Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 110: Trả Lại Sinh Mệnh?

Chương 110: Trả Lại Sinh Mệnh?


Bị một chiêu Liệt Diễm Trùng Kích này đánh trúng đầu, đã trực tiếp khiến cho U Lâm Xà bị trọng thương.
Còn chiêu Bom Năng Lượng mà Cầu Vồng Lộc Vương đánh ra vừa rồi, mặc dù uy lực lớn hơn Liệt Diễm Trùng Kích, nhưng dù sao đó cũng chỉ là Hồn kỹ hạch tâm của hệ Thảo Mộc.
Tuy nó có uy lực mạnh, và toàn bộ đều đánh trúng người U Lâm Xà, nhưng lại chỉ có thể coi là bổ mấy nhát đao mà thôi.
Vương Triệt nói với con Cầu Vồng Lộc Vương: "Bọn mi không cần lo lắng, trước tiên hãy đi đến địa phương an toàn, đợi lát nữa nhưng Khế Hồn Sư nhân loại mà ta đã thông báo, sẽ tới đây cứu chữa cho bọn mi."
Lúc này Cầu Vồng Lộc Vương mới đưa mắt nhìn về phía Vương Triệt, trên sừng hươu của nó bỗng nổi lên ánh sáng nhàn nhạt.
Giống như là những con đom đóm trong đêm tối.
Điều này đại biểu cho việc nó đã nhận Vương Triệt làm hảo hữu.
"Chúng ta cần rời đi ngay."
Vương Triệt dự định đem chuyện này thông báo cho đám người Lý Phó Quan.
Nơi này có rất nhiều Ô Ô Hươu bị thương, căn bản là một mình anh không có khả năng cứu chữa hết.
Mà căn cứ quân sự trấn thủ tại biên giới, bản thân họ cũng đã phụ trách sự trật tự và sự an toàn của quần thể Hồn thú trong vùng dã ngoại.
Nhất là với loại tình huống đặc biệt này.
"Ô~~ ! !"
Đúng lúc này, Cầu Vồng Lộc Vương bỗng nhiên hướng về phía Vương Triệt kêu lên một tiếng.
"Ti ngô ti ngô!"
Lục Mao Trùng lập tức phiên dịch cho Vương Triệt: Nó muốn báo đáp anh đó!
Ừm... Báo đáp sao?
Vương Triệt nhìn xem chung quanh đều là một mảnh thê thảm.
Vương Triệt lắc đầu nghĩ: Đã thê thảm như vậy rồi mà mi còn muốn báo đáp ta nữa à?
Anh đang muốn cự tuyệt, nhưng bỗng nhiên, Cầu Vồng Lộc Vương nhảy nhảy nhót nhót thân thể cao ngất của nó hướng về phía nơi xa mà rời đi.
Rất nhanh sau đó nó liền trở lại.
Trong miệng nó còn ngậm theo một khối đá tản ra ánh sáng màu xanh lá, và còn tản ra nồng đậm hồn lực.
"Đây là..."
Vương Triệt nhìn xem khối đá to bằng quả trứng ngỗng kia.
Tuy nhiên, Cầu Vồng Lộc Vương cũng không đem khối đá kia giao cho Vương Triệt.
Mà nó vừa ngậm khối đá trong miệng, vừa đưa ánh mắt nhìn về phía Lục Mao Trùng.
"Ô ô!"
"Ti ngô!"
Sau đó Cầu Vồng Lộc Vương dẫn theo Lục Mao Trùng đi đến một khu đất trống.
Rồi trên sừng hươu của nó bắt đầu nổi lên một luồng ánh sáng, và khối đá màu xanh lá trong miệng nó cũng chậm rãi trôi nổi trên không, sau đó khối đá trôi nổi vào chính giữa hai chúng nó.
Sau một lát, áng sáng trên sừng hươu của Cầu Vồng Lộc Vương bỗng nhiên kích xạ ra ngoài giống như tia laser, rồi trực tiếp đập nện lên trên khối đá màu xanh lá kia.
Ngay sau đó, khối đá màu xanh lá lập tức bay lên đầu của Lục Mao Trùng, rồi bắt đầu vẩy xuống từng chùm ánh sáng nhu hòa, rồi bao trùm khắp toàn thân Lục Mao Trùng.
Vương Triệt sững sờ, nói: "Hả? Đây là..."
Anh mơ hồ nghĩ tới điều gì.
Lục Mao Trùng bị luồng ánh sáng màu xanh lá kia bao phủ, làm cho toàn thân nó giống như bị bôi lên một lớp dạ quang màu xanh lá, phi thường chói sáng.
"Sẽ không tiến hóa chứ? Đừng nha!"
Vương Triệt liền giật nảy một cái trong lòng.
Nếu như Lục Mao Trùng tiến hóa thành Lục U Điệp, vậy cũng không quá đẹp rồi.
Chủ yếu là do Lục U Điệp không phải sở thích của Vương Triệt. Mặc dù trông Lục Mao Trùng có hơi ngố ngố và cũng không được dễ nhìn lắm, nhưng Vương Triệt vẫn có thể chấp nhận được.
Vương Triệt đã từng là đại tu sĩ cảnh giới Đăng Tiên, nên khi anh nuôi dưỡng hồn sủng, anh cũng không quá chú ý đến tiềm chất chủng tộc của bọn chúng, hoặc bọn chúng có lợi hại hay không.
Vì dù sao bọn chúng cũng sẽ lợi hại sau khi anh bồi dưỡng mà thôi.
Cho nên anh chỉ nhìn xem chúng có đúng sở thích của mình hay không.
Cũng may là Lục Mao Trùng không xuất hiện sự tiến hóa, điều này liền giúp cho Vương Triệt an tâm lại.
Hiện tại, trên thân Lục Mao Trùng đã xuất hiện mấy đường vân màu xanh lá nhàn nhạt, nhìn qua trông rất bá đạo.
Vương Triệt khẽ nhíu mày, tựa như anh đã nghĩ tới điều gì mà nói ra: "Những hoa văn này tỏa ra năng lượng sinh mệnh hệ Mộc. Chẳng lẽ là phương thức ‘Trả Lại Sinh Mệnh’?"
Trả Lại Sinh Mệnh là phương thức mà các hồn sủng cường đại, sẽ đem sinh mệnh của mình ban cho các hồn sủng nhỏ yếu, để tăng lên tuổi thọ hạn mức cao nhất và cường độ năng lượng sinh mệnh của các hồn sủng nhỏ yếu.
Đây là một trong mấy loại biện pháp có thể gia tăng tuổi thọ hạn mức cao nhất của hồn sủng.
Cầu Vồng Lộc Vương là Hồn thú cực hiếm giai đoạn tiến hóa thứ ba, tuy các hạng thuộc tính của nó đều tương đối bình thường, nhưng nó lại có được năng lực kéo dài tuổi thọ.
Cho nên nó có thể sống rất lâu.
Con Cầu Vồng Lộc Vương này là Hồn thú vùng dã ngoại, và nó đã hơn ba trăm năm năm tu vi hồn lực.
Điều này mang ý nghĩa, nó chí ít đã sống trên trăm năm, và thậm chí còn lâu hơn.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất