Huynh Sủng

Chương 142: đuổi khách


Lúc hắn hỏi ra câu này, mọi người có mặt ở đây đều ngẩn người ra.
 
Bởi vì dựa theo lệ thường, không phải đều là cha nương thân sinh tìm nhi nữ thất lạc nhiều năm của mình mới đòi bằng chứng sao, có ai lại hỏi ngược lại một câu ngươi nói ngươi là cha nương của ta vậy có bằng chứng gì như vậy không?
 

Cho nên qua một lúc lâu Ninh phu nhân mới phản ứng lại được, sau đó ấp úng trả lời: "Có cây trâm và bộ vòng tay bạch ngọc xoắn dây kia, còn có trên lưng Trăn Trăn một mảng vết bớt. . ."
 
"Bà nói những cái kia đều là bằng chứng của Trăn Trăn, " Hứa Du Ninh không chút khách khí cắt ngang lời bà, "Nhưng bà có thể lấy ra được bằng chứng gì, chứng minh bà chính là nương thân sinh của Trăn Trăn không?"
 
Ninh phu nhân không còn lời gì để nói. Bởi vì cẩn thận suy nghĩ lại một chút, bà thật sự không có bằng chứng gì có thể chứng minh bà chính là nương thân sinh của Diệp Trăn Trăn.
 
Ngô tẩu ở bên cạnh nghe thấy những lời hùng hổ dọa người này của Hứa Du Ninh, trong lòng bắt đầu cảm thấy rất bất bình cho phu nhân nhà mình. Mở miệng nói ra: "Chuyện này còn phải đòi bằng chứng gì nữa? Phu nhân nhà ta thân phận cao quý, chẳng lẽ sẽ tuỳ tiện nhận một cô nương làm nữ nhi thân sinh của mình hay sao? Như vậy thì đối với phu nhân nhà ta lại không có một chút chỗ tốt nào cả."
 
"Những điều này ta không biết và ta cũng không muốn biết."

 
Vẻ mặt Hứa Du Ninh thản nhiên, giọng nói lãnh đạm: "Biết người biết mặt không biết lòng, chỉ cần các ngươi không lấy ra nổi bằng chứng thật sự chứng minh ngươi là nương thân sinh của Trăn Trăn thì ta tuyệt đối sẽ không để cho Trăn Trăn đi với các ngươi. Mà bây giờ, mời các ngươi trở về đi, người một nhà chúng ta sắp chuẩn bị ăn cơm trưa rồi."
 
Đây chính là ý đuổi khách không một chút lưu tình nào.
 
Ngô tẩu tức giận. Ở đâu lại có người dám nói chuyện với phu nhân nhà bà như vậy? Cái chuyện nhận người thân này còn phải bị người ta nói các bà không có ý tốt.

 
"Ngươi cái người này sao lại. . ."
 
Bà đang muốn mở miệng nói với Hứa Du Ninh vài câu, lại bị Ninh phu nhân mở miệng trước quát bảo ngưng lại: "Bích Đào, lui xuống."
 
Ngô tẩu thấy khuôn mặt bà trầm xuống, hiểu được mình không thể tiếp tục nhiều chuyện nữa, chỉ có thể ấp úng đáp một tiếng, cúi đầu xuống lui sang một bên, không dám nói thêm lời nào nữa.
 
Lúc này Ninh phu nhân mới nhìn về phía Hứa Du Ninh.
 
Ngay từ đầu bà nhận ra được rất rõ ràng người trẻ tuổi này có địch ý với bà. Mặc dù không biết đây là vì cái gì nhưng bà cũng không thể không thừa nhận người trẻ tuổi này rất thông minh, chỉ bằng câu hỏi vừa rồi của hắn kia thì đã có thể tùy ý bóp méo sự thật bà là nương thân sinh của Diệp Trăn Trăn.
 
Bởi vì bây giờ ngay cả ánh mắt của Diệp Tế Muội và Diệp Trăn Trăn nhìn bà cũng đã có chút biến hóa.
 
Ninh phu nhân không khỏi nở nụ cười khổ.
 
Bà có nhiều bằng chứng có thể chứng minh Diệp Trăn Trăn chính là nữ nhi thân sinh của mình như vậy nhưng lại không có bằng chứng có thể chứng minh bà chính là nương thân sinh của Diệp Trăn Trăn.
 
