Giá chào hàng này, đối với Tần Vô Song mà nói, kỳ thật đã gần đường giới hạn cuối rồi. Dù sao Linh Lực Nguyên Châu, đối với kẻ sắp sửa trùng kích vào Thần đạo như hắn mà nói, đã sắp gần vô dụng rồi.
Mặc dù thứ tốt, có thể để lại cho người khác dùng, nhưng Tần Vô Song đến đây, đương nhiên là vì ở đây có thứ mà hắn bức thiết cần hơn. Vì vậy, Tần Vô Song quyết định, tiếp tục trả giá.
- Ly Vẫn Cốt Thiết và Long Tức Phong Ấn, ở chỗ các ngươi, căn bản không khó tìm được. Linh Lực Nguyên Châu của ta, chỉ có ở đây, tạm thời vẫn chưa nhìn thấy ở chỗ nào khác.
Tần Vô Song cũng trả giá tại chỗ.
Vân Khanh nói:
- Dưỡng Thần Châu, quả quyết là không thể gia nhập báo giá. Trừ phi, các hạ có thể lấy ra Thần đạo Chiến y, chúng ta mới có thể vứt bỏ Dưỡng Thần Châu.
- Thần đạo Chiến y? Bản thân ta còn muốn nữa là.
Tần Vô Song cười ha ha nói:
- Vậy đợi các hạ có mức giá khiến ta động lòng, chúng ta sẽ nói chuyện tiếp. Có lẽ mấy chục năm sau, ta lại mới đến Thần Long Bảo Các.
Vân Khanh thấy Tần Vô Song đứng dậy muốn đi, vội nói:
- Các hạ, thương lượng xong đã. Ngươi còn muốn thứ khác chứ? Chúng ta có thể dùng thứ khác bù vào. Ngoài Dưỡng Thần Châu, bất kể ngươi mở miệng cần thứ gì, chỉ cần chúng ta có, chúng ta nhất định sẽ chắp tay nhượng lại.
- Ngoài Dưỡng Thần Châu, những thứ khác, đối với ta không có lực hấp dẫn gì cả.
Tần Vô Song thở dài.
- Dưỡng Thần Châu đổi Linh Lực Nguyên Châu, nếu ngươi muốn trao đổi, ta có thể giúp ngươi xin một chút. Muốn hơn hai thứ khác, chuyện đó khẳng định là không được.
Thái độ của Vân Khanh xuất hiện một chút nới lỏng.
Tần Vô Song thản nhiên cười nói:
- Ta muốn ba thứ đó cùng đóng gói, như vậy mới thể hiện được giá trị của Linh Lực Nguyên Châu.
Vân Khanh là người làm ăn, cái giá này khẳng định là hắn tiếp nhận không được. Tính thế nào, đều là mua bán lỗ vốn. Nhưng hắn xác thực không muốn vứt bỏ Linh Lực Nguyên Châu.
Món đồ chơi này nếu thuộc về Thần Long Bảo Các, tuyệt đối là sự tồn tại có thể cùng Dưỡng Thần Châu song tinh chiếu rọi. Châu liên bích hợp, trở thành chiêu bài của Thần Long Bảo Các.
Vân Khanh chính vì xuất phát từ suy nghĩ này, cho nên mới có thái độ cuồng nhiệt như vậy.
- Các hạ, nếu ngươi có thành ý thì nên biết, cái giá mà ngươi đưa ra, chúng ta quá thiệt thòi. Thần Long Bảo Các kinh doanh mấy ngàn năm nay, mua bán lỗ vốn khẳng định sẽ không làm.
Tần Vô Song cười nói:
- Vậy nếu ta chỉ đổi Ly Vẫn Cốt Thiết và Long Tức Phong Ấn, khẳng định là ta chịu thiệt. Thứ không chút tiêu hao, đổi thứ có thể tiêu hao, ta không phải thiệt thòi chết đi sao?
Khóe miệng Vân Khanh khẽ giật giật, nhất thời cũng không biết nên ra giá như thế nào. Ngoài Dưỡng Thần Châu ra, cái giá mà bọn họ đưa ra, tựa hồ không thích hợp với đối phương.
- Vậy thì, ta có thể tăng thêm một món vũ khí Thần đạo.
Vân Khanh cắn răng một cái, tăng vật trao đổi.
