Chương 64. Tâm Cảnh Có Thiếu
“Nhờ ơn Lâu chủ chỉ điểm, cơ duyên Bách Đoạn Sơn Mạch đã xử lý khá ổn thỏa rồi.”
Đoạn Vô Lự chắp tay, lên tiếng.
Nhắc tới chuyện này, hai Thánh Nhân bọn họ đều có chút ngượng ngùng.
Lần này, dưới cái nhìn của bọn họ, Đại La Kiếm Tông thật sự đã chiếm được món lời cực lớn.
Bốn binh khí cấp Thánh Chủ đổi một Thánh Nhân, còn có thêm vô số tài nguyên nữa. Chuyện tốt cỡ này, đốt đèn lồng lên cũng không tìm thấy phần thứ hai.
Tuy là quá trình cướp đoạt cơ duyên có chút rắc rối.
Nhưng cuối cùng, vẫn là Đại La Kiếm Tông bọn họ cao hơn một bậc, áp chế Cửu U Ma Tông và Xích Viêm Thánh Địa, đem một tòa cơ duyên Bích Thủy Nhai này thu vào trong túi.
Nếu không phải có phần ân tình đó, bọn họ từ Bách Đoạn Sơn Mạch chạy tới đây giúp cơ Thiên Cơ Lấu chống lại Diêu Quang Thánh Địa làm gì?
“Như vậy tức là, ngày Đại La Kiếm Tông khôi phục huy hoàng cũng đã trong tầm tay rồi.”
Lý Vân mỉm cười nói.
Đây là một câu hình thức.
Đại La Kiếm Tông mất đi một Đại Thánh, muốn khôi phục lại nguyên khí cho bọn họ, chuyện này có chút không thực tế.
“Lâu chủ nói đùa.”
Đoạn Vô Lự cười khổ một tiếng, tiếp tục nói:
“Sư huynh sư đệ chúng ta hôm nay đến đây một là vì việc trước đó, muốn cảm tạ ý tốt của Lâu chủ.”
“Thứ hai...”
“Chính là vì tương lai của Đại La Kiếm Tông.”
Trước đó, Nhâm Thanh Đồ từng nói với hai người bọn họ, Lâu chủ Thiên Cơ Lâu có khả năng thông thiên, chỉ cần trả được giá thì có thể khiến cho Đại La Kiếm Tông xuất hiện Đại Thánh một lần nữa.
Mặc kệ tính chân thực của chuyện này, đã liên quan đến sinh tử của Đại La Kiếm Tông, bọn họ không thể không tới đây một chuyến.
Vì Đại La Kiếm Tông, cho dù có phải đắc tội với Diêu Quang Thánh Địa, bọn họ cũng không để ý.
“Ồ?”
Khóe miệng Lý Vân hơi nhếch lên, nhẹ giọng nói:
“Tương lai của Đại La Kiếm Tông...”
Hắn dừng lại một chút, sau đó ý vị thâm trường nói:
“Nếu Nhâm Chưởng giáo đã nhắc đến Thiên Cơ Lâu với hai vị đạo hữu, vậy chắc cũng đã nói tới quy củ của Thiên Cơ Lâu. Chuyện liên quan đến tương lai Đại La Kiếm Tông, tin tức giá trị như này...”
“Cái giá của nó, sợ rằng hai vị đạo hữu không trả nổi.”
Cơ duyên Đại Thánh.
Mức độ trân quý không cần phải nhiều lời, đó chính là nội tình của một Thánh Địa.
Cho nên với tài sản của hai Thánh Nhân là không thể nào đủ.
Nếu như hệ thống không yêu cầu điểm Thiên Cơ, thì chỉ bằng ân tình bọn họ đã xuất thủ tương trợ hôm nay, cộng với thái độ này, tặng không bọn họ cũng được.
Đáng tiếc.
Chính Lý Vân bây giờ cũng đang nghèo rớt mồng tơi, hắn không rộng rãi đến mức tặng không một cái cơ duyên Đại Thánh.
“Ý của Lâu chủ là, thật sự có cách giúp Đại La Kiếm Tông khôi phục lại huy hoàng ngày xưa?”
Trong mắt Đoạn Vô Ưu lóe lên một tia sáng, vuốt râu nói.
Bởi vì, tai nghe là giả, mắt thấy mới là thật.
Trước đó khi nghe Nhâm Thanh Đồ kể, hai người cũng không quá tin. Nhưng hôm nay gặp mặt, lại tận tai nghe thấy, hai vị Thánh Nhân cũng không giữ nổi bình tĩnh.
Cái giá cao không phải là điểm quan trọng.
Tích lũy vô số năm của Đại La Kiếm Tông chỉ là vật ngoài thân, bọn họ vẫn có thể bỏ ra được.
Chỉ cần Lâu chủ Thiên Cơ Lâu thật sự có cách, vậy là đủ.
“Đừng nói là khôi phục lại trạng thái huy hoàng ngày xưa cho Đại La Kiếm Tông, thậm chí tiến lên một bước cũng không có vấn đề gì.”
Lý Vân liếc mắt nhìn Đoạn Vô Ưu, tiếp tục nói:
“Vô Ưu đạo hữu không tin cũng là bình thường, lúc sư chất của đạo hữu đến cũng biểu hiện như vậy, cuối cùng không phải đã thành Thánh rồi sao?”
“Hoặc là giống như Vô Ưu đạo hữu, bị kẹt ở Thánh Nhân hậu kỳ mấy trăm năm, không thể tiến lên được bước nào, nếu như có thể bù đắp tâm cảnh, thì sẽ có thể bước lên Thánh Nhân đỉnh phong.”
“Dựa vào tình trạng này của Vô Ưu đạo hữu, có lẽ không bao lâu sau Đại La Kiếm Tông sẽ có thêm một Thánh Nhân Vương nữa!”
“Ừm??”
Cả người Đoạn Vô Ưu chấn động, hai mắt trừng lớn.
Tin tức này, cho đến bây giờ hắn chưa từng nói với người nào, việc tâm cảnh mình khuyết thiếu, Lâu chủ Thiên Cơ Lâu làm sao nhìn ra được?
Hắn biết, vị Lâu chủ này thâm sâu khó lường, có thể xem thấu tu vi người khác. Nhưng có thể nhìn thấy tai họa ngầm của một người, chuyện này có chút kinh khủng.
“Vậy Lâu chủ có biết cách để bù đắp tâm cảnh hay không?”
Đoạn Vô Ưu thử thăm dò.
“Chuyện này đơn giản, năm vật phẩm cấp bậc Thánh Nhân, ta sẽ nói cho ngươi biết.”
Lý Vân vươn tay, cười tủm tỉm nói.
Tâm cảnh khuyết thiếu.
Đây không phải tâm ma, mà là do suy nghĩ đi vào ngõ cụt, suy nghĩ thông suốt thì tự nhiên tất cả mọi thứ sẽ không tiếp tục là vấn đề nữa.
Suy nghĩ gặp trở ngại, cái này cũng không có vấn đề gì, nhiều lắm là thực lực dậm chân tại chỗ mà thôi.
Tình huống này của Đoạn Vô Ưu rõ ràng không phải là vấn đề lớn, nhưng phiền phức không nhỏ.
Dù sao cũng có không ít người tiêu phí thời gian cả một đời, đến tận lúc gần chết cũng không thoát ra khỏi ngõ cụt được.
Đoạn Vô Ưu: “...”
Cái giá này, quả thật có hơi lớn.
Hắn ở Đại La Kiếm Tông có tiếng là thanh liêm, ngoại trừ một thân thực lực và một thanh binh khí cấp Thánh Nhân, thì đúng là không còn gì cả.
Muốn hắn bỏ ra năm vật phẩm cấp bậc Thánh Nhân, chuyện này còn khó hơn so với việc giết hắn.
Ngược lại, sư đệ hắn rất giàu có, năm đó còn từng làm Chưởng giáo Đại La, thế nhưng mấy ngày trước vội vàng xuất môn, làm sao có thể mang theo nhiều đồ tốt như vậy?
“Không biết Lâu chủ có thể tạm thời giữ lại tin tức này, để hai huynh đệ chúng ta quay lại Đại La Kiếm Tông một chuyến hay không?”
Đoạn Vô Lự đúng lúc lên tiếng.
“Có thể.”
Lý Vân gật đầu.
“Vậy chúng ta cáo từ trước.”
Hai người đứng dậy, vội vội vàng vàng cáo từ rời đi.
Nhìn bóng lưng hai người, Lý Vân nở một nụ cười lớn.
Không nghĩ tới bản thân còn hiểu lầm Nhâm Thành Đồ, người ta không chỉ giúp mình quảng bá chuyện làm ăn, mà còn vừa ra tay đã kéo tới một khách hàng lớn.
Sư phụ hắn cũng đã tới.
Thì người có thân phận cao hơn sư phụ hắn, còn xa sao?
Đoán chừng không bao lâu nữa, Thánh Nhân Vương của Đại La Kiếm Tông cũng sẽ ngồi không yên!
-----