Nghĩ tới nghĩ lui, có lẽ là vì câu nói vừa rồi kia của bà nói muốn đưa Diệp Trăn Trăn đến chỗ cha thân sinh của nàng mà chọc giận đến Hứa Du Ninh. Vì vậy vừa rồi hắn mới sẽ đột nhiên chất vấn gây khó dễ như vậy.
 
Nghĩ tới cũng đúng, người ta thay bà nuôi nấng nữ nhi mưới mấy năm nay, Hứa Du Ninh cũng thương yêu Diệp Trăn Trăn đã nhiều năm, bây giờ nghe nói hai người bọn họ lại sắp thành thân, chắc chắn tình cảm đối với Diệp Trăn Trăn cũng rất sâu nặng. Nhưng lúc này bà lại nói muốn đưa Diệp Trăn Trăn đi đến chỗ cha thân của nàng thì giống như muốn để cho Diệp Trăn Trăn rời khỏi bên người bọn họ, chắc chắn trong chốc lát bọn họ sẽ không chấp nhận được chuyện này.
 

Đây cũng là lẽ thường của con người.
 
Ninh phu nhân suy nghĩ một chút, chỉ dịu giọng nhẹ nhàng thương lượng với Hứa Du Ninh: "Các ngươi yên tâm, mặc dù ta đưa Trăn Trăn đi đến cha thân sinh của nàng, các ngươi vẫn có thể ở cùng một chỗ với nàng. Cha thân sinh của nàng không thể so với người khác, trong tay nắm giữ quyền thế, hoàn toàn có thể thu nạp mấy người các ngươi. . ."
Chỉ là bà nói chưa xong lời này mà đã bị Hứa Du Ninh rất không khách khí cắt lời.
 
"Bà còn vẫn không thể chứng minh mình là nương thân sinh của Trăn Trăn thì làm sao lại đến cha thân sinh của nàng nói chuyện đây? Ta càng không thể nào chỉ dựa vào mấy câu nói đó của bà thì ngay lập tức để cho Trăn Trăn đi đến một nơi hoàn toàn xa lạ, gặp một người hoàn toàn xa lạ. Không phải ta mạo phạm nhưng làm sao ta có thể biết rốt cuộc bà là ai, lại có mục đích gì? Tóm lại, Trăn Trăn sắp là thê tử của ta, đời này nàng sẽ chỉ ở cùng một chỗ với ta với người nhà của ta, ta tuyệt sẽ không đưa nàng đi đến bên cạnh bất kỳ người nào khác. Cho dù đối phương có quyền thế đi nữa thì cũng không được. Vị phu nhân này, ta dừng ở đây, mời bà trở về. Nếu không thật sự nháo lớn lên, trong chuyện này ta không cảm thấy bà sẽ có phần thắng lớn."
 
Trước đó hắn ở một bên lắng nghe Ninh phu nhân nói chuyện với Diệp Tế Muội thì phát hiện vị Ninh phu nhân này cũng không dám nói ra thân phận thật sự của bà, lại luôn miệng chỉ nói muốn đưa Diệp Trăn Trăn đi đến chỗ cha thân sinh của nàng nhưng chưa bao giờ nhắc tới một chữ muốn để Diệp Trăn Trăn ở lại bên người mình.
 
Nhưng nhìn thấy bà chải búi tóc phụ nhân, rõ ràng đã xuất giá. Cả người ăn mặc quý giá, chắc chắn là gia đình giàu có nhà cao cửa rộng. Lại nhìn thấy bà để lộ ra tình cảm chân thành với Diệp Trăn Trăn, rõ ràng nếu như Diệp Trăn Trăn thật sự là nữ nhi thân sinh của bà thì trong lòng bà nhất định sẽ rất yêu quý Diệp Trăn Trăn. Vậy thì sao năm đó bà lại chủ động vứt bỏ Diệp Trăn Trăn? Chỉ có thể nói trong chuyện này chắc chắn là có ẩn tình.
 