- Ha ha, báo giá này thật ra không tệ. Nhưng mà, vũ khí Thần đạo, ta đâu có cần. Ta còn muốn chuyển nhượng một món vũ khí Thần đạo cho ngươi cơ.
Tần Vô Song đột nhiên nói:
- Được rồi, vì thể hiện thành ý của ta, ta tăng thêm một vật trao đổi, thêm một chiếc áo giáp. Áo giáp vô địch dưới Thần đạo, so với Thần đạo Chiến y, chỉ kém hơn một bậc. Áo giáp cộng thêm Linh Lực Nguyên Châu, đổi ba thứ của ngươi, thế nào hả?
- Áo giáp gì, lấy ra giám định một chút.
Vân Khanh trầm ngâm một lát, rồi mới nói.
Tần Vô Song cũng không già mồm cãi láo, đem áo giáp Trạm Lam mà hắn đã không dùng lấy ra. Món đồ này mặc dù không phải là Thần đạo Chiến y, nhưng toàn bộ chiếc áo giáp ẩn chứa một vẻ xanh thẳm thâm thúy, vẻ ngoài vô cùng lóa mắt, so với hình thái bên ngoài của Thần đạo Chiến y còn tốt hơn mấy phần.
Vừa lấy ra, Vân Khanh cũng hít một ngụm lãnh khí, thưởng thức chiếc áo giáp Trạm Lam, bất giác cũng liếc nhìn Tần Vô Song mấy lần. Trong lòng cũng liên tục đặt câu hỏi:
- Người trẻ tuổi này rút cuộc từ đâu đến, sao trên người lại có nhiều thứ tốt như vậy? Đáng tiếc người thanh niên này quá khôn khéo, nói về giá cả, thực sự rất ngoan cố.
- Vân huynh, thấy như thế nào, thành hay là không thành, chỉ cần nói một câu.
Tần Vô Song cười sang sảng:
- Các hạ là người thẳng thắn, chỉ mua bán một lần!
Vân Khanh nói:
- Các hạ, chuyện này, ta không dám tự tiện, để ta xin chỉ thị một chút, thế nào hả?
Tần Vô Song cười nói:
- Đợi đã, ta lại mở thêm một phần báo giá cho ngươi, ta dùng chiếc áo giáp này đổi Ly Vẫn Cốt Thiết của ngươi. Nhân tiện, các ngươi giúp ta thu thập bốn món đồ khác. Nếu có thể thu thập đủ, ta liền lấy chiếc áo giáp này trao đổi với các ngươi.
- Ồ? Là món đồ gì, ngươi nói đi.
Vân Khanh vừa tính toán, tư chất hảo hạng của chiếc áo giáp này, đổi Ly Vẫn Cốt Thiết, vẫn đủ.
Xác thực như đối phương đã nói, chiếc áo giáp là món phòng ngự mạnh nhất dưới Thần đạo. Nếu có Thần đạo cường giả tăng thêm một chút tân trang, chấp nửa Thần đạo Chiến y sợ rằng cũng không thành vấn đề.
Tần Vô Song cầm lấy bút mực, viết lên một tờ giấy trắng.
- Phù Tang Chi Mộc, Hoàng Tinh Chi Nhưỡng, Thiên Nhất Chi Thủy, Xích Viêm Chi Hỏa…
Vân Khanh không kìm lòng nổi lau lau mồ hôi, bốn thứ này, đều không phải thứ bình thường. Một hai thứ trong số đó trong cửa hàng bọn họ có, những thứ khác, căn bản không có.
- Các hạ, Hoàng Tinh Chi Nhưỡng, Thiên Nhất Chi Thủy, hai thứ này tương đối dễ có, có thể cung cấp. Hai thứ khác, ha ha, tiểu điếm căn bản không kiếm được. Không giấu gì ngươi, có hai thứ này, trừ phi ngươi lấy Thần đạo Chiến y ra trao đổi, bằng không, căn bản không thể đổi được.
Trong lòng Tần Vô Song trầm xuống:
- Khó như vậy sao?
Vân Khanh thở dài:
- Các hạ, ngươi không phải ngay cả thứ này cái gì cũng không biết chứ?
Tần Vô Song thật sự chỉ biết vỏ bọc bên ngoài, không biết giá trị thật sự bên trong. Hắn chỉ theo đơn bốc thuốc, đối với lai lịch và xuất xứ của mấy món đồ này, thật sự là không có hiểu biết gì.
- Được rồi, có hai thứ này, cũng có thể!
Tần Vô Song nhượng bộ một bước.
Vân Khanh nghiêm mặt nói:
- Giao dịch này, ta còn phải xin chỉ thị cấp trên một chút, xin đợi cho.
Vân Khanh đi vào bên trong, không bao lâu sau, lại đi ra, nói với Tần Vô Song:
- Giao dịch này, ta đã xin chỉ thị của Đại Các chủ, lão nhân gia hắn sẽ đích thân tới, lập tức tới ngay, xin các hạ kiên nhẫn chờ một chút.
Tần Vô Song có một chút đề phòng liếc nhìn Vân Khanh.
Vân Khanh là người làm ăn, gặp nhiều biết rộng, đoán ý qua sắc mặt liền biết nghi ngờ của Tần Vô Song, vội cười giải thích nói:
- Chuyện này xin cứ yên tâm, Thần Long Bảo Các chúng ta buôn bán lớn như vậy, từ trước tới nay không bao giờ có hành động ác ý hãm hại lừa gạt người khác. Ngươi có thứ tốt, chúng ta chỉ có thiện ý thu mua, sẽ không xuất hiện tình huống cưỡng ép mua bán.
Tần Vô Song nhàn nhạt cười:
- Như vậy là tốt nhất. Gây ra xung đột, chỉ sợ sẽ tạo thành trò cười thôi.
Vân Khanh thấy đối phương vui vẻ không sợ, bình thản ung dung, trái lại không dám khinh thường, trong lòng càng tấm tắc lấy làm kỳ lạ, phỏng đoán Tần Vô Song rút cuộc là đệ tử nhà nào.
Không bao lâu sau, một lão giả râu tóc bạc trắng, nhanh chóng từ dưới lầu đi lên. Người này cước bộ nhẹ nhàng, mỗi một bước đi, đều có tư thế giống rồng bay phượng múa, dời non lấp biển, Long Tức trên người, càng biểu thị thực lực siêu cường của hắn. Dù sao cũng là tồn tại mạnh nhất dưới Thần đạo.
Long uy này, cũng biểu thị thân phận Long Tộc của lão giả. Nhưng mà, Tần Vô Song tựa như ngoảnh mặt làm ngơ, long uy này, đương nhiên không hù dọa nổi hắn.
Nghĩ tới ma nữ Mễ Già của Cầu Long Tộc, cũng không cách nào lay động được Tần Vô Song. Lão giả này, còn chưa tiến nhập Thần đạo, đương nhiên càng không lọt vào mắt Tần Vô Song.
- Vân Khanh, ngươi lui ra!
Lão giả đó khoát khoát tay, quát Vân Khanh lui ra, rồi đặt mông ngồi trước mặt Tần Vô Song.
Tần Vô Song nhàn nhạt cười:
- Lão tiên sinh, giao dịch này, còn làm được sao?
- Không biết tiểu huynh đệ tới từ đâu?
Lão giả vẻ mặt ngưng trọng hỏi.
- Mỗi một người khách đến, lão tiên sinh đều hỏi tới từ đâu sao?
Tần Vô Song lạnh nhạt hỏi, hoàn toàn không muốn trả lời.
- Thật ra không phải!
Lão giả lắc lắc đầu:
- Cái giá này của ngươi, hắc hắc, có chút ý tứ. Nếu ta đoán không lầm, đây là nguyên liệu chế tác Ma Tượng Đại Khôi Lỗi?
Trong lòng Tần Vô Song khẽ động, lãnh đạm nhìn lão giả đó:
- Lão tiên sinh, ta chỉ hỏi, giao dịch này, làm hay không làm, nếu không làm, vậy ta xin cáo từ.
- Làm chứ, đương nhiên là làm. Tiểu huynh đệ, thật ra ở đây lão già cổ hủ này có một cái giá. Không cần Nguyên Châu của ngươi, cũng không cần áo giáp của ngươi. Nếu ngươi có thể đem bí tịch chế tác Ma Tượng Đại Khôi Lỗi kia chép cho ta một bản, vậy ba vật trấn các chi bảo kia, ngươi có thể mang đi toàn bộ. Hơn nữa, chúng ta còn miễn phí đưa ngươi hai món vật liệu Thiên Nhất Chi Thủy, Hoàng Tinh Chi Nhưỡng.
- Phù Tang Chi Mộc và Xích Viêm Chi Hỏa thì sao?
Tần Vô Song lãnh đạm hỏi.
