Chương 80. Con Ta, Cũng Có Phong Thái Đại Đế!
Bắc Thần Hằng không biết hệ ngân hà là gì, nhưng hắn vẫn muốn tranh cho con trai mình, thế là chậm rãi nói:
"Tiền bối có chỗ không biết, kỳ thực con trai của ta. . . cũng có phong thái Đại Đế!"
Lý Vân: "????"
Chuyện này, ngươi nói có là có ngay hả?
"Tiền bối, ngài xem Đại La Kiếm Tông bọn họ đều có tên trong danh sách, mà Thiên Dận Hoàng Triều ta lại không có nổi một ai, có phải là hơi không thỏa đáng rồi không?"
Bắc Thần Hằng hạ thấp tư thế, cung kính nói tiếp.
Hắn biết.
Bảng xếp hạng này phải đưa cho mọi người xem.
Trước mắt.
Ba chữ Thiên Cơ Lâu chính là bảng hiệu chữ vàng, trước mặt đã có Dương Khâu và Nhâm Thanh Đồ thành Thánh, nếu giờ tin tức của Thiên Cơ Lâu lan truyền ra, đám người bên ngoài còn không điên lên sao?
Đến lúc đó, người người tranh đoạt.
Bảng xếp hạng thiên kiêu ắt sẽ lan truyền khắp thế giới.
Khi đó.
Kẻ mất mặt chính là những kẻ không nằm trong danh sách ấy.
"Ngươi muốn nói cái gì?"
Khóe mắt Lý Vân liếc ngang.
Hắn đã nhìn thấu suy nghĩ trong lòng của Bắc Thần Hằng, chỉ là không nói ra mà thôi.
"Khụ khụ!"
Bắc Thần Hằng ho nhẹ một tiếng để che giấu sự bối rối của mình, hắn lấy ngọc giản ra rồi chỉ vào Phượng Nghê Thường được xếp thứ ba mươi trên đó: "Tiền bối, người này chỉ là tán tu, có tài đức gì mà chiếm giữ vị trí cao như thế?"
"Không bằng tiền bối tặng xếp hạng này cho con ta được không?”
"Ngươi và con trai ngươi có thâm thù đại hận sao?"
Lý Vân vô cùng kinh ngạc hỏi.
Việc phát hành bảng thiên kiêu này nhất định sẽ gây nên một số trận náo động, đến lúc ấy thế nào cũng có kẻ cho rằng xếp hạng của bản thân quá thấp mà đi khiêu chiến với người có hạng cao hơn.
Con trai ngươi không có thực lực, còn mong mỏi vị trí cao như vậy.
Là muốn để hắn chết sao?
Hơn nữa, Thiên Cơ Lâu coi trọng nhất là điều gì chứ?
Uy tín!
Vì thế, xếp hạng được bao nhiêu thì chính là bấy nhiêu. Thêm tên con trai của Bắc Thần Hằng vào thì cũng đơn giản, nhưng nếu như bị người ta phát hiện trong đây có mờ ám.
Liệu về sau còn có người tin hay không?
"Ách. . ."
Sắc mặt Bắc Thần Hằng đanh lại, mở miệng hỏi: "Vậy xin hỏi tiền bối, con trai ta xếp thứ bao nhiêu vậy?"
Hắn rất tò mò.
Trong tất cả thiên kiêu của thế giới này, rốt cuộc có mấy người mạnh hơn con trai hắn.
"Ngươi đang nói đứa con trai nào của ngươi?"
Lý Vân liếc nhìn Bắc Thần Hằng.
Dù sao đối phương cũng là một Thần Hoàng, con trai dưới gối con cái dưới chân không ít, ước chừng mười bảy người, và có đến bảy, tám người đã hơn 200 tuổi, đồng thời thực lực mỗi người cũng không tính quá yếu.
"Tất nhiên là Thái Tử."
Bắc Thần Hằng trả lời không chút do dự.
"Con trai cả à?"
Lý Vân nhìn bảng hệ thống kế bên, tìm thấy con trai cả của Bắc Thần Hằng rồi cẩn trọng xem thứ hạng. Hắn khẽ thở dài một tiếng, nói: "Sau này tốt hơn hết là ngươi nên quan tâm con trai thứ ba của mình nhiều hơn đi!"
Con trai cả của Bắc Thần Hằng đứng hàng thứ 500.
Tuy cũng coi là thiên tài.
Nhưng đã rớt lại một khoảng cách quá lớn so với người thê đội thứ nhất. Người như vậy đặt chung với top 100 hàng đầu, phỏng chừng sẽ bị giết trong vòng một giây.
Về con trai thứ ba của hắn thì cũng không tệ.
Hạng 132.
Có phần chênh lệch với người phía trước, nhưng nếu gặp được một cơ duyên hoặc là một công pháp nào đó, nói không chừng có cơ hội đuổi theo.
"Không biết Tam Hoàng Nhi đứng hạng bao nhiêu?"
Bắc Thần Hằng hỏi.
"132."
Lý Vân thốt ra một số.
"Cũng được!"
Bắc Thần Hằng thở dài nhẹ nhõm.
Xếp hạng không cao, nhưng cũng không tính là quá thấp. Đây chính là thiên kiêu của cả thế giới so sánh với nhau, con trai hắn đứng hạng 132 cũng coi như thoả mãn.
Suy cho cùng, Thánh Tử của Xích Viêm Thánh Địa gần đây cũng không đứng vào top 100.
Nói không chừng.
Còn xếp sau con trai hắn nữa ấy chứ?
"Xem ra, say này phải dạy dỗ Tam Hoàng Nhi nhiều hơn, Thiên Dận Hoàng Triều mai sau sẽ giao cho nó!"
Bắc Thần Hằng thầm tính toán như thế.
Lý Vân đọc thoáng qua ý nghĩ của hắn, trong lòng khẽ lắc đầu chưa nói cho hắn biết chân tướng tàn khốc, đây chỉ là xếp hạng thiên kiêu trong nội bộ Nhân tộc mà thôi.
Cộng thêm thiên kiêu của vạn tộc, con trai của hắn có thể tiến vào top 1000 hay không cũng là một vấn đề
Dù sao.
Long Tộc, Phượng Tộc, Kim Ô, Kim Sí Đại Bằng, Kỳ Lân và hàng loạt hoàng tộc thái cổ cũng chẳng phải ăn chay. Dù cho tư chất của những sinh linh này có phần hơi thấp, nhưng thành tựu trong tương lai vẫn không hề kém.
Dù sao huyết mạch vẫn ở đó, tổ tiên cường đại thì thế hệ sau này cũng sẽ không quá kém cỏi, đây chính là điểm nghịch thiên của yêu tộc. . .
"Hệ thống."
Lý Vân không để ý tới Bắc Thần Hằng, hắn mở bảng hệ thống lần nữa, lên tiếng hỏi: “Có thể dựng một tấm bia đá bên ngoài Thiên Cơ Lâu, công bố bảng xếp hạng thiên kiêu của Nhân tộc không?
« Được! »
Hệ thống trả lời súc tích nhưng đủ ý.
"Tốt."
Lý Vân gật đầu, thầm nói: "Tạo một tấm bia đá ngay bây giờ đi!."
Yêu cầu vừa dứt.
Thiên Cơ Lâu đột ngột chấn động, theo sau đó là loại tiếng động ầm ầm đùng đùng vang lên. Bên ngoài ở Thiên Cơ Lâu, một tấm bia đá cao ba trượng đột ngột mọc lên từ mặt đất, đứng sừng sững ở đó.
Cả tấm bia đen như mực được tích hợp với Thiên Cơ Lâu, không rõ nó được làm bằng vật liệu gì. Bề mặt lấp lánh sáng bóng không thể giải thích được, nhìn qua vô cùng kiên cố.
Trong nháy mắt tấm bia đá được hình thành.
Từng hàng chữ nổi lên trên bề mặt.
"Gì thế?"
"Thiên Cơ Lâu có động tĩnh!"
"Đây là thứ gì? Bên trên có chữ này, hình như là ba chữ Bảng Thiên Kiêu! Ồ? Phía sau còn này!"
“Thứ nhất Ngọc Khuynh Tiên. . . . thứ 100 Nhan Thanh Sương. . . . Chắc không phải là xếp hạng thực lực của Thánh tử Thánh nữ trong các Thánh Địa hiện nay đấy chứ?"
"Có thể!"
"Từ lâu đã nghe nói Lâu chủ Thiên Cơ Lâu am hiểu thôi diễn thiên cơ, trước đây còn không tin, nhưng bây giờ có vẻ như tin đồn là có thật. Một số người chúng ta chưa từng nghe nói đến đều đã xuất hiện trên bảng xếp hạng rồi."
"Ngọc Khuynh Tiên là ai thế? Có ai biết không?"
"Ta cũng chưa nghe qua."
"Ồ? Đây còn có một dòng chữ nhỏ, bảng xếp hạng này giới hạn trong thiên kiêu Nhân tộc, từ 200 đến 500 tuổi. . ."
"Thảo nào ta không tìm được Đại sư huynh của ta, hắn đã 530 tuổi. Nếu như hắn trẻ hơn 30 năm thì mọi người trên bảng thiên kiêu đều là gà đất chó sành, chịu không nổi một chiêu!"
"Không thể nào! Thứ hạng này nhất định là giả, Đại sư huynh của ta đâu? Đại sư huynh của ta vô địch thiên hạ, sao đến cả top 100 còn không vào được?"
. . .
Sau khi bảng xếp hạng thiên kiêu này xuất hiện.
Bên ngoài Thiên Cơ Lâu.
Trong khoảng thời gian ngắn.
Đã có vô số người tụ họp đứng dưới tấm bia đá, vừa xem chữ trên đó vừa bàn tán ầm ĩ. Cũng không ít người liền móc ra mảnh ngọc giản gửi thông tin về Tông môn của mình.
-----