Sắc mặt Tiêu Văn Yến trắng bệch.
Sau khi ra khỏi phủ trưởng công chúa lại xông thẳng tới ven đường, từng ngụm từng ngụm nôn mửa liên tục. Chẳng biết tại sao cậu cảm thấy buồn nôn, nhớ tới biểu tỷ buồn nôn, nhớ tới mẫu thân, càng buồn nôn hơn nữa...
“Chuyện có bao lớn đâu. Nam tử hán đại trượng phu, có một vài chuyện không thể bị gia đình vây khốn được! Muốn làm đại sự thì phải đủ lạnh đủ hung ác. Ở phương diện này, mẫu thân của hai người các ngươi trái lại là sư phụ tốt!” Lục lão tướng quân mở lối riêng nói một câu.
Tiêu gia phu nhân này cũng được đấy chứ!
Tâm tính quả thực là đủ ổn, chỉ tiếc rằng quá mức nhẫn tâm, lại không hề xứng đôi với năng lực!
Nói thật, sự tàn nhẫn của Khương thị mà phối hợp với năng lực của Tiêu Trấn Quan thì... Tiêu gia là cái dạng gì không biết, nhưng những tặc tử ở quan ngoại kia, chỉ sợ có thể bị đánh cho không còn một ngọn cỏ!
Vẻ mặt Tiêu Vân Chước phức tạp nhìn Lục lão tướng quân.
Hâm mộ.
Thật quá lạc quan…
“Tiểu nha đầu, lão phu hôm nay vì sao che chở ngươi, trong lòng ngươi biết rồi chứ?” Lúc bốn phía không có người ngoài, Lục lão tướng quân lại hỏi.
Tiêu Vân Chước khẽ gật đầu: “Làm phiền lão tướng quân rồi, nghe nói gần đây nhị ca nhà cháu đang cùng lão tướng quân chơi đùa, không biết hắn đang làm gì thế ạ?”
“Tiểu tử kia tìm được một việc vui rất tốt, nhưng không cho ta nói cho ngươi.” Lục lão tướng quân tùy tính nói. Nói xong, gõ gõ bộ xương già trên người mình: “Ngươi so với nhị ca của ngươi có can đảm hơn, hắn cà lơ phất phơ, nhưng thật ra người còn rất nội liễm. Còn ngươi... nhìn như nhẹ nhàng hòa khí, nhưng làm việc so với hắn lại còn điên cuồng hơn. Ta thấy mấy huynh muội các ngươi đều có đặc điểm riêng, tuy rằng nội tình chẳng ra sao cả nhưng đều đủ tàn nhẫn, trên đời này phải ác một chút mới có thể làm được việc…”
Tuổi trẻ tài cao đương nhiên là tốt nhất, nhưng không phải ai cũng có cơ hội làm thiên tài thần đồng.
Ví dụ như ông ấy cũng là đến hơn ba mươi tuổi, mới được trọng dụng.
“Chuyện hôm nay, lão tướng quân có nói cho bệ hạ không ạ?” Tiêu Vân Chước lại hỏi.
“Chuyện nhỏ lông gà vỏ tỏi này còn cần phải nói sao? Bệ hạ trăm công ngàn việc, sao có thể cả ngày quản loại chuyện này?” Lão tướng quân chính là lười đi truyền lời, có thời gian này, ông ấy trở về xem tiểu cô nương trong phủ khiêu vũ không tốt hơn sao?
Tiêu Vân cười cười: “Cháu biết, bệ hạ không quá tin tưởng bản lĩnh đo lường tính toán thiên cơ của cháu, đúng không?”
“Đương nhiên, ngươi mới bao nhiêu tuổi hả? Lại là một nữ tử nữa, bệ hạ có thể cho ngươi cơ hội chứng thực, cũng đã là minh quân rồi! Nếu đổi thành hôn quân mấy năm cuối tiền triều, cái đầu này của ngươi đã sớm chuyển nhà!” Lão tướng quân không e dè nói.
“Vậy nếu... cháu có thể chứng thực được nhiều chuyện hơn nữa thì sao?” Tiêu Vân Chước nói.
“...” Lão tướng quân sửng sốt một chút: “Ngươi lại tính ra cái gì rồi?”
“Hôm nay cháu vào phủ Trưởng công chúa, xem tướng mạo của Trưởng công chúa cùng với lưu vận của phủ công chúa, chỉ cảm thấy... Nam đinh trong phủ công chúa có tướng bị tống giam. Lão tướng quân nếu tò mò, không bằng đi điều tra xem thử, đường đường con cháu của công chúa, đến tột cùng là làm chuyện gì mà lại dẫn đến kết quả bị hạ ngục chứ?” Tiêu Vân Chước lại thản nhiên nói.
Tiêu Vân Chước nói xong lời này, quay đầu nhìn phủ công chúa.
Quả nhiên, khí thuận theo lời động.
Vốn dĩ, trưởng công chúa cũng không có tướng lao tù, nhưng bây giờ đã có.
Cũng không phải nàng cưỡng ép vu oan.
Chuyện mà Vinh Giang trưởng công chúa làm hôm nay nhìn như là làm chủ cho Di Thuận công chúa, nhưng kì thực càng giống là vì Quản phu nhân nên mới đối phó nàng.
Quản thị sinh ra một quý phi một hoàng tử, cho nên nếu như Trưởng công chúa muốn con cháu của mình có được lợi ích lâu dài thì phải sớm tỏ rõ thành ý với Quản thị, tâm tư bực này tất nhiên không phải đột nhiên mới có...
Trưởng công chúa không phải hạng người hiền lương, cũng không dạy ra được hiền giả đại tài. Con cháu làm quan, nếu không theo đuổi quyền lực đại thế, vậy nhiều nhất chỉ là làm chút lỗi lầm nhỏ, có thể được an lành. Nhưng nếu theo đuổi đại phú đại quý... vậy tất có vấn đề lớn.
Nhưng nếu hôm nay nàng không mở miệng, không ai sẽ đi điều tra kỹ phủ trưởng công chúa...
Những lời nói của nàng bây giờ so với trước kia quan trọng hơn nhiều. Nàng đã nói ra, Lục lão tướng quân việc tốt không chịu nhường ai, cho dù chỉ là có mấy phần hiếu kỳ thì cũng sẽ để tâm chú ý, như thế thì chuyện bị người giấu diếm cũng sẽ bị tiết lộ ra.
Tướng bị giam tù, không phải đã có rồi đó sao?