Tân Thiên Vấn sắc mặt có chút khó chịu, nhưng vẫn nói thật, nghiến răng nghiến lợi nói:
- Tân Thiên Vấn hiện tại nguy hiểm đến gần, căn bản không vượt qua được sóng lớn. Nhưng Tần Vô Song này, thực sự trở thành hậu họa khó lường của ta. Kiếm Nhiêm các hạ, đây là nhân tình cuối cùng, ta thật ra hy vọng vĩnh viễn không tìm ngươi đòi trả lại nữa. Nhưng lần này, ta là vạn bất đắc dĩ!
Kiếm Nhiêm cười lạnh nói:
- Được rồi, ngươi vĩnh viễn không tìm ta, ta trái lại cảm thấy có chuyện đọng lại trong lòng. Ngươi tới tìm ra, rất tốt! Sau khi chuyện này kết thúc, ta và Tân Thiên Vấn ngươi sẽ không còn bất cứ gút mắc nào nữa. Thật ra cũng không tệ!
- Ha ha, như vậy cũng tốt. Nhưng mà, Kiếm Nhiêm các hạ, Tần Vô Song đó quỷ kế đa đoan, thủ đoạn lại là xuất quỷ nhập thần, hắn thậm chí còn truyền thừa trận pháp Thái cổ thần bí. Danh tiếng của người này, hiện giờ trong thế hệ trẻ tuổi ở Đại lục Thiên Huyền là có một không hai. Kiếm Nhiêm đại nhân muốn ra tay, vẫn là không thể chủ quan khinh địch được!
Kiếm Nhiêm khịt mũi khinh bỉ:
- Đệ tử trẻ tuổi hiện giờ, nếu cũng không xử lý được, cũng uổng phí mấy ngàn năm thành danh của chúng ta. Tân Thiên Vấn, ngươi có phải sợ ta xuất công không xuất lực, cố ý dùng cách khích tướng không?
Kiếm Nhiêm này thật ra không ngu ngốc, mặc dù mới vừa từ trong giấc ngủ say thức dậy, nhưng đầu óc vẫn vô cùng linh hoạt.
Sau khi bị vạch trần, Tân Thiên Vấn trái lại không cảm thấy xấu hổ, hắn biết, chuyện này không ảnh hưởng đến toàn cục. Trên thực tế, hắn cũng là có lo lắng này.
Hắn thật ra không phải cảm thấy Kiếm Nhiêm sẽ cố ý xuất công không xuất lực, mà là lo lắng Kiếm Nhiêm đánh giá thấp Tần Vô Song quá mức, không có đánh giá chính xác, một khi đối đầu với Tần Vô Song, phát hiện khó khăn lớn hơn nhiều trong tưởng tượng, từ đó bỏ cuộc giữa đường.
- Từ không hay phải nói trước, nếu tiểu tử đó không ở Hiên Viên Khâu, vậy thứ lỗi cho ta không tháp tùng được. Ta hiện giờ, chỉ có thể hoạt động trong cảnh giới Hiên Viên Khâu, cũng không muốn rời khỏi Hiên Viên Khâu, cũng không thể rời khỏi!
- Chuyện này là đương nhiên, Kiếm Nhiêm các hạ. Tần Vô Song mười phần ở Hiên Viên Khâu!
Tân Thiên Vấn vỗ ngực cam đoan:
- Nhưng tiểu tử đó quỷ kế chồng chất, nếu không khẩn trương, nói không chừng ngày nào đó hắn sẽ lại chuồn mất.
- Hừ, vậy phải nhanh chóng ra tay, tránh để đêm dài lắm mộng.
Nguồn truyện: Truyện FULLKiếm Nhiêm nói đến đây, thân hình đã từ trong lòng núi bay vọt ra, toàn bộ thâm cốc run rẩy không thôi, phảng phất giống như ngày tận thế của thế giới đã đến vậy.
- Kiếm Nhiêm các hạ, ngươi có đại thần thông, có thể tính được tiểu tử đó ở nơi nào không?
Trên không trung, Tân Thiên Vấn và Thần thú Kiếm Nhiêm sóng vai bay lượn, không kìm được hỏi.
Kiếm Nhiêm khẽ nói:
- Chỉ có ba thành chắc chắn. Nhưng mà nếu tiểu tử đó ở Hiên Viên Khâu, chỉ cần hắn lộ diện ở nơi nào đó, ta liền có thể theo dấu vết mà đuổi theo.
Tân Thiên Vấn nhờ cậy, chính là vì phần bản lĩnh này của Kiếm Nhiêm. Nếu chỉ là giao chiến, Tân Thiên Vấn mặc dù không dùng sức mạnh của Kiếm Nhiêm, cũng đủ để đối phó với Tần Vô Song, chút tự tin này, Tân Thiên Vấn vẫn là có.
Hắn hiện tại thân là Thiên Đế tối cao, nhưng khuyết điểm duy nhất chính là không cách nào xác định được vị trí của Tần Vô Song!
Còn Kiếm Nhiêm, tu vi kỳ thật ngang tài ngang sức với Tân Thiên Vấn. Nếu không phải lúc trước mắc nợ nhân tình của Tân Thiên Vấn, với thực lực Thần thú của Kiếm Nhiêm, cũng sẽ không đi nể mặt Tân Thiên Vấn như vậy.
Lại nói một nơi bí mật nào đó của Thiên Đế Sơn, Tần Vô Song và bốn đại Thần thú đang ở cùng nhau, lúc này đang tu luyện Thần Đạo Bí Lục, đột nhiên mặt mày khẽ động, giống như có chút suy nghĩ.
Lấy Quan Thức Chỉ Linh Ngọc Bàn ra nhìn, mặt mày khẽ động:
- Tân Thiên Vấn… Tân Thiên Vấn sao lại không ở trong trận doanh Thiên Đế của Vấn Đỉnh Sơn? Hắn chạy đi đâu vậy?
Vẫn quan sát phương hướng di động của Tân Thiên Vấn, Tần Vô Song kinh ngạc phát hiện, Tân Thiên Vấn lại đi vòng vòng xung quanh Thiên Đế Sơn, giống như căn bản không định quay về Vấn Đỉnh Sơn vậy.
Quan Thức Chỉ Linh Ngọc Bàn khi Tần Vô Song đi cùng Đại Chưởng môn tới Thiên Đế Môn đã tự động thu thập thần thức và khí tức của Tân Thiên Vấn.
Vì vậy, Quan Thức Chỉ Linh Ngọc Bàn này liền tự động ghi nhớ khí tức của Tân Thiên Vấn. Lúc này Tân Thiên Vấn rời khỏi Vấn Đỉnh Sơn trước, đương nhiên là khiến Tần Vô Song cảm thấy kỳ quái.
Nhìn hướng di động của Tân Thiên Vấn, tựa hồ không giống như yểm trợ cái gì cho trận doanh Thiên Đế. Từ trực giác nhìn, Tân Thiên Vấn nhất định đang giở trò quỷ gì đó.
Tần Vô Song thản nhiên cười, một ý niệm rất to gan nổi lên trong lòng:
- Tân Thiên Vấn tự cho là đúng, vứt bỏ đại bản doanh của hắn, nhất định là xuất môn truy sát ta. Một khi đã như vậy, hà cớ gì không tạo cho hắn một sự ngạc nhiên, đi tới sào huyệt của hắn? Trong trận doanh Thiên Đế, ba đại tông môn trung lập đã phản bội, triệt để rời khỏi trận doanh Thiên Đế. Còn lại Thiên Phạt Sơn Trang và Lôi Đình Tông, nhất định là quyết tâm đi theo Thiên Đế Môn Tân gia. Mà bên trong Tân gia, ngoài Tân Thiên Vấn ra, còn có ba Hóa Thần Đạo cường giả khác.
Tần Vô Song suy nghĩ một chút thực lực của đối phương, trong lòng lại nói:
- Tân Thiên Vấn sau khi rời đi, bên trong Tân gia, thực lực của Tân Thiên Vũ là mạnh nhất, mưu kế của Tân Thiên Thần tốt nhất. Còn có một Lôi Việt, một Yến Bắc Phi, đều là Hóa Thần Đạo cường giả. Nhất là Tân Thiên Vũ và Lôi Việt, lúc trước ở Vô Tận Đông Hải truy sát ta không thành, lại đi mà đối phó với Vi Dực sư huynh và Triệu Mục Chi sư huynh, hai người này, lấy thân hữu của ta làm uy hiếp, thật sự đáng giận! Lần này, phải khai đao với bọn chúng trước. Bất kể thành hay không thành, cũng phải cho bọn chúng một trận nhớ đời trước.
