Chương 3:
Săn mồi trên thảo nguyên đầy rẫy nguy hiểm.
Khi đàn sói nhờ sự hợp tác đồng đội mà vây bắt được một con hươu mẹ thì bất ngờ, con cá sấu vốn nấp dưới sông đột nhiên tấn công, muốn gộp cả sói lẫn con mồi vào một mẻ lưới.
“Oaoao!” Anh cả cẩn thận đấy!
Gần đây tôi ăn uống quá tốt nên hơi nặng nề, chạy không nổi, chỉ có thể cố gắng hét lên báo động cho sói.
Nghe tiếng kêu của tôi như kiểu bị ai đó giẫm lên thận, con sói theo bản năng tránh được cú táp chí mạng, suýt chút nữa thì bị cắn thủng chân sau.
Lực cắn của cá sấu không phải dạng vừa, tuy không đánh trúng sói nhưng vô tình lại ngoạm được chân trước của con hươu mẹ.
Con hươu mẹ đang thoi thóp trong miệng sói phát ra tiếng kêu thảm thiết, nhưng đàn hươu đã sớm chạy tán loạn vì hai kẻ săn mồi lớn, giờ chỉ còn nó kêu gào vô vọng.
Trận chiến giữa thú bốn chân trên cạn và loài lưỡng cư thường phụ thuộc vào số lượng tham gia hỗ trợ.
Ví dụ như lúc này.
Số lượng sói nhiều hơn hẳn cá sấu, nhưng hầu hết các loài có lông đều sợ nước.
Bao gồm cả sói.
Hai bên cứ giằng co kéo con hươu, tôi vừa sợ vừa gấp, muốn chạy tới giúp nhưng bị một cái mông sói đẩy suýt ngồi luôn lên đầu con cá sấu.
“Gừ——”
Con cá sấu to nhất cuối cùng cũng mất kiên nhẫn với cuộc đấu kéo co này, nó dùng lực mạnh hất đầu, muốn kéo con mồi xuống nước.
Anh sói không chịu thua kém, từ cổ họng phát ra những âm thanh đe dọa liên tục.
Sự khác biệt lớn nhất giữa sói và chó là sói có bản tính hoang dã mà chó nuôi nhà không có.
Thể lực của anh sói tiêu hao rất nhanh, nhìn có vẻ sắp rơi vào thế hạ phong. Vội vàng buông con mồi ra, anh ta lao tới cắn vào đuôi con cá sấu. Đuôi cá sấu trông cứng như que gặm răng, nhưng dưới hàm răng sắc nhọn của sói, nó dễ dàng bị xuyên thủng.
Con cá sấu bị thương đau đớn thả con mồi ra, quay đầu định phản công lại sói. Bốn chân ngắn ngủn của nó bộc phát tốc độ khó tin, anh sói né tránh nhưng không kịp đề phòng, bị cắn thủng chân sau.
“Ooo——” Đồ khốn!
Anh sói bị thương không hề lùi bước, ngược lại càng điên cuồng cắn xé hơn. Với những đợt tấn công mạnh mẽ đến mức liều mạng, anh ta ép con cá sấu phải liên tục rút lui, cuối cùng nó buộc phải co rụt trở về dưới nước.
“Hộc hộc——”
Sau trận chiến, Lang Vương thở hồng hộc nhưng vẫn không quên ra lệnh cho đàn sói kéo con mồi về lãnh địa của mình, còn bản thân thì khập khiễng đi theo phía sau đàn.
“Oao?” Đại ca, anh có sao không?
Tôi đi bên cạnh anh sói, rụt cổ lại, nhỏ nhẹ hỏi thăm.
Anh sói không thèm nhìn tôi lấy một cái, ánh mắt sắc như kiếm vẫn lạnh lùng nhìn về phía trước, nơi đàn sói đang kéo con mồi.