Còn nữa, trong lúc nghe Ninh phu nhân này nói chuyện rõ ràng chính là người ở kinh thành, theo lý thì trượng phu của bà cũng sẽ ở kinh thành nhưng bà lại muốn đưa Diệp Trăn Trăn đến chỗ đâu? Chắc chắn sẽ không là kinh thành. Lại nhìn thấy bà chỉ mang theo một người hầu tùy thân tìm tới đây, có thể thấy rõ bà không muốn để cho người khác biết được chuyện này. Rõ ràng chuyện Diệp Trăn Trăn là nữ nhi thân sinh của bà này bà khó mà mở miệng với bất kỳ người nào khác.
Nghĩ thông suốt điều này, Hứa Du Ninh đã biết chắc chắn bên trong chuyện này có ẩn tình. Mà bây giờ hắn cũng chính là dựa vào cái ẩn tình hắn không biết này mới dám nói ra những lời này với Ninh phu nhân. Bởi vì hắn biết, chắc chắn Ninh phu nhân không muốn làm lớn chuyện này lên.
 
Ninh phu nhân thật sự bị lời nói này của hắn ngăn chặn một chữ cũng không nói ra được, cũng không dám lại hành động thiếu suy nghĩ nói đưa Diệp Trăn Trăn của bọn họ đến chỗ cha thân sinh của nàng nữa.
 
Bà là người đã có phu quân, phu quân đường đường còn là Hộ bộ Tả thị lang nhưng mà bây giờ bà đang lén lút tới đây nhận nữ nhi lại không phải do bà và phu quân sinh ra mà là bà cùng với tình lang trước kia của mình sinh ra. Nếu như lan truyền ra ngoài, dù sao chính bà cũng không sao cả, thân bại danh liệt cũng được nhưng mặt mũi nhà mẹ đẻ của bà chắc chắn cũng bị bà làm cho mất hết.
 
Hơn nữa như thế đối với Diệp Trăn Trăn cũng không tốt, sau này người ngoài nói đến Diệp Trăn Trăn không phải đều sẽ nói đến nàng là nữ nhi tư sinh ra sao?
 
Trong chốc lát Ninh phu nhân thật sự cảm thấy ruột mềm trăm mối, không biết như thế nào cho phải. Cuối cùng chỉ có thể dùng ánh mắt bất lực nhìn Diệp Trăn Trăn.
 
Trong lòng bà hiểu rõ, người bên ngoài có tin hay không đều không có quan hệ, chỉ cần Diệp Trăn Trăn tin bà là nương thân sinh của nàng là đủ rồi.
 
Nhưng lúc này trong lòng Diệp Trăn Trăn cũng cảm thấy rất khó xử.
 
Thật ra nếu nói đúng, nàng cảm thấy câu hỏi vặn lại của Hứa Du Ninh kia mặc dù cũng có đạo lí riêng của nó nhưng thật ra nàng biết hắn cũng có một chút già mồm át lẽ phải.
Không phải nương thân sinh thì có thể biết được sau lưng nàng có mảng bớt kia sao? Mà ngay cả nàng trước kia cũng không có chú ý tới cái này. Hơn nữa bây giờ nàng cũng không phải là người có thân phận ghê gớm gì, vị Ninh phu nhân này vừa nhìn đã biết thân phận cao quý, chẳng lẽ còn sẽ tùy tiện tới đây nhận nàng thành cái người nữ nhi này sao? Điều này hoàn toàn không có một chút lợi ích nào.

 
Nhưng ngộ nhỡ Hứa Du Ninh nói đúng thì sao? Dù sao cho tới bây giờ, nàng cũng thật sự không biết vị Ninh phu nhân này là ai, chỉ bị bà ấy cầm hai món đồ vật kia tìm tới cửa, lại nhìn cái mảng gọi là bớt kia ở sau lưng nàng rồi lại nói chuyện một hồi thì đã muốn nàng tin tưởng Ninh phu nhân thật sự là nương thân sinh của nguyên thân hay sao? Ít nhất cho tới bây giờ Ninh phu nhân vẫn chưa có nói ra chuyện vì sao năm đó lại vứt bỏ nguyên thân đâu. Điều này cũng thật sự làm cho khó tin tưởng bà ấy hơn.
 
Hơn nữa thật lòng mà nói, nàng cũng thật sự không muốn bị Ninh phu nhân đưa đến bên người cái vị cha thân sinh kia, nàng chỉ muốn mãi ở cùng với Hứa Du Ninh, Diệp Tế Muội và Nguyên Tiêu, chỗ nào cũng không muốn đi.
 
