Thủy Nhược Lan sợ sệt đứng đó, sắc mặt nhợt nhạt nhưng vẫn gật đầu với ánh mắt quật cường, không nói gì.
Diệu Vân Tiên Cô tức giận bừng bừng:
- Ngươi thả lũ nam nhân thối tha đó ta có thể không truy cứu, thậm chí không truy cứu việc ngươi để mất Thần Đạo Quả. Nhưng ta không thể giương mắt không quan tâm việc ngươi cứ mong nhớ cái tên họ Tần đó! Hắn chính là tâm ma của ngươi. Nhược Lan, không phá vỡ tâm ma, cả đời này ngươi đừng mong sẽ đạt được cảnh giới Thần đạo! Lũ nam nhân thối tha đó chính là kẻ thù lớn, là oan gia của Nga Mi Đạo Trường chúng ta. Không cho phép ngươi nhớ hắn! Nhược Lan, ngươi tỉnh táo lại đi!
Nói đến cuối, Diệu Vân Tiên Cô gần như đã thét lên.
Thủy Nhược Lan mím môi, thấy sư phụ phát điên mặc dù rất sợ nhưng quyết không đồng ý với quan điểm của Diệu Vân Tiên Cô.
Diệu Vân Tiên Cô nhìn nét mặt Thủy Nhược Lan là biết mình nói lời vô ích, nộ khí càng bốc cao:
- Ta đi giết Tần Vô Song của ngươi, cắt đứt niệm tưởng của ngươi xem ngươi có không phá vỡ tâm ma không?
Thủy Nhược Lan tái mặt:
- Sư phụ, con và Tần đại ca không có tư tình nam nữ, sao sư phụ không tin con?
Diệu Vân Tiên Cô lạnh lùng nói:
- Không có tư tình nam nữ thì việc gì ngươi phải cuống lên như thế? Ta biết chắc, Tần Vô Song không chết thì ngươi mãi mãi không có ngày yên ổn!
Nói rồi, mặc cho Thủy Nhược Lan ngăn cản, Diệu Vân Tiên Cô vụt người ra ngoài.
Nguồn: http://truyen360.comGiết Tần Vô Song? Thật ra trong lòng Diệu Vân Tiên Cô cũng mâu thuẫn. Ở Oản Tử Cốc lần đó, vị đại nhân ở Côn Luân Tiên Tông đã dùng thần thức truyền âm ngăn Diệu Vân Tiên Cô giết Tần Vô Song.
Tuy không biết tại sao vị đại nhân đó lại ngăn cản nhưng nghĩ lại thì có lẽ không phải vì kẻ họ Tần đó mà là vì đại nhân đó không muốn người của Mộng Huyễn Thiên Trì gây chuyện ở Hiên Viên Khâu.
Lúc này, ở địa bàn của Mộng Huyễn Thiên Trì giết Tần Vô Song lẽ nào vị đại nhân đó lại ngăn cản?
Diệu Vân Tiên Cô nghĩ đến đây, tà niệm bùng cháy, hướng về nơi ở của Tần gia.
- Diệu Vân Tiên Cô đi đâu vậy?
Bỗng đằng sau có tiếng gọi giật lại.
Diệu Vân Tiên Cô quay đầu lại thì thấy Tân Thiên Thần đang đứng cách đo không xa.
Diệu Vân Tiên Cô không thích dính líu với nam nhân, cười lạnh một tiếng rồi mặc kệ nhấc chân định đi.
- Nếu Diệu Vân Tiên Cô muốn đi đòi lại Thần Đạo Quả từ Tần Vô Song thì Tân mỗ khuyên Tiên Cô đừng đi thì hơn. Tên Tần Vân Nhiên căn bản là chối phắt tất cả.
Tân Thiên Thần hầm hầm nói.
