Chương 73. Chưởng Giáo Cửu U Ma Tông - Dương Khâu!
Tiếng “ầm ầm” thật lớn vang lên.
Lão giả còn chưa tới gần đại điện Chưởng giáo thì đã dùng tốc độ nhanh hơn văng ra ngoài.
“Phụt!”
Ổn định lại thân thể ở giữa không trung, lão giả phun ra một ngụm máu tươi.
Uy phong của Thánh Nhân, không cho phép kẻ khác khinh thường.
Mặc dù bây giờ Dương Khâu chưa thành Thánh, nhưng một chân đã bước vào cửa lớn Thánh Cảnh, vẫn có uy thế của Thánh Nhân.
Loại tình huống trước mắt này, trừ khi có Thánh Nhân xuất thủ, việc hắn đột phá là chuyện gần như không thể ngăn cản.
“Là khí tức của Cửu U Ma Tông, người này chính là người của Cửu U Ma Tông!”
Lão giả bi phẫn gần chết.
Hắn không biết Dương Khâu, nhưng có thể nhận ra khí tức công pháp của Cửu U Ma Tông.
Dù sao thì Cửu U Ma Tông cũng là một thế lực cấp Thánh Địa, uy danh của bọn hắn cũng không yếu, bất kể là ai gặp được cũng đều phải cho vài phần mặt mũi.
“Cửu U Ma Tông thật to gan, lại dám lén lẻn vào Thiên Cương Tông!”
Một vị Trưởng lão khác đứng dậy, nổi giận đùng đùng, hai mắt đỏ lên, tức đến muốn cắn người.
Hắn gần như muốn lao tới ăn tươi nuốt sống Dương Khâu.
Thật sự quá âm hiểm.
Yêu nhân ma đạo vậy mà lại có thể vòng qua trận pháp hộ sơn, lẻn vào trong tông môn mà bọn hắn không hề hay biết.
Vậy thì cũng thôi đi, nhưng dù thế nào cũng không nghĩ tới yêu nhân ma đạo này gan lại to bằng trời, dám thành Thánh ngay trong Thiên Cương Tông bọn hắn!
Thiên Cương Tông đã thành lập được vài vạn năm, cũng chưa bao giờ bị vũ nhục tới mức này đâu?
“Chúng đệ tử mau kết trận, theo lão phu đi cứu Chưởng giáo ra!”
Lão giả lần thứ hai phóng lên cao, hắn đứng trên bầu trời, mái tóc bay theo gió, áo bào phần phật, hai tròng mắt không nháy một cái, nhìn chằm chằm vào bóng mờ mờ của Dương Khâu, toàn thân tràn ra sát khí kinh khủng.
Ma đạo yêu nhân này sắp thành Thánh rồi.
Trước hết, việc đầu tiên bọn họ phải làm là cố gắng cứu Chưởng giáo về.
Dù sao thì Chưởng giáo cũng là người có khả năng thành Thánh Nhân nhất trong Thiên Cương Tông, mất đi cơ hội lần này, sau này vẫn có khả năng rất lớn, nhỡ đâu Diêu Quang Thánh Địa lại đưa tới một viên Thiên Địa Tạo Hóa Đan nữa thì sao?
Còn về an nguy tính mạng của Chưởng giáo, bọn họ chưa từng nghĩ tới, bởi vì ngọc bài linh hồn của Chưởng giáo vẫn còn đó, hẳn là sinh mạng cũng không có nguy hiểm gì.
“Vù! Vù! Vù!”
Vô số đạo ánh sáng phóng lên cao, hợp thành một trận pháp khổng lồ ở sau lưng lão giả.
Những đệ tử này tuy thực lực tuy rằng không mạnh, nhưng hợp lực tạo ra một trận pháp thì vẫn có thể miễn cưỡng chống chọi qua hai chiêu của cấp Thánh Chủ.
Còn như Thánh Nhân.
Một chiêu bọn họ cũng không đỡ được.
Lúc này chỉ có thể dùng để lớn mạnh khí thế.
Trong trận pháp, rất nhiều đệ tử tay cầm trường kiếm, hai mặt nhìn nhau, cả hai đều nhìn thấy được sự hoảng loạn trong mắt đối phương.
Lúc này, cho dù là kẻ ngu si cũng nhìn ra được có chuyện không bình thường.
Hình như là người thành Thánh Nhân không phải là Chưởng giáo nhà mình, mà là một Thánh Nhân ma đạo.
Bình thường nếu gặp được loại tình huống này, thứ đầu tiên bọn họ nghĩ tới sẽ không phải tìm cách ngăn cản, mà là chạy, chạy càng xa càng tốt. Đáng tiếc, lần này không có cách nào chạy đi.
