Chương 210: Triệt Ca, Cứu Tôi! (2/4)
Viên Tiểu Nhạc lập tức chạy về phía phòng thi đấu.
Lúc này, bên ngoài đang mưa to gió lớn, Viên Tiểu Nhạc từ lầu học chạy đến phòng thi đấu, liều mạng đến nổi quần áo bị xối ướt sủng.
Trong trường học có thiết kế đài đối chiến hồn sủng, bên ngoài và trong phòng đều có.
Trong phòng thi đấu đang vây quanh rất nhiều học sinh cả ba lớp trong và ba lớp ngoài.
Đôi khi còn phát ra một trận âm thanh la ó.
Viên Tiểu Nhạc không nhìn thấy vị học sinh kia trên đài.
Ngược lại anh ta nhìn thấy cách đó không xa, đang có hai người nam nữ ăn mặc đồng phục chiến đấu rất đặc thù không giống với đồng phục của trường học, thực sự làm cho người khác phải chú ý.
Viên Tiểu Nhạc giật mình trong lòng: "Trang phục kia là... thành viên của câu lạc bộ Diễm Dương sao? Vãi thật! Tại sao bọn họ lại đến đây nhỉ? Chỉ sợ là vị học sinh kia rất không đơn giản!"
Câu lạc bộ Diễm Dương chính là câu lạc bộ huấn luyện hồn sủng đỉnh cấp tại châu Tây Nhạc, có Thiên Vương trấn giữ.
Muốn gia nhập vào câu lạc bộ này là chuyện cực kỳ khó khăn.
Ở đây hiển nhiên không có mấy vị học sinh có thể nhận ra được.
Viên Tiểu Nhạc nhìn thấy đối thủ có lai lịch không đơn giản, nên anh ta lập tức hưng phấn, nói: "Thực lực của con Thiểm Điện Hạo Thiên Hổ kia và Phong Tạp Thú của mình rất gần nhau, vậy mình nên đến thử một lần..."
Nhưng sau đó anh ta lại suy nghĩ một chút, mơ hồ nghĩ tới điều gì mà thầm nói: "Không đúng, mục tiêu của vị học sinh kia sẽ không phải là Triệt Ca chứ? Lâm Hi đi đặc huấn tại câu lạc bộ Diễm Dương, nên hơn phân nửa học kỳ đều không tới trường... Trước mắt lại tới một vị học sinh của thành Vinh Đô, lại còn có quan hệ với câu lạc bộ Diễm Dương nữa."
"Vãi! Tên học sinh kia bên ngoài là đến giao lưu đối chiến hồn sủng, nhưng trên thực tế khẳng định là đến để khiêu khích Triệt Ca rồi!"
Trong lòng Viên Tiểu Nhạc lập tức nhiệt huyết dâng trào, nói: "Không được! Mình và Triệt Ca sao có thể để hắn tùy tiện khiêu khích được chứ? Hôm nay Viên Tiểu Nhạc này liền muốn giúp Triệt Ca đánh bại đám a miêu a cẩu các người!"
Cùng lúc đó, theo một tiếng la ó kịch liệt của rất nhiều học sinh.
Một con Phong Cô Linh có hình thể to lớn đã bị đánh bay ra khỏi sân thi đấu, và rơi vào mặt đất phía xa xa.
Trên đài, thiếu niên kia vẫn để hai tay đút túi, bộ dáng mang theo mấy phần lười biếng, nói: "Này các bạn học sinh của trường cấp 3 Nhất Trung ơi, tôi hết sức xin lỗi! Thực sự tôi không biết các bạn yếu đến như vậy! Mặc dù hệ Lôi Điện khắc chế hệ Thiên Không, nhưng tôi thật không nghĩ tới dưới tình huống tu vi hồn lực xê xích không nhiều như vậy, nhưng một đòn điện giật đơn giản như thế mà cũng chịu không được."
Nghe nói như thế, Viên Tiểu Nhạc không chút nghĩ ngợi mà lập tức đi lên đài thi đấu.
Anh ta mang theo Phong Tạp Thú của mình đi lên một cách hùng dũng, oai vệ, khí phách, hiên ngang.
Viên Tiểu Nhạc cười a ha một tiếng rồi nói: "Người của Thành Vinh Đô tới sao? Khó trách vì sao anh bạn lại phách lối như vậy!"
Khi vị thiếu niên kia nhìn thấy Phong Tạp Thú bên người Viên Tiểu Nhạc, ánh mắt lười biếng của anh ta hơi thu lại một chút và nói: "Chỉ là tuổi trẻ khinh cuồng mà thôi! Thật sự không phải tôi đang cố ý phách lối! Xin thứ lỗi!"
Lúc này hình thể của Phong Tạp Thú đã cao ngang ngửa so với Viên Tiểu Nhạc.
Làm hồn sủng hệ Chiến Đấu, bộ dáng của nó lúc này trông giống như một con tiểu tinh tinh tóc vàng.
Nó vẫn như trước tản ra một luồng khí tức mãnh liệt.
Nhưng con Thiểm Điện Hạo Thiên Hổ kia, từ mặt uy thế nó không hề yếu hơn so với Phong Tạp Thú của Viên Tiểu Nhạc.
Mà thậm chí còn mạnh hơn!
Viên Tiểu Nhạc cười lớn một tiếng, nói: "Phách lối cũng là một loại bệnh! Hôm nay, Viên Tiểu Nhạc tôi sẽ đại biểu cho trường cấp 3 Nhất Trung để chữa trị căn bệnh này cho anh bạn!"
Sau đó khí thế của Viên Tiểu Nhạc nhanh chóng kéo lên.
Thế là mười phút sau.
Ở một nơi xa xa, Vương Triệt đã nhận được một tin nhắn từ Viên Tiểu Nhạc: "Triệt Ca, cứu tôi!"
Nhưng Vương Triệt đang thu thập đồ đạc và đổi lại một bộ quần áo mới nên chưa kết nối điện thoại di động.
Anh sửa sang lại kiểu tóc một chút, vì vừa rồi anh mới bị thiểm điện bổ xuống, nên tóc tai vẫn còn dựng ngược chưa nằm.
Mặc dù tóc tai đều bị dựng ngược lên sau khi trải qua rèn luyện, nhưng Vương Triệt chỉ cần dùng nước mưa để làm tóc mềm xuống là được.
Mái tóc anh lại trở nên sáng bóng, chỉ là hơi chút hỗn loạn.
Hiện tại Vương Triệt cảm thấy thân thể mình vẫn còn có chút suy yếu.
Loại hư nhược này là bởi vì tạp chất trong cơ thể vừa được bài trừ.
Nhưng trên thực tế, Vương Triệt cảm thấy anh có thể dùng một quyền đấm gục mười con trâu.
Mặc dù Thần Kiếm Ngự Lôi Chân Kinh không phải là pháp môn kiếm đạo chính thống của tu tiên giả.
Nhưng vì tính đặc thù của nó, nên khiến cho bản thân nó rất thích hợp với phương pháp tu luyện thân thể của tu tiên giả.
Tuy nhiên, sự đau đớn trong khi tu luyện bộ kiếm pháp này khiến cho tu tiên giả bình thường khó có thể chịu đựng nổi.
Thường thường các tu tiên giả đều cần đến khá nhiều đan dược để phụ trợ.
Nhưng trước mắt Vương Triệt không thể nào luyện chế ra đan dược, cho nên anh chỉ có thể dựa vào sự gắng gượng để tu luyện Thần Kiếm Ngự Lôi Chân Kinh.