Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 211: Chỉ Một Chiêu Thôi Sao? ! !

Chương 211: Chỉ Một Chiêu Thôi Sao? ! !


Bất kể như thế nào, xem như Từ Lực Kiếm đã luyện thành bộ kiếm pháp Thần Kiếm Ngự Lôi Chân Kinh này.
Sau này, điều nó cần làm là làm sao để nhập môn vào tầng thứ nhất, mượn nhờ lực lượng Thiên Lôi để uẩn dưỡng kiếm ý.
Vậy về sau, Từ Lực Kiếm chỉ cần gặp được thời tiết mưa rào có sấm chớp, là nó sẽ có thể tự mình tiến hành tu luyện.
Nhưng điều kiện tiên quyết nhất là đẳng cấp Thiên Lôi không thể quá cao, nếu không Từ Lực Kiếm sẽ không chịu nổi, và Vương Triệt cũng không thể chịu nổi.
Vương Triệt trầm ngâm nói:
"Lấy tình huống vừa rồi đến xem, Từ Lực Kiếm chỉ có thể tiếp nhận bảy luồng Thiên Lôi, nếu luồng Thiên Lôi thứ tám hạ xuống thì nó liền xong.”
“Trên người nó đã bạo phát ra một luồng ánh sáng màu đỏ, và thuận thế hấp thu lực lượng Thiên Lôi. Mà luồng ánh sáng màu đỏ kia hẳn là loại năng lượng đặc thù tiềm ẩn tại thể nội của Từ Lực Kiếm. Không ngờ nó có thể hấp thu lực lượng Thiên Lôi. Xem ra con Từ Lực Kiếm này khi xưa đã dung hợp loại lực lượng Võ Hồn rất đặc biệt."
Không bao lâu sau, Từ Lực Kiếm đang lấp loé không yên tại nơi xa, ánh sáng trên thân nó dần dần ổn định lại.
Quanh thân Từ Lực Kiếm phát ra một luồng khí thế cường đại, Thiên Lôi màu tím và màu đỏ giao nhau, bắt đầu hiện lên ở quanh thân nó.
Sau đó chúng chậm rãi bình ổn lại, rồi cuối cùng biến mất.
"Tư tư!"
Từ Lực Kiếm lập tức phát ra một tiếng reo hò vui vẻ.
Sau đó nó mau chóng hướng về phía Vương Triệt bay tới. Nó bay vòng vòng quanh người Vương Triệt, tựa như đang bày tỏ tâm tình vui thích lúc này.
Vương Triệt cảm thấy hài lòng mà nhẹ gật đầu, nói: "Tuy hình thể của nó chỉ tăng lên mười centimet, nhưng tu vi hồn lực đã đạt đến hai trăm năm. Linh trí của nó cũng đã trưởng thành không ít. Tốc độ phi hành của nó đã được đề cao hơn bốn lần."
“Lần tu luyện thứ nhất này không chỉ có thành công, mà Từ Lực Kiếm còn lấy được thành quả tốt như vậy. Xem ra Thần Kiếm Ngự Lôi Chân Kinh quả thật rất thích hợp với đứa bé này.”
Phải biết, Từ Lực Kiếm trước đó chỉ có hơn một trăm năm tu vi hồn lực, và đều chưa trưởng thành được bao nhiêu.
Hình thể của nó không có biến hóa gì nhiều nên đã nói rõ, độ trưởng thành của nó là cực thấp.
Trước mắt, lần tu luyện đầu tiên đã có thể giúp cho hình thể của Từ Lực Kiếm thay đổi, vậy tự nhiên là nó đã bắt đầu trưởng thành.
Hoặc có thể nói nó đã được thức tỉnh!
"Thể nội của Từ Lực Kiếm đã dưỡng thành một sợi Thiên Lôi Kiếm Thế. Khi nó tiến vào trạng thái tấn công thì nó liền thả ra."
Vương Triệt mở ra bàn tay, Từ Lực Kiếm lập tức bay vào trong tay anh.
Nhìn từ xa nó vẫn như cũ trông giống như một thanh tiểu kiếm.
"Đúng rồi, không biết nó đã ổn định lại chưa nữa."
Vương Triệt lập tức kết nối điện thoại di động, anh phát hiện tín hiệu đã không còn nửa điểm biến hóa.
Điều này đã nói rõ, đứa bé này đã có thể khống chế ổn định năng lượng cơ giới của bản thân!
Trước kia, chỉ cần Từ Lực Kiếm bay ra, tín hiệu của điện