Diệu Vân Tiên Cô cười lạnh:
- Thần Đạo Quả là của Nga Mi Đạo Trường ta, ta đi đòi lại là chuyện đương nhiên. Đệ tử Tần gia xông vào Vạn Hoa Cốc, cấm địa của Nga Mi Đạo Trường, trộm mất Thần Đạo Quả, thật sự đáng hận!
- Còn không phải sao? Tên Tần Vô Song đúng là điên cuồng! Đệ tử môn hạ của ta cũng ngứa mắt với những gì hắn làm nhưng hắn lại quá giảo hoạt!
Đúng lúc ấy, Ngọc bài Truyền thức của Tân Thiên Thần lại phát tín hiệu, là Tân Thiên Vấn, Thiên Đế bệ hạ gọi.
- Thiên Thần, mau phát tán tin tức về Tần Vô Song. Bất luận dùng thủ đoạn gì, nhất định phải giết chết hắn!
Tân Thiên Vấn hạ lệnh với ngữ khí điên cuồng.
- Bệ hạ, ta đang thương lượng với Diệu Vân Tiên Cô, lát sẽ trả lời người!
- Thiên Thần, không cần so dự, mau làm theo lời trẫm! Mau! Tần Vô Song đã giết Vô Kỵ, hắn đã giết Vô Kỵ rồi!
Giết Vô Kỵ? Tân Thiên Thần bất giác run lên, chả trách mà ba ngày nay không liên lạc được với Tân Vô Kỵ. Tân Thiên Thần còn nghĩ Ngọc bài Truyền thức của Tân Vô Kỵ có vấn đề, lại còn tưởng Tân Vô Kỵ bế quan ở đâu đó, chứ không thể ngờ lại bị Tần Vô Song giết!
Đầu óc trống rỗng, Tân Vô Kỵ chết rồi. Theo Tân Thiên Thần hắn đến tham dự Vạn Pháp Triều Tông Hội, kết quả là chết rồi?
Như vậy thì không phải con đường đi trong Tân gia của Tân Thiên Thần hắn cũng hết rồi sao? Con trai của Thiên Đế vong mạng, đây tuyệt đối là chuyện lớn bằng trời. Tân Thiên Thần giống như bị dội một xô nước lạnh từ đầu xuống chân.
- Được, bệ hạ, ta biết rồi!
Tân Thiên Thần cất Ngọc bài Truyền thức đi, toàn thân toát mồ hôi lạnh, sắc mặt cũng tím tái, quá đáng sợ!
Diệu Vân Tiên Cô nhếch mép cười:
- Sao thế, đường đường là cánh tay thứ hai của Thiên Đế Môn lại bị chuyện gì dọa cho thành ra thế này?
Sắc mặt Tân Thiên Thần thảm hại:
- Diệu Vân Tiên Cô, tên Tần Vô Song đã giết chết con trai của Thiên Đế, Tân Vô Kỵ!
- Cái gì? Tân Vô Kỵ chết rồi?
Diệu Vân Tiên Cô cũng giật mình, hiển nhiên là tin này quá bất ngờ, hơn nữa lực xung kích cũng quá lớn.
- Đúng vậy, bệ hạ đích thân nói cho ta biết. Diệu Vân Tiên Cô, tên Tần Vô Song này chính là tai họa. Nga Mi Đạo Trường lẽ nào lại không làm gì với việc hắn trộm mất Thần Đạo Quả sao?
- Khốn kiếp!
Diệu Vân Tiên Cô chửi:
- Bản tọa sẽ khiến hắn phải giao ra!
- Không phải ta xem thường Tiên Cô nhưng Tiên Cô không lấy lại được đâu. Tần Vân Nhiên chối bay chối biến, Tần Vô Song thì nham hiểm giảo hoạt, không có chứng cứ Tiên Cô làm gì được?
- Chứng cứ? Đệ tử Nga Mi Đạo Trường ta chính là người làm chứng!
- Vậy sao? Có người tận mắt chứng kiến không? Dù có đi nữa thì lẽ nào đệ tử Nga Mi Đạo Trường lại nói cho người ngoài? Nếu đã không thì nói có mấy người tin?
Khẩu khí của Tân Thiên Thần đầy ý kích động, xúi giục.
- Chỉ là ở Côn Luân Tiên Tông, Tần gia cũng là khách mà Côn Luân Tiên Tông mời. Nếu Côn Luân Tiên Tông mà bênh vực Nga Mi Đạo Trường thì các thế lực Đồ Đằng của các Cấm địa của Thần khác sẽ nghĩ thế nào?
Diệu Vân Tiên Cô sững người lại, vừa rồi nộ hỏa cháy phừng phừng muốn tìm Tần Vô Song tính sổ, nhưng giờ Tân Thiên Thần nói thế thì nhận ra đúng như hắn nói, chẳng có bằng chứng gì để chỉ trích Tần Vô Song cả.
- Tân Thiên Thần, ngươi có ý tốt nhắc ta những điều này sao? Đừng có nói là ngươi không có ý gì khác!
Diệu Vân Tiên Cô lúc nào cũng ăn nói cay nghiệt, trực tiếp như thế.
Tân Thiên Thần cũng không bận tâm, cười lạnh nói:
- Tiên Cô, người đường hoàng không nói lời ám muội. Mục tiêu của chúng ta giống nhau, đối phó với Tần gia, đối phó với Tần Vô Song, chúng ta nhất thiết phải liên kết với nhau!
- Ồ?
- Tiên Cô, nghe ta nói một lời…
Tân Thiên Thần ghé tai nói một tràng, Diệu Vân Tiên Cô nghe xong thì vết nhăn trên trán cũng giãn ra nhiều. Gật đầu cười nham hiểm:
- Tốt! Tân Thiên Thần ngươi đừng có lừa ta, nếu không, ta đảm bảo đường về Hiên Viên Khâu của các ngươi sẽ không bằng phẳng đâu!
Đây là uy hiếp!
Tân Thiên Thần chửi thầm, Bà La Sát ngươi muốn uy hiếp ai chứ? Nếu không phải ngươi có giá trị lợi dụng thì lão tử cần gì phải tốn nước bọt với Bà La Sát ngươi.
Trong bụng chửi thầm như vậy, nhưng bề ngoài thì cười ngọt:
- Nếu lừa Tiên Cô, ta chết cũng không yên.
- Hửm? Hình như Đồ Đằng Tộc gọi tập hợp ở Ngọc Hư Cung, hình như có đại sự.
Một vị cao tầng của Minh Nhất Đạo Trường nhận được tín hiệu.
- Ồ, Ngọc Hư Cung? Lẽ nào lại có đại sự thật?
Phi Hồng Đạo Trường cũng nhận được tin.
Đồng thời, Tung Dương Đạo Trường, Thất Tinh Đạo Trường, Tuyết Sơn Đạo Trường cũng nhận được cùng một tin tức đó.
Các thế lực thuộc các Cấm địa của Thần khác, không bao lâu sau cũng nhận được tin đó, địa điểm cũng là Ngọc Hư Cung, là Thánh điện của Côn Luân Tiên Tông.
Tần Vân Nhiên nhận được tin cũng không dám chậm trễ, nhanh chóng đi về Ngọc Hư Cung.
Đến Ngọc Hư Cung, những người đứng đầu của năm đại Cấm địa của Thần và ba bốn chục thế lực khác lục tục kéo đến ngồi vào vị trí của mình.
Mỗi thế lực Đồ Đằng của năm đại Cấm địa của Thần cũng đã có một người đến, lúc này năm đại diện đang thương nghị điều gì đó.
Đặc biệt là đại diện của Hiên Viên Tộc sắc mặt nặng nề nhất.
Các tông môn khác thấy sắc mặt của năm thế lực Đồ Đằng như vậy, trong lòng đều thấy bất an. Vạn Pháp Triều Tông Hội còn chưa bắt đầu sao không khí lại nặng nề thế này? Lẽ nào xảy ra chuyện gì rồi
May mà những người tham dự Vạn Pháp Triều Tông Hội đều là Thần đạo cường giả, nếu không trong không khí thế này e là sợ đến hồn siêu phách lạc.
Chỉ có Diệu Vân Tiên Cô của Nga Mi Đạo Trường là cười lạnh lùng, dường như trong lòng đã có tính toán sẵn rồi.
Đúng lúc đó các đại diện của thế lực Đồ Đằng cũng trở về vị trí, đại diện của Mộng Huyễn Thiên Trì hắng giọng nói:
- Chư vị, bọn ta vừa nhận được cáo trạng của Nga Mi Đạo Trường tố cáo Tần gia Thiên Đế Sơn. Diệu Vân Tiên Cô nói đệ tử của Tần gia là Tần Vô Song lén lút vào cấm địa của Nga Mi Đạo Trường, trộm mất Thần Đạo Quả… Hơn nữa lại còn sát hại đệ tử môn hạ của Nga Mi Đạo Trường, thủ đoạn vô cùng tàn nhẫn…
Diệu Vân Tiên Cô đứng dậy nói lớn:
- Chưởng môn Tuyết Thiền và năm đại thế lực Đồ Đằng đều ở đây, xin hãy làm chủ cho Nga Mi Đạo Trường ta! Tần gia vô pháp vô thiên như vậy, lại còn trên địa bàn của Mộng Huyễn Thiên Trì, thật không coi Mộng Huyễn Thiên Trì ta ra gì!
Đại diện của Côn Luân Tiên Tông là một nữ tử, tên là Tuyết Thiền, là Chưởng môn xếp cuối cùng trong Côn Luân Tiên Tông, nhưng dù vậy tu vi cũng đã là Hóa Thần Đạo tám kiếp.
Chưởng môn yếu nhất của Đồ Đằng Tộc thực lực cũng ngang bằng với Thiên Đế bệ hạ mạnh nhất của Thiên Đế Môn.
Mà Đồ Đằng Tộc thường có ít nhất là ba, bốn Chưởng môn, Chưởng môn càng xếp bên trên chắc chắn thực lực càng mạnh.
Điều này cũng cho biết tại sao Đồ Đằng Tộc là người quản lý thật sự, là chủ nhân chân chính tất cả địa bàn trên Đại lục Thiên Huyền!
- Hiên Viên đạo hữu, Tần gia là thế lực của Hiên Viên Khâu, nên do các ngươi hỏi.
Tuyết Thiền nói với người đại diện của Hiên Viên Tộc.
Đại diện Hiên Viên Khâu cũng là một trong những tuyệt thế cường giả của Hiên Viên Tộc, tên là Hiên Viên Bạt.
Hiên Viên Bạt khí thế bá đạo, quát lên như sấm rền:
- Tần Vân Nhiên, ngươi giải thích đi!
Tần Vân Nhiên bị khí thế của Hiên Viên Bạt làm cho tâm thần dao động, nhưng vẫn bình tĩnh nói:
- Đệ tử của Tần gia ta đúng là có một đệ tử đến muộn. Nhưng việc đó có phải do hắn làm không hay là có kẻ mạo danh, hoặc là có kẻ cố ý giá họa thì chưa biết. Nếu có chứng cứ chứng minh là do đệ tử Tần gia làm thì Tần gia kiên quyết không bao che!
Tần Vân Nhiên dám nói như vậy là vì Tần Vô Song từng nói, chỉ có Tân Vô Kỵ là từng nhìn thấy Tần Vô Song ra khỏi động huyệt còn người khác thì chỉ là nghe nói chứ không có bất cứ chứng cứ gì. Nói trắng ra là chết không có đối chứng!