- Cái đó thật sự rất xin lỗi, đừng nói là chúng ta không có, lãnh địa Long Tộc khác, chỉ sợ cũng không có. Trừ phi Tổ Long Tộc có cất chứa.
Tần Vô Song trầm ngâm nói:
- Phương pháp chế tác này, chính là bí mật không truyền. Ta vẫn lấy áo giáp ra đổi Ly Vẫn Cốt Thiết và hai món chất liệu phụ tá kia.
Lão giả đó thản nhiên lắc đầu:
- Vậy thì không đổi!
Tần Vô Song trừng mắt, nhìn lão giả.
Lão giả mỉm cười tự nhiên:
- Mặc dù Ly Vẫn Cốt Thiết không phải là vật nghịch thiên gì, nhưng ngoài Ly Vẫn Long Tộc ra, những lãnh địa Long Tộc khác, vật này căn bản chỉ thấy được chứ không có được. Theo như ta biết, luyện chế Ma Tượng Đại Khôi Lỗi, rất nhiều long cốt đều có thể, nhưng duy nhất chỉ có Ly Vẫn Cốt Thiết là thích hợp nhất, không biết lý giải như vậy có đúng không? Hơn nữa Ly Vẫn Cốt Thiết là vật liệu chủ. Tiểu huynh đệ, chí khí không nhỏ. Tuổi còn trẻ, mà đã chuẩn bị tiến vào cảnh giới Thần đạo rồi. Ma Tượng Đại Khôi Lỗi này, không phải Vô thượng Thần đạo, căn bản không dễ khống chế?
Tần Vô Song hừ nhẹ nói:
- Lão tiên sinh, đây là ngươi lên giá tại chỗ sao?
- Ngươi có thể lý giải như vậy. Vừa rồi ngươi báo giá với Vân Khanh, không phải cũng là lên giá tại chỗ sao?
Bộ dạng cười ha ha của lão giả, thể hiện biểu tình thay đổi tùy theo người nói chuyện.
Tần Vô Song mỉm cười quỷ dị:
- Được, vậy thì đổi cho ngươi. Nhưng phải nói rõ, không có Phù Tang Chi Mộc và Xích Viêm Chi Hỏa, bí tịch ta đưa cho ngươi, cũng chỉ có thể thiếu bí pháp luyện chế hai thứ này. Nếu ngươi có thể cung cấp được hai thứ này, ta có lẽ sẽ cân nhắc, đem toàn bộ bí tịch nói lại cho ngươi tất cả. Nguồn: http://truyen360.com
Lão giả nhất thời ngây người, một hồi lâu mới thở dài nói:
- Tiểu huynh đệ, ngươi thật là một chút chịu thiệt cũng không chịu. Ly Vẫn Cốt Thiết là vật liệu chủ yếu, mặt khác các loại vật liệu phụ tá, nhiều hơn một loại vật liệu phụ tá, tư chất của Ma Tượng Đại Khôi Lỗi sẽ càng tốt hơn một chút. Khôi Lỗi có bốn loại phụ tá tập hợp đầy đủ và hai loại phụ tá luyện chế, tính chất có thể có khác biệt rất lớn.
- Vậy cũng không có cách nào, tiền nào của nấy. Hiện giờ báo giá của ngươi nhiều như vậy, thứ mà ta có thể đưa ra, cũng chỉ có thể nhiều như vậy.
- Không thể chịu nợ sao?
Lão giả cười tủm tỉm hỏi.
- Chịu nợ, vậy xem ngươi có đủ uy tín tốt đẹp không, và xác định có năng lực hoàn lại. Hai thứ đó, theo như ngươi nói, Tổ Long Tộc cũng chưa chắc có cất chứa, Thần Long Bảo Các ngươi, cũng không biết đến lúc nào mới có thể có được. Năng lực hoàn trả này, đáng phải thảo luận. Cho nên, các hạ không tiếp nhận được món nợ nguy hiểm lớn như vậy.
Bộ dạng của Tần Vô Song trong lúc thương lượng rất kiên định. Thủ pháp chế tác Ma Tượng Đại Khôi Lỗi, Lỗ Tiên Lâu không biết có được từ đâu, Tần Vô Song cũng không ngờ, lại đáng giá như vậy. Nhưng đối với Tần Vô Song mà nói, hắn vốn không có ý làm ăn, tính như thế nào, bản thân đều là có lợi vô hại.