Bởi vì nơi này chính là Thiên Cương Tông, tông môn của bọn họ, chạy đi rồi thì sau này Thiên Cương Tông phải làm sao bây giờ?
“Giết!”
Lão giả lạnh giọng quát lớn.
Hắn lần thứ hai hóa thành một vệt sáng, xẹt qua chân trời, trong tay xuất hiện một thanh trường kiếm, vô số kiếm quang tỏa ra, đan vào thành một màn mưa dày đặc.
Phóng về phía đại điện Chưởng giáo, bao phủ lấy.
“Giết! Giết! Giết!”
Phía sau, gần vạn đệ tử đồng thanh hét lớn, tiếng vang chấn động cả chân trời, bọn họ tạo thành đại trận, bắt đầu ầm ầm vận chuyển, nghiền ép về phía trước.
“Vù!”
Đúng lúc này, trên vòm trời, bóng người vĩ đại đột nhiên mở mắt ra, con ngươi một màu đen nhánh, ma khí mờ mịt, giống như một lỗ đen vũ trụ, cực kỳ đáng sợ.
Dương Khâu vừa mở mắt ra, thánh uy nháy mắt trở nên cường đại đến cực hạn. Cùng lúc đó, sắc mặt vô số người ở đây trở nên trắng bệch, rất nhiều đệ tử đều không kiên trì nổi nữa, trực tiếp rơi từ trên trời xuống.
“Dám xuất thủ với bản Thánh, lá gan các ngươi thật không nhỏ.”
Giọng nói lạnh lùng vang lên, Dương Khâu ở trong đại điện chậm rãi đứng lên, trên thân là một bộ trường bào màu đen, không có gió nhưng vẫn lay động, ma khí màu đen lởn vởn xung quanh đã trở nên cực kỳ dày đặc.
“Ào ào” Tiếng động giống như tiếng nước chảy vang lên, ma khí điên cuồng lan tràn ra bốn phía.
Chỉ chốc lát sau, toàn bộ Thiên Cương Tông đã bị bao phủ trong ma khí, không gian ban ngày biến thành đêm tối, giơ tay không thấy được năm ngón.
Khí tức ma đạo lạnh lẽo thấu xương tràn lan bốn phía, xông vào cốt tủy của tất cả mọi người, giờ phút này, đừng nói là chống cự, ngay cả đứng lên thôi cũng đã vô cùng gian nan.
“Ngươi rốt cuộc là ai!?”
Đại Trưởng lão của Thiên Cương Tông, giọng khàn khàn, lớn tiếng quát:
“Lão phu là Trưởng... Chưởng giáo của Cửu U Ma Tông, Dương Khâu!”
Dương Khâu trầm giọng nói.
Hắn vốn định nói mình là Trưởng lão.
Nhưng bỗng nhiên nghĩ tới việc bản thân mình thành Thánh, trở lại tông môn hẳn là có thể đoạt được vị trí Chưởng giáo, cho nên bây giờ tự xưng là Chưởng giáo cũng không có gì sai.
Coi như làm quen với công việc trước một chút.
“Không thể nào!”
Giọng nói của Dương Khâu vừa dứt, một âm thanh vừa dày vừa nặng đã vang lên, một vị Trưởng lão của Thiên Cương Tông cao giọng nói:
“Chưởng giáo của Cửu U Ma Tông là Hoàng Tuyền, ngươi cho rằng mình giả mạo người khác rồi là có thể tránh khỏi bị tính sổ hả?”
“Ta có thể nói cho ngươi biết, ta đã báo cho Diêu Quang Thánh Địa, hôm nay ngươi có chạy đằng trời!”
“Bốp!”
Vị Trưởng lão kia vừa mới dứt lời, Dương Khâu đã đánh ra một cái tát, trực tiếp đánh người kia thành một búng máu.
“Ồn ào!”
“Trước đây Chưởng giáo của Cửu U Ma Tông là Hoàng Tuyền, nhưng bắt đầu từ hôm nay, Chưởng giáo của Cửu U Ma Tông đổi người. Đó chính là lão phu, Dương Khâu!”
Dương Khâu nói liền một hơi, cúi đầu nhìn về phía Đại Trưởng lão Thiên Cương Tông, giọng điệu băng lãnh, gằn từng chữ một: “Diêu Quang Thánh Địa.”
“Sau ngày hôm nay, nếu đối địch với Thiên Cơ Lâu thì cũng chính là đối địch với Cửu U Ma Tông.”
“Khiến lão phu bất mãn, là Diêu Quang Thánh Địa lão phu cũng giết!”
Những lời này cực kỳ khí phách, khiến một đám đệ tử của Thiên Cương Tông đều ngây người.
-----