Nghĩ đến đây, Tần Vô Song gọi bốn đại Thần thú lại, cười nói:
- Chư vị, Tân Thiên Vấn tựa hồ đã xuất môn rồi, xem ra, ba đại tông môn bị tập kích bất ngờ, hắn cũng không ngồi yên được, muốn ra ngoài trấn áp cục diện. Vừa lúc, địa bàn trước Vấn Đỉnh Sơn lại có chút trống rỗng. Chúng ta tận dụng triệt để, đi cướp trại, có hứng thú hay không?
Không có hứng thú mới là lạ, bốn tên gia hỏa này, ngoài Hỏa Lân tương đối trầm ổn ra, những tên khác đều là cuồng nhân chiến đấu vô cùng điên cuồng, có cơ hội này, làm sao có thể bỏ qua cho được? Đều là vô cùng mừng rỡ đồng ý, mong chờ muốn thử.
Cả Thiên Đế Sơn, mấy chục ngàn dặm, đối với Thần đạo cường giả mà nói, cũng không tính là lớn. Nhưng Tân Thiên Vấn muốn đuổi theo Tần Vô Song, cũng không phải dễ dàng.
Tần Vô Song nói với bọn Tần Thái Trùng:
- Nhị vị sư huynh, chúng ta tập kích doanh trại địch, đánh bất ngờ, đánh cho đối phương không kịp ứng phó. Các ngươi có thể nhân cơ hội quay về tông môn, thế nào hả?
Tần Thái Trùng và Tần Thiếu Hồng rời khỏi Tần gia hơn mười năm rồi, thật sự là nhớ quê da diết, nghe Tần Vô Song đề nghị như vậy, thật sự là tâm động nổ lớn.
- Vô Song sư đệ, chúng ta tùy tiện tiến về trước như vậy. Vạn nhất Tân Thiên Vấn cũng không cách quá xa, cố ý hấp dẫn chúng ta qua đó, há không phải là tự chui đầu vào lưới sao?
Tần Thái Trùng và Tần Thiếu Hồng ít nhiều vẫn là có chút nghi hoặc. Bọn họ dù sao không biết Tần Vô Song thủ đoạn thần thông như thế nào, ngay cả vị trí của Tân Thiên Vấn cũng có thể tính được đại khái.
Tần Vô Song trong lòng đã có dự tính cười cười:
- Nhị vị sư huynh, cũng không cần lo lắng. Nếu Tân Thiên Vấn ở gần, ta cũng không đi mạo hiểm như vậy.
Thấy hắn vô cùng tin tưởng như vậy, Tần Thái Trùng và Tần Thiếu Hồng cũng là trong lòng rung động. Nếu nói nóng lòng trở về quê hương không nghiêm trọng, đó là nói dối. Nhất là dưới tình thế hiện giờ của gia tộc, sự đồng cảm và lòng trung thành, càng cường liệt như trước nay chưa từng có.
Dưới sự yểm trợ của Tần Vô Song, ba người và bốn đại Thần thú, đã lặng lẽ tiến đến phụ cận Vấn Đỉnh Sơn. Tần Vô Song làm tiên phong canh gác, loại bỏ tất cả nhân tố bất lợi. Nói với Tần Thái Trùng và Tần Thiếu Hồng:
- Một lát nữa ta đi khiêu chiến, nhân lúc hỗn loạn, các ngươi liền tiến vào mắt trận của đại trận Bát Hoang Lục Hợp, đến lúc đó, cao thủ trong tông môn nhất định sẽ tiếp dẫn các ngươi tiến vào.
- Ở đây sao?
Tần Thái Trùng xem như nghe hiểu, đây là Tần Vô Song muốn yểm trợ bọn họ quay về Tần gia, bảo đảm thân thể an toàn.
Hai người này cũng không bướng bỉnh, biết thủ đoạn của bản thân trước mắt còn chưa đủ để giúp đỡ Tần Vô Song đối kháng với những Thần đạo cường giả giống như sói như hổ.
- Vô Song sư đệ, vậy ngươi phải bảo trọng. Đụng phải nơi cứng rắn một chút, đừng liều mạng, giữ mạng là quan trọng nhất. Tần gia hiện giờ có thể không có Tần Thái Trùng ta, cũng có thể không có Tần Thiếu Hồng, nhưng không thể không có Tần Vô Song ngươi, biết không?
Tần Thái Trùng vỗ vỗ lên bả vai của Tần Vô Song:
- Trọng trách trên vai ngươi, nặng lắm đấy!
Tần Vô Song khẽ cười:
- Nhị vị sư huynh, chuyện này xin hai người đừng lo lắng. Ta xuất đạo nhiều năm như vậy, tâm đắc lớn nhất chính là làm thế nào chạy thoát được cường địch. Đánh không lại thì phải tránh né trước, chút đạo lý đơn giản này ta vẫn là hiểu được. Các ngươi cứ kiên nhẫn chờ tin lành của tiểu đệ đi.
- Hỏa Lân, Cô Đơn, hai người các ngươi, lẽ nào không muốn đánh trận đầu tiên sao?
Tần Vô Song quát.
Tử Điện Phần Diệm Thú và Hỏa Lân đều vô cùng mừng rỡ. Đánh trận đầu tiên? Nói thật, đây quả thực chính là niềm vui bất ngờ. Cô Đơn là người nhận lời đầu tiên:
- Lão Đại, vậy ta và Hỏa Lân đánh trận đầu!
Hai tên gia hỏa này đều là Thần thú Hỏa thuộc tính, lực công kích vốn bá đạo, lại cộng thêm giữa hai đại Thần thú có trao đổi lẫn nhau một chút tâm đắc Thần đạo, và một chút kỹ xảo công kích, khiến hai tên gia hỏa này trở thành một tổ hợp nhỏ.
- Bao Bao, ngươi và Mạt nhi, ở hai bên người của ta. Tùy thời đánh bọc sườn. Một lát nữa, gặp phải đối thủ khẳng định là rất hung hãn, cho nên, không nhất định yêu cầu nhiều sát thương lớn, nhưng nhất định phải đánh ra sĩ khí, đánh cho đối phương hồn phi phách tán! Gặp phải Hóa Thần Đạo cường giả, không thể địch lại được, gặp phải Ngưng Thần Đạo cường giả, có cơ hội, liền xuất ra đại thủ đoạn, đại thần thông, trực tiếp tiêu diệt! Không cần nương tay! Trong cảnh giới của Vấn Đỉnh Sơn, giết một vạn người bọn chúng, cũng không cần lo lắng có bất cứ người nào tới tìm phiền toái.
Đây là Tần Vô Song nói rất thật, cũng là bất đắc dĩ. Bởi vì, Tần gia hiện tại không phải Thiên Đế Môn, không có tư cách chinh phạt. Còn Thiên Đế Môn, danh tiếng lẫy lừng, đến chinh phạt Tần gia, lại có vẻ hào hùng bi tráng! Khác biệt duy nhất, chính là vị trí của Thiên Đế Môn!
Hỏa Lân và Tử Điện Phần Diệm Thú cường lực vô cùng, trực tiếp từ trong hư không thoát ra, hỏa quang ngút trời, nhất thời đem toàn bộ hư không phong tỏa.
Từng đạo nộ hỏa, giống như lũ bất ngờ trút xuống khủng bố, không ngừng từ trên cao áp chế xuống. Những hỏa diễm này ngưng tụ thành các loại hình dạng dữ tợn, cũng là ùn ùn kéo đến bổ xuống.
- Địch tập kịch, có địch tập kích!
Nộ hỏa bá đạo này, cũng là đánh loạn đầu trận tuyến của trận doanh Thiên Đế, một vùng chật vật, một vùng kinh hãi hét vang, ngoài doanh trướng mà Thần đạo cường giả đang ở.
Các doanh trướng khác, đều là một mảnh hỗn loạn, những tu luyện giả chạy trốn xung quanh, chật vật không chịu nổi.
Tần Vô Song mặt không biểu tình nhìn chăm chú xuống những tu luyện giả ở dưới giống như con kiến đang chạy tán loạn, đột nhiên trong mắt sáng ngời, vì hắn nhìn thấy hai thân ảnh quen thuộc, Ô Lực Hổ và Yến Thanh Vân!
Hai tên này, có lẽ rất lâu chưa gặp lại, nhưng Tần Vô Song chưa từng một khắc quên đi. Lúc đầu ở Liệt Diễm Nhai, chính là hai tên gia hỏa này đã giết chết Trưởng lão Tần gia Tần Thời Tốn.
Cũng chính là ở đó, Tần Vô Song bị ép phải phân tán với Bao Bao và Cô Đơn, còn Bao Bao và Cô Đơn bị đánh rớt xuống Liệt Diễm Nhai.
Lửa giận của cừu hận, lập tức bị thiêu đốt. Hiển nhiên, Tử Điện Phần Diệm Thú cũng là nhận ra hai khuôn mặt này, lao xuống, thân hình ngưng tụ thành một đoàn hỏa diễm, bắn thẳng xuống.