên cung kính thêm mấy phần, sau đó lại hỏi, “Có thể mời Thần Tử giải hoặc cho chúng ta, vì sao lại đặt cược một tỷ nguyên thạch cho tên Cổ Thần này không?”
Nghi vấn này cũng là nghi vấn của rất nhiều người.
Bao gồm cả người chủ trì là lão giả áo xám, cũng giống như thế.
Ông ta rất rõ ràng.
Theo chiến tích trước kia đến xem, chiến lực của tên Thái Hư Thần Tộc tuyệt không phải tên Cổ Thần này có thể so sánh.
Chênh lệch quá lớn!
“Không có nguyên nhân khác, chỉ là ta cảm thấy, hắn sẽ thắng.”
Nghe thấy câu hỏi, sau đó một giọng nói ôn nhuận như ngọc truyền đến.
Trong mơ hồ, đám người giống như còn nhìn thấy vị công tử áo trắng trong đó, vẻ mặt không màng danh lợi, siêu nhiên như tiên.
Mà lúc này, tên Cổ Thần đang liều chết chém giết với tử tù Thái Hư Thần Tộc nghe đến mấy câu này, đôi mắt tĩnh mịch không gợn sóng lại đột nhiên bộc phát ra thần mang sáng chói.
Truyền nhân của Trường Sinh Cố gia!
Chủ tộc năm đó bọn họ thuần phục!
Chúng ta được cứu rồi!
Hắn ta vô cùng kích động, trong mắt thậm chí có lệ nóng cuồn cuộn chảy xuống!
“Cầu xin chủ thượng, cứu vớt tộc Cổ Thần!”
Sau đó, hắn ta làm ra một hành động khiến vô số người khiếp sợ.
Liều mạng để tên Thái Hư Thần Tộc đánh cho trọng thương, cùng quỳ xuống về phía Cố Trường Sinh!
Giọng nói như kinh lôi!
Rung động tứ phương!
Lão giả áo xám lộ ra vẻ mặt như gặp quỷ, không thể tin được nói, “Tên gia hỏa này không phải không nói được sao?”