Vì vậy cho dù bây giờ biết rõ Ninh phu nhân đang dùng ánh mắt đáng thương nhìn qua nàng nhưng sau khi nàng đưa tay lên sờ sờ cái mũi vẫn là cúi đầu xuống rụt rụt ra sau lưng Hứa Du Ninh.
 
So sánh hai cái với nhau thì nàng vẫn lựa chọn tin tưởng Hứa Du Ninh. Ít nhất nàng biết người này vì nàng mà ngay đến mạng cũng có thể lấy ra hi sinh. Về phần Ninh phu nhân, mặc kệ đến cùng bà có phải là nương thân sinh của nguyên thân hay không thì chí ít trước kia hai người bọn họ chưa từng tiếp xúc qua với nhau. Nói đến thật ra cũng gần giống với người xa lạ.
 
Ninh phu nhân nhìn thấy thái độ này của nàng, chỉ cảm thấy lòng như đao cắt, trong chốc lát nước mắt rơi như mưa.
 
Nhưng nàng cũng hiểu rõ lựa chọn của Diệp Trăn Trăn, một bên là người sớm chiều sống chung với nàng mười mấy năm nay, một bên lại là người lần đầu tiên gặp mặt, cho dù mình là của nương thân sinh của nàng, chắc chắn trong lòng nàng cũng tình nguyện lựa chọn tin tưởng bọn họ không tin của nàng.
 
Nhưng nói cho cùng những điều này đều là lỗi lầm năm đó của bà, bà chẳng thể trách được bất cứ ai. Thậm chí cho dù lần này bà đến tìm Diệp Trăn Trăn cũng là lưng đeo người phu quân hiện tại và gia đình nhà mẹ đẻ của bà. Sau này bà cũng không dám giữ Diệp Trăn Trăn ở bên người, bởi vì bà không có cách nào nói với những người khác đây là nữ nhi thân sinh của mình.
 
Ninh phu nhân cũng biết hôm nay bà đừng hi vọng mang Diệp Trăn Trăn đi. Không nói đến chuyện có Hứa Du Ninh ở chỗ này một mực che chở Diệp Trăn Trăn ở sau lưng hắn, vừa nhìn đã biết người trẻ tuổi này không dễ trêu. Cho dù bà thật sự cưỡng ép mang Diệp Trăn Trăn đi thì chắc chắn trong lòng Diệp Trăn Trăn cũng sẽ chỉ oán hận bà mà thôi.
Hơn nữa Diệp Tế Muội bọn họ nuôi dưỡng Diệp Trăn Trăn lớn lên nếu như bà tới đây nhận người thân chỉ mới một ngày mà đã muốn cưỡng ép mang Diệp Trăn Trăn đi thì cũng thật sự lộ ra bà là người quá vô lương tâm, là một người lấy oán báo ơn.
 
Trong chốc lát trong lòng suy nghĩ hết lần này đến lần khác, cuối cùng cũng đành phải thở dài một tiếng.
 
Sau đó bà gọi Ngô tẩu tới, gọi bấy ấy lấy hai món đồ trang sức kia ra rồi lại cầm mấy tờ ngân phiếu tới, đi qua đưa hai tay cho Diệp Tế Muội, rưng rưng nói ra: "Nếu như bây giờ Trăn Trăn không muốn đi theo ta, ta cũng biết cưỡng cầu không được. Ta suy nghĩ một chút, các ngươi mới là người nhà nàng nhận định trong lòng, ta, ta tôn trọng lựa chọn và quyết định của nàng."
 
Nói đến đây, giọng nói Ninh phu nhân nghẹn ngào, sau đó mới tiếp tục nói ra: "Cây trâm và bộ vòng tay này vốn là của cha Trăn Trăn cho ta, sau này ta gả cho người khác, đâu có còn mặt mũi giữ lại hai món đồ này đây? Cứ tiếp tục để lại cho Trăn Trăn đi. Về phần ngân phiếu này, Diệp tỷ tỷ, tỷ cầm lấy đi. Mặc dù nói đến tiền bạc thì có vẻ tầm thường nhưng mà tạm thời ta thật sự nghĩ không ra phương pháp nào tốt hơn để báo đáp cho các ngươi."


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất