Chương 12: Tận thế giáng lâm
Kiếp trước, tận thế bắt đầu xuất hiện từ mặt trăng.
Hiện tượng kì lạ này hiển nhiên không chỉ ảnh hưởng đến trái đất và mặt trời.
Ánh sáng và sức nóng trên mặt trăng đến từ mặt trời, và có lẽ bây giờ cũng vậy.
Vì từng trải qua tận thế, Tô Thần thậm chí còn nhìn thấy sự kỳ diệu của hai mặt trời trên bầu trời!
Mặt trời thứ hai chính là mặt trăng, tỏa nhiệt nhiều y như mặt trời.
Nắng nóng gay ngày tận thế ập tới, Tô Thần lập tức kéo rèm xuống để ngăn cái nóng bên ngoài.
Sau đó anh vặn điều hòa xuống mức thấp nhất và nằm xuống ngủ.
Lúc này sảnh khách sạn vô cùng hỗn loạn.
Vì sự xuất hiện của mùa hè vĩnh cửu, rất nhiều người đã tụ tập ở sảnh khách sạn để quan sát.
Có người muốn đi xem chuyện gì đang xảy ra, nhưng vừa mở cửa kính, một luồng nhiệt có thể nhìn thấy bằng mắt thường quét qua, trực tiếp thổi bay người đó.
Vừa tiếp xúc trực tiếp, làn da lộ ra của người đàn ông nhanh chóng bị bỏng!
"A!"
Người đàn ông hét lên một tiếng, bò vào bên trong, cảnh tượng này khiến tất cả mọi người có mặt đều kinh hãi!
Trong lòng mỗi người đều bị bao phủ bởi một tầng sương mù.
Người bên trong dần dần nhận ra tình hình bên ngoài có vẻ có chút không ổn.
Lưu Hân Thụy nhanh chóng mang hộp y tế ra bôi thuốc trị bỏng cho người đàn ông vừa rồi.
"Hiện tại mọi người đều đang ở trong khách sạn, bên ngoài trời rất nóng, tốt nhất là đừng ra ngoài."
Lưu Hân Thụy mở miệng, khiến tất cả mọi người đều vội vàng chạy đến quầy lễ tân muốn đặt phòng.
"Cho tôi hai phòng! Hai phòng! Mà phải có máy lạnh!"
"Tôi muốn một phòng!"
"Cho tôi một phòng nữa đi!"
...
Bây giờ không ai còn quan tâm đến tiền nữa, cứ ở lại trước, đợi sau khi tình hình bên ngoài tốt hơn lại nói.
Dưới tình hình này, chỉ sợ muốn tới bãi đạu xe cách đây mấy trăm mét cũng không tới được.
Tuy nhiên, khách sạn Lục Thành lúc này không tăng giá mà giữ nguyên giá phòng như ban đầu.
Cao Cường và những người khác cũng đã đặt phòng.
"Tiểu Nha, tôi đặt phòng cho cô nhé?"
Cao Cường mỉm cười nhìn Đoạn Nhã.
Đoàn Nhã nhẹ nhàng lắc đầu: "Không cần đâu, Cao tiên sinh, tôi tự đặt được."
Cao Cường cũng không ép, đặt mấy phòng cho những người vừa bàn chuyện làm để họ đi nghỉ ngơi.
Lúc này, Vương Đại Hải và đàn em say khướt bước ra ngoài.
"Ồ, sức chiến đấu của chúng ta mạnh như vậy sao? Uống rượu đến tận rạng sáng luôn!"
Vương Đại Hải cười lớn.
Vương Hạo Vũ nhìn thấy Vương Đại Hải, vội vàng chạy tới: "Anh! Không phải bình minh, là mặt trăng, mặt trăng..."
Vương Hạo Vũ còn chưa kịp nói hết lời, Vương Đại Hải đã mắng: "Mẹ kiếp, em cho rằng anh mù sao? Nói nhảm gì vậy? Mặt trăng, không phải mặt trời sao?”
Nói xong, Vương Đại Hải đi tới cửa, chuẩn bị mở ra rời đi.
Vương Hạo Vũ nhìn thấy người bị nắng thiêu đốt ở hiện trường vừa rồi, vội vàng tiến lên kéo Vương Đại Hải.
Nhưng hắn vẫn chậm một bước, Vương Đại Hải đẩy cửa hé ra.
Một làn sóng nhiệt lại ập đến, mặt Vương Đại Hải trong nháy mắt xuất hiện một làn khói.
"A!"
Vương Đại Hải ngồi xuống đất, Vương Hạo Vũ vội vàng đóng cửa lại: "Anh! Anh, mặt anh thế nào rồi!
"Đây! Chuyện quái gì đang xảy ra vậy!"
Vương Đại Hải hét lên.
Vương Hạo Vũ chỉ ra bên ngoài: “Anh, bên ngoài nóng lắm chắc phải mấy chục độ!”
Lý Na và Giang Tiểu Thiên căng thẳng đứng sang một bên.
Họ muốn rời đi, nhưng nếu giờ ra ngoài chẳng khác nào tự tìm đường chết.
"Hôm nay trời nóng, mọi người có thể ở khách sạn nghỉ ngơi một đêm."
Lưu Hân Thụy đi tới.
Tuy rằng cô cũng không thích đám người Vương Đại Hải, nhưng tiền dâng đến cửa không thể nào không kiếm.
