Khi Husky Làm Sói

Chương 10:

Chương 10:
Tin tốt và tin xấu luôn đi kèm với nhau.
Mặc dù tôi trở thành Lang Vương rất oai phong, nhưng đồng thời công việc canh gác đêm cũng rơi vào tay tôi.
Giờ tôi buồn ngủ đến mức thành chó thật, ngáp liên tục, mỗi cái ngáp nối tiếp cái ngáp, hoàn toàn không thể thực hiện nhiệm vụ do thám.
Cuối cùng, việc canh gác lại rơi vào tay Ngao Bái bên cạnh.
“Oe oe.” Ôi, may quá vẫn có đại ca.
Tôi không biết xấu hổ, vểnh mông lên cọ cọ dưới cằm Ngao Bái để nịnh nọt.
Lần này Ngao Bái không khinh thường tôi. Nó im lặng đến mức tôi suýt thiếp đi, rồi mới cất tiếng khàn khàn.
“Au au?” Cậu muốn đi tìm mẹ à?
“Ư ư.” Đúng vậy, tôi phải đi tìm mẹ tôi.
“Au au.” Sói trên thảo nguyên khi lớn lên đều tự sống một mình, không dựa dẫm vào mẹ đâu.
“Oe oe oe.” Không được mà, vì tôi cần mẹ tôi, và mẹ tôi cũng cần tôi mà.
Những câu hỏi sau đó của Ngao Bái tôi hoàn toàn không nghe rõ nữa. Mệt mỏi sau một ngày dài ập tới như nước thủy triều, khiến tôi thiếp đi lúc nào không hay, tỉnh dậy thì trời đã sáng bừng.
Tôi ngơ ngác nhìn ánh mặt trời treo cao trên bầu trời.
“Au?” Thế là trời sáng rồi à?
Ngao Bái thở dài.
“Au.” Chẳng những thế, có sói đã đi săn thỏ rồi đấy.
Vì con Giác Mã hôm qua bắt được rất to, đủ để ăn trong hai ba ngày, nên mấy hôm nay bầy sói không cần vội vàng săn mồi vẫn có nguồn thức ăn dồi dào.
“Auuu——”
Bầy sói đi săn thỏ trở về với vẻ hoảng loạn, khiến tôi suýt nghĩ Liệp Cẩu lại đến gây chuyện.
“Au au!” Đại ca! Không xong rồi!
“Auu auu!” Từ đằng kia có một con quái vật xuất hiện! Loại biết di chuyển ấy!
“Auuu!” Kinh khủng lắm! Suýt chút nữa nó đuổi kịp chúng tôi rồi!
Mấy con sói nói loạn xạ, mỗi con một câu, khiến tôi hoàn toàn không hiểu nổi chúng đang nói gì.
Cho đến khi một tiếng động ì ầm quen thuộc vọng tới, tôi dựng tai lên lắng nghe hồi lâu, cuối cùng xác định được âm thanh này chính là thứ mà tôi đã đợi suốt từ hươu cho đến Giác Mã!
“Auuu!” Đừng nói bậy! Đó là mẹ tôi!
Tôi mạnh dạn vỗ đầu mấy con sói này.
Những con sói bị vỗ não ngạc nhiên sững sờ, không phải vì tôi động chân động tay, mà vì thủ lĩnh mới của chúng hóa ra lại từ cái “quái vật” đó mà ra.
Trong phút chốc, ánh mắt của mấy con sói này nhìn tôi tràn đầy sự kính phục.
Tôi chẳng thèm để ý đến lũ sói ngốc nghếch này, chỉ háo hức nhìn về hướng âm thanh truyền tới, hoàn toàn không nhận ra ánh mắt cực kỳ phức tạp của Ngao Bái bên cạnh.
Khi âm thanh quen thuộc ngày càng gần, chiếc xe quen thuộc cuối cùng cũng xuất hiện trước mắt tôi.
Chiếc xe địa hình đồ sộ hạ cửa sổ xuống, người thò đầu ra chính là người mà tôi ngày nhớ đêm mong.
“Au au!” Mẹ!!!
“Đại Ngốc!”
Mẹ tôi hét lên đầy phấn khích khi gọi tên thật của tôi.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất