Chương 2:
Hùa theo hú một lúc, tôi đói từ sáng đến giờ nên trực tiếp đổ sụp xuống đất.
"Oa." Đói, đói quá.
Con sói không thể tin nổi: "Ooo?" Mày béo như này sao còn sợ đói?
Bị nói béo tôi cũng không dám phản bác. Dù trông tôi có vẻ to con hơn con sói nhiều, nhưng dù sao tôi là chó nhà nuôi, khác với những con sói suốt ngày lang thang ngoài đường này.
Đánh không lại thì cứ nhập bọn thôi.
“Oaoaoao——” Mẹ tôi bảo hồi nhỏ tôi yếu lắm, nên từ bé chưa bao giờ để tôi phải chịu đói.
Tôi nói thật đấy, mẹ tôi từ nhỏ đã cho tôi uống sữa lạc đà, đến tận bây giờ vẫn ăn ba thanh phô mai mỗi ngày như đồ ăn vặt.
“Ooo.” Thật là vô dụng.
Con sói khinh thường liếc nhìn tôi nằm bẹp dí trên đất trông chẳng ra gì.
“Ooo!” Các đồng chí sói! Hôm nay chúng ta tiến về phía sông!
Con sói dẫn đầu đi về hướng đó, thậm chí còn ngậm cổ sau của tôi để kéo tôi đi bên cạnh.
Bị buộc phải làm hộ vệ hai bên mà không chút sức sống, tôi uể oải hùa theo tiếng hú của cả đàn, rồi lề mề giả vờ cùng săn mồi, hoàn toàn quên mất chuyện phải tìm mẹ.
Sông cách cái cây mà đàn sói gặp tôi không xa. Đàn sói màu xám nâu phục sẵn trong đám cỏ xung quanh.
Riêng mình tôi với bộ lông đen như cục than cháy nổi bật hẳn lên.
“Uu.” Vô dụng.
Nhận ra màu lông của tôi chẳng thể nào che giấu được, con sói tức giận cắn một phát vào mông tôi, rồi đè cả thân nó lên lưng tôi.
Tôi: ······
Cảm giác tư thế của chúng tôi lúc này giống y chang mấy con cóc chồng lên nhau ở mép nước.
Tôi thậm chí còn nghe thấy tiếng thì thầm của những con sói xung quanh.
“Uu.” Nhìn kìa, nhìn kìa, đại ca đang “ấy” với tân binh.
“Uuu.” Kích thích quá, đây mà là thứ miễn phí tôi được xem sao?
“Ooo.” Ngay cả khi đang phục kích mà vẫn có thể “ấy”, quả nhiên đại ca là đại ca.
Đám sói xu nịnh vô não!
Tôi cứ ngọ nguậy liên tục, con sói bực mình cắn chặt lấy cổ sau định mệnh của tôi.
“U——” Đừng có ngọ nguậy!
Lực cắn không mạnh lắm, nhưng khiến tôi nhớ lại cảnh mẹ tôi rút đòn roi ra dạy dỗ.
Chó ngoan không chấp sói.
Biết điều, tôi thè lưỡi ra làm miếng thịt lót, im lặng nghe những lời xì xào bàn tán phía sau.
“Uuu!” Im lặng! Mục tiêu xuất hiện!
Con sói gầm gừ vài tiếng với đàn sói phía sau, cả đàn lập tức im bặt, mắt chăm chú nhìn đàn hươu đang tới uống nước bên sông.
Đàn hươu không đông lắm, tôi là chó nên chẳng học toán bao giờ, chỉ thấy chúng lác đác như mấy miếng thịt khô trong bữa ăn của tôi vậy.
Đàn sói im lặng nằm phục kích, kiên nhẫn chờ đến khi những chú hươu con được bảo vệ bởi hươu trưởng thành tiến gần đến mép nước. Lúc này, con sói phát ra tín hiệu, cả đàn sói bỗng chốc lao ra như chó mục vụ ở nhà bên bắt đĩa bay, “vèo” một cái đã phóng đi rồi.
Chỉ còn mình tôi ngơ ngác đứng nguyên tại chỗ.
Khi kịp định thần lại, mấy con sói đã cắn chặt vào đùi một con hươu và đang đợi quân tiếp viện từ đàn.
“Oaoao!” Trời ơi! Đợi tôi với!