Hai huynh đệ nắm chặt tay nhau, không tin nổi vào mắt mình.
- Chúc mừng đệ!
Thương Dạ cười nói:
- Nhất là Quỳ Long Tộc không giành được chức Quán quân, thật tốt!
Tô Mật cũng cười nói:
- Vô Song huynh đệ, cảm ơn ngươi, nếu như ngươi không giành Quán quân thì Quỳ Long Tộc đã giành chức Quán quân rồi. Đến lúc đó bọn chúng càng được thế lên mặt!
Vốn dĩ, Quỳ Long Tộc và Bàn Long Tộc của bọn Tô Mật quan hệ không tốt, cả hai đều là những thế lực mạnh mẽ ngang nhau của Chân Long Cửu Tộc. Chỉ có điều Quỳ Long Tộc xuất hiện một tên biến thái là Khương Quỳ nên mới phá vỡ được cục diện bất phân cao thấp giữa hai nhà. Không hay không biết, Quỳ Long Tộc bắt đầu có xu thế nổi trội hơn Bàn Long Tộc.
Tần Vô Song mỉm cười nói:
- Đại ca, sau này dự định thế nào?
Thương Dạ xoa xoa cằm, mắt lóe lên một tia sát ý nhàn nhạt:
- Vốn dĩ ta định đi đến Hiên Viên Khâu, tìm La Thiên Đạo Trường gây rối. Nhưng đệ cũng có thù với La Thiên Đạo Trường, chuyện này hai huynh đệ ta ai làm cũng được, quan trọng nhất là nhạc phụ đại nhân của ta không đồng ý để ta đi Hiên Viên Khâu.
- Đại ca, vậy cứ giao cho ta!
Tần Vô Song khẩu khí bình thản nhưng trong đó vẫn có chút ý tứ sâm lãnh. Thù hận với La Thiên Đạo Trường, Tần Vô Song sao có thể quên được?
Nếu như không báo đại thù phá hủy tông môn và tàn sát đệ tử Tinh La Điện thì Tần Vô Song sao có thể thoát khỏi mối ân oán với La Thiên Đạo Trường. La Thông Thiên cường quấy lâu như vậy, có lẽ hắn cũng nên bắt hắn ép xuống rồi.
Thương Dạ vỗ vỗ lên vai Tần Vô Song:
- Huynh đệ, sau này còn có cơ hội gặp lại. Nhớ là ngươi đã nhận lời, nhất định phải đến Vô Tận Đông Hải tìm ta a!
Tần Vô Song cười nói:
- Đại ca, giữ liên lạc qua Ngọc bài Truyền thức. Đến Vô Tận Đông Hải, ta nhất định sẽ liên lạc với huynh.
Thương Dạ cười lớn:
- Được, đến Vô Tận Đông Hải rồi hai huynh đệ ta sẽ cùng nhau quậy một trận. Vô Tận Đông Hải là nơi thú vị nhất trong số tất cả Cấm địa của Thần. Đại ca ta sẽ đưa đệ đi liệp sát hải thú, thú vị lắm, thực lực tuyệt đối tăng rất nhanh!
- Được, hứa rồi đấy nhé!
Hai huynh đệ vừa từ biệt xong thì Tần Vân Nhiên cũng quay về, nhìn thấy Tần Vô Song, cười nói:
- Vô Song, chuẩn bị đi, chúng ta chuẩn bị lên đường trở về.
- Nhị Chưởng môn, Bạt đại nhân tìm người có việc gì?
- Ha ha, Bạt đại nhân lần này là nghĩ cho Tần gia chúng ta, hắn triệu tập tám môn Thiên Đế Sơn, cùng hắn lên đường trở về.
Tần Vô Song ngẩn ra một lúc rồi hiểu ngay vấn đề. Hiên Viên Bạt muốn ngăn chặn tận gốc việc tám môn Thiên Đế Sơn tàn sát lẫn nhau hòng chiếm Thần Đạo Quả của Tần gia.
Như vậy, Tần gia cũng bớt phải lo lắng, dưới tầm giám sát của Hiên Viên Bạt, Tân Thiên Thần dù có nhiều mưu mẹo đến đâu thì cũng không có chỗ để mà thi triển.