Vương Hạo Vũ cũng nói: "Anh, chúng ta ở đây nghỉ ngơi một đêm đi, hiện tại vẫn là đêm đó!"
Vương Đại Hải cũng xem điện thoại, là 0h30.
Hiện tại thực sự là ban đêm.
"Mẹ kiếp, kỳ lạ quá, sao bên ngoài ban đêm lại sáng giống như ban ngày vậy."
"Được rồi, chúng ta ở lại một đêm đi."
Vương Đại Hải che mặt đi, đi tới phía trước.
Lễ tân: "Tầng cao nhất còn có một phòng tổng thống."
Vương Đại Hải liếc nhìn một cái: "Một phòng! Chúng ta nhiều người như vậy, sao có thể ở một phòng!"
Vương Đại Hải gần như muốn phát điên, nhưng nghĩ tới Cao Cường khi nãy, cuối cùng chỉ có thể nhẫn nhịn.
"Được rồi, chúng ta lấy phòng này đi."
Không đủ chỗ thì cứ nằm xuống sàn nhà, hắn ta vẫn có thể trả được tiền phòng mười ngàn tệ.
Giang Tiểu Thiên và Lý Na nhất thời không biết phải làm gì. Họ không muốn ở chung với những kẻ thô lỗ này.
Nhưng mà chỉ còn một phòng.
Vương Hạo Vũ đi tới bên cạnh Giang Tiểu Thiên: "Tiền tỷ, chúng ta đi lên đi, hiện tại chỉ còn một phòng thôi."
Giang Tiểu Thiên ngượng ngùng nói: "Nhưng mà một phòng nhiều người như vậy, hai cô gái bọn em sao có thể ở được?"
Vương Hạo Vũ hanh chóng nói: "Phòng tổng thống có thể chứa rất nhiều người, ở được mà!"
Giang Tiểu Thiên gật đầu: "Được rồi, em muốn ở một mình."
Lý Na cũng vội vàng nói: "Tôi cũng muốn một phòng riêng."
Vương Hạo Vũ nhìn Lý Na, cô gật đầu: “Được, chúng ta đi lên.”
Trong sảnh khách sạn, mọi người dần dần giải tán.
Lưu Hân Thụy và các nhân viên khác cũng bắt đầu rời đi.
Đêm còn chưa kết thúc.
Cho đến khi mặt trời xuất hiện, một mặt trời thứ hai dần hiện ra.
Nhiệt độ trên mặt đất đang lên tới bảy mươi độ.
Lúc mặt trời mọc, Tô Thần cũng tỉnh dậy.
Anh nhìn nhiệt độ của máy điều hòa, là 16 độ.
Hệ thống điều hòa trong phòng tổng thống vẫn đang chạy, nhiệt độ trong phòng cũng không cao lắm.
Bên ngoài không có tiếng còi xe ồn ào, tuy trời nóng nhưng mọi thứ có vẻ yên tĩnh hơn nhiều.
Tô Thần lấy điện thoại ra xem tin tức.
Các tiêu đề đều là dự đoán mặt trăng sẽ biến thành mặt trời thứ hai trên bầu trời.
Một số người hiếu kì quan sát cảnh tượng này, trong khi một số khác lại phải sống trong cái nóng.
[Một kỳ quan mới của thế giới, mặt trăng biến thành mặt trời, mang lại nhiều hơi ấm hơn cho trái đất. ]
[Hôm qua, mặt trăng tỏa ra sức nóng cực lớn, thiên tai có thể nhìn thấy bằng mắt đã ảnh hưởng nghiêm trọng đến tính mạng của người dân. Xin đừng ra ngoài, vì có thể sẽ gây ảnh hưởng tới tính mạng.]
[Mặt trời và mặt trăng xuất hiện cùng lúc, nếu tình trạng này tiếp tục, nhiệt độ hôm nay sẽ lên tới 80 độ C.]
[Trăng thay đổi đột ngột đã dẫn tới gần trăm người người thương vong. Vui lòng không ra ngoài hoặc phơi nắng để tránh bị bỏng da và bỏng đường hô hấp. 】
Nhìn những hot search trước mắt, Tô Thần lập tức bấm vào bình luận.
Tất cả họ đều đang nói về việc biến dị.
Lúc này, những tin tức về ngày tận thế trước đó lại được đăng tải lên.
Lần này, cho dù chính phủ có muốn ngăn chặn cũng không có tác dụng gì.
Nhìn tình hình trước mắt, có che đậy thêm cũng vô nghĩa.
Tô Thần bấm vào một đoạn video trên hot search.
Đoạn video được quay cảnh hai mẹ con ngồi trong ô tô.
"Có ai giúp chúng tôi không? Tôi đang ở trên đường cao tốc Kinh Vân. Xe của tôi bị cháy nên không thể di chuyển được. Chúng tôi sắp chết nắng rồi! Không thể gọi được đội cứu hộ! Điều hòa trong xe cũng không dùng được nữa, nhiệt độ trong xe liên tục tăng lên, con gái tôi con nhỏ, sắp không chịu nổi nữa rồi!”
…
Tô Thần xem tin tức thì thầm: “Không ngờ ngày tận thế vừa đến, đã tạo thành ảnh hưởng nghiêm trọng như vậy, kiếp trước vẫn luôn trốn trong hầm trú ẩn, căn bản không quan tâm tình hình bên ngoài, hiện tại xem ra, tình huống bên ngoài còn tệ hơn những gì mình tưởng tượng.”