Quay trở lại khách điếm, Tần Vân Nhiên dặn dò:
- Mọi người chuẩn bị một chút, nghe mệnh lệnh xuất phát bất cứ lúc nào. Vô Song, ngươi cũng chuẩn bị chút.
Vân Nhiên cười nói rồi đột nhiên sắc mặt đột ngột thay đổi. Bên ngoài vừa truyền đến một luồng sức mạnh vô cùng hùng hậu, hơn nữa luồng sức mạnh này không dễ gì có thể chống cự được, trong chớp mắt, nó mang đến một uy áp gần như có thể đái động thiên địa, khiến mọi người cảm thấy không thể hô hấp thoải mái.
Tần Vân Nhiên biến sắc, là chuyện gì? Không lẽ lại có người muốn đến chiếm Thần Đạo Quả? Mặc dù nhìn thì có chút đơn giản nhưng lại vô cùng cường đại, thực lực còn vượt ra ngoài tầm tưởng tượng của Tần Vân Nhiên.
- Người bạn nhỏ Tần Vô Song, có thể cùng ta nói chuyện một lát được không?
Một giọng nói nhẹ nhàng như luồng gió mát, xuyên thấu qua khe cửa, truyền đến tai mọi người. Mặc dù không cảm thấy chói tai nhưng vẫn khiến tim người ta đập dồn dập.
- Người nào?
Tần Vô Song đề phòng hỏi.
- Bần đạo Vương Thiền!
Giọng nói nhẹ nhàng bình thản.
Vương Thiền? Hai chữ này nghe thì có vẻ hết sức bình thường nhưng lại khiến cho những người như Tần Vân Nhiên và Tần Vô Song phải biến sắc.
Vương Thiền! Đại Chưởng môn của Côn Lôn Tiên Tông, tồn tại đỉnh cao nhất của Đại lục Thiên Huyền!
Tần Vô Song hồ nghi quay sang nhìn Tần Vân Nhiên. Tần Vân Nhiên cũng cảm thấy kỳ lạ. Vương Thiền là thân phận gì, sao lại đi tìm một tiểu bối như Tần Vô Song?
Ngay cả Đại Chưởng môn của Tần gia cũng không đủ tư cách tiếp cận với một cường giả ở cấp độ Vương Thiền. Nhưng Tần Vân Nhiên không hề cảm thấy nghi ngờ, bởi vì khí thế của người này quá mạnh, căn bản đã vượt xa tầm tưởng tượng của ông.
Tần Vân Nhiên gật gật đầu tỏ ý Tần Vô Song có thể ra gặp. Trước mặt một cường giả cấp bậc như Vương Thiền, Tần Vô Song cũng không thể tránh né. Hay nói một cách khó nghe hơn, người ta đã tiếp kiến ngươi là nể mặt cho ngươi lắm rồi. Với một cường giả ở cấp bậc như Vương Thiền thì không cần phải tính toán những cái nhỏ nhặt như Thần Đạo Quả.
Tần Vô Song sải bước đi ra, trên bãi cỏ bên ngoài khách xá một thân ảnh hư hư thực thực mờ ảo như một làn sương từ từ bước đi.
Tần Vô Song đi theo thân ảnh đó, một lúc sau, không hay không biết đã tới giữa thâm sơn. Thân ảnh đột nhiên dừng lại rồi từ thân ảnh mờ ảo dần dần biến thành một thực thể rõ ràng. Đó là một lão giả râu dài tiên phong đạo cốt, toàn thân đạo bào, cho người ta một cảm giác siêu phàm nhập thánh.
- Tần Vô Song bái kiến Vương Thiền Chân Nhân!
Tần Vô Song không dám chậm trễ.
- Ha ha, Quán quân Thí luyện, Tần Vô Song, tốt lắm!
Vương Thiền nhìn Tần Vô Song với ánh mắt đầy thâm ý và tán thưởng.
Ban đầu ông không hiểu sao Lý Bố Y lại khăng khăng bảo vệ người thanh niên này. Nhưng sau những tiến triển không ngừng của thí luyện, Vương Thiền cuối cùng đã ngộ ra vài phần đạo lý.
Con mắt nhìn người của Lý Bố Y quả nhiên lợi hại. Tần Vô Song này, tu vi không thể coi là mạnh nhất trong những tu luyện giả tham gia thi đấu, nhưng thủ đoạn và năng lực hắn dùng để giành chức Quán quân thì hoàn toàn áp đảo.
Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.Chẳng qua là Vương Thiền không muốn vạch trần sự quan tâm của Lý Bố Y. Vương Thiền biết, Lý Bố Y tạm thời vẫn chưa muốn người thanh niên này biết đến sự chiếu cố đặc thù của hắn.
- Tần Vô Song, bổn tọa rất hiếu kỳ, Thiên Tu Truy Vân Thú là do sư đệ Kim Thiền của ta ngày xưa thu phục, thời gian phong ấn vẫn còn, sao nó có thể xuất đảo cùng ngươi mà không bị cấm chế công kích?
Khóe miệng Vương Thiền lộ ra một nụ cười nhàn nhạt.
- Vương Thiền Chân Nhân, Thiên Tu Truy Vân Thú có thể ra ngoài nhất định không phải vi phạm nguyên tắc.
Tần Vô Song bình thản trả lời. Hắn vẫn chưa hiểu được dụng ý của Vương Thiền nên cũng không trả lời một cách chi tiết.
- Ừm, Truy Vân Thú được giải thoát chứng minh ngươi đã có được chín mũi Xạ Nhật Tiễn. Nói như vậy ngươi nhất định có trong tay Thần Tú Cung mà Kim Thiền sư đệ làm mất?
Vương Thiền tủm tỉm hỏi.
Tần Vô Song thoáng giật mình, kinh ngạc nhìn Vương Thiền, gật gật đầu. Chuyện này hắn muốn phủ nhận cũng không phủ nhận được.
Những Thần đạo cường giả này nắm rõ mọi chuyện, hiểu biết thấu suốt. Nhất là Vương Thiền tiền bối có thể nói là sâu không lường trước được. Nói dối trước mặt một cường giả như thế này là tuyệt đối không sáng suốt.
- Ha ha, không cần phải lo lắng!
Vương Thiền Chân Nhân cười cười:
- Ngươi đã lấy được Thần Tú Cung, chứng minh ngươi là người có duyên. Côn Lôn Tiên Tông chúng ta không nhỏ mọn đến mức đòi lại nó đâu. Trên thực tế, Thần Tú Cung cũng không phải là của Côn Lôn Tiên Tông chúng ta. Dạo đó Kim Thiền sư đệ giành được nó cũng là do cơ duyên trùng hợp. Chỉ đáng tiếc là mười tám mũi Xạ Nhật Tiễn chỉ còn lại chín, chín mũi còn lại đang nằm trong tay Hiên Viên Tộc.
- Hiên Viên Tộc?
- Ha ha, nếu như Kim Thiền sư đệ không đến Hiên Viên Khâu, khiêu chiến với Hiên Viên Tộc thì Xạ Nhật Tiễn sao có thể thất lạc? Và Kim Thiền sư đệ sao phải bỏ mạng ở nơi đất khách quê người? Hồi đó, hắn bại dưới tay một tuyệt thế cường giả của Hiên Viên Tộc. Sau không còn nghe gì về tung tích người đó nữa. Bổn tọa tìm ngươi cũng chỉ muốn nhìn lại Thần Tú Cung một lần mà thôi.
Khẩu khí Vương Thiền vô cùng chân thành, Tần Vô Song biết ông ta không hề nói dối nên lấy Thần Tú Cung ra, nhất thời thần quang trên nó lóe sáng.
Ánh mắt Vương Thiền nhất thời trở nên vô cùng phức tạp, một lúc lâu sau mới gật gật đầu, nét mặt lóe lên một vẻ thương cảm:
- Cất vào đi, tốt lắm!
Tần Vô Song thu lại Thần Tú Cung.
Vương Thiền lại nói:
- Tần Vô Song, ý nghĩa của Thần Tú Cung phức tạp hơn ngươi tưởng rất nhiều. Ngươi thừa kế nó, nghĩa là phải tiếp nhận tất cả sứ mệnh và giác ngộ. Bây giờ ta chưa tiện nói ra, chỉ muốn nói với ngươi rằng, người có được Thần Tú Cung rất có thể sẽ phải đối diện với tất cả mọi địch ý của các thế lực Đồ Đằng trong Đại lục Thiên Huyền này. Nếu ngươi vượt qua được thử thách này, ngươi sẽ là chủ nhân của Đại lục Thiên Huyền, nếu như ngươi không thể vượt qua, quá khứ của Kim Thiền sư đệ rất có thể sẽ là tương lai của ngươi. Được rồi, những lời thừa thãi khác ta sẽ không nói nữa. Bảo trọng!
Những lời này ít nhiều khiến Tần Vô Song có chút không hiểu. Nhưng một tiền bối như Vương Thiền, hiển nhiên không phải là người nói không có bằng chứng.
Ông ta cố ý gọi hắn đến đây, đương nhiên không phải chỉ để nói mấy lời vô nghĩa này. Cho nên, Tần Vô Song mặc dù nhất thời vẫn chưa hiểu hết nhưng vẫn khắc ghi trong lòng.
Hành lễ xong, Tần Vô Song nói:
- Vương Thiền tiền bối, vậy vãn bối xin cáo từ.
Vương Thiên có vẻ đã hết hứng thú, khoát khoát tay:
- Đi đi, cẩn thận tất thảy mọi thứ trong Hiên Viên Khâu.
Tần Vô Song lòng thoáng chùng xuống, biết những lời này hẳn là ám chỉ gì đó, chỉ có điều tạm thời hắn vẫn chưa hiểu được, chỉ mỉm cười, quay người bỏ đi.
Quay trở lại khách xá thì Tần Vân Nhiên và mọi người đã chuẩn bị xong xuôi.
Trên đường trở về, có phi thuyền phi hành chuyên dụng của Côn Lôn Tiên Tông đưa tiễn, tốc độ cũng rất nhanh, chưa đến một ngày đã tới biên cảnh Huyễn Nguyệt Phủ giữa hai vùng Cấm địa của Thần.
Sau khi nghỉ ngơi qua loa ở Huyễn Nguyệt Phủ, cả quãng đường còn lại quả nhiên sóng yên gió lặng. Dưới sự giám sát của cường giả Hiên Viên Tộc, bọn Tân Thiên Thần đương nhiên không dám lỗ mãng, đám người Tần Vân Nhiên thuận lợi quay trở về Vấn Đỉnh Sơn.
Cả Vấn Đỉnh Sơn bây giờ đều đang sục sôi.
Tần gia đại phát thần uy ở Mộng Huyễn Thiên Trì, mạnh mẽ đoạt được Quán quân Thí luyện, giành được ba Thần Đạo Quả, chưa kể Tần Vô Song còn hạ gục con trai Thiên Đế, Tân Vô Kỵ. Những chiến tích này đều quá chói lóa khiến người ta phải trừng mắt há miệng.
Đã từ rất lâu rồi Tần gia Thiên Đế Sơn không còn được vui vẻ đến như thế. Vận đen tích lũy hàng ngàn năm nay, nộ khí bị kìm nén bấy lâu cuối cùng cũng được giải phóng.
Đây là ngày hội của Vấn Đỉnh Sơn, cũng là ngày hội của tất cả đệ tử Tần gia. Tất cả chi mạch của Tần gia ở bốn phương đều phái người đến Tổng bộ chúc mừng, hoan nghênh anh hùng của Tần gia chiến thắng trở về.
Nhất là Tần Vô Song, con hắc mã xuất hiện giữa đường. Trước đây đã có rất nhiều đệ tử Tần gia có ý hoài nghi sự xuất hiện bất ngờ của hắn, cảm thấy khó hiểu khi Chưởng môn nhân cho hắn địa vị cao đến vậy. Nhưng hiện tại, tất cả mọi nghi ngờ, khó hiểu đều đã tan biến hoàn toàn!
Còn phải hoài nghi gì nữa? Quán quân Thí luyện, lấy được hai Thần Đạo Quả, tru sát Tân Vô Kỵ, những chiến tích này đã đủ chứng minh hết thảy rồi!
Ngay cả Tôn giả Tri Hòe sau khi biết mọi chuyện cũng cảm thấy hổ thẹn vô cùng, gọi Tần Thiếu Hồng đến, năm lần bảy lượt dặn dò không được tìm Tần Vô Song gây sự nếu không sẽ xử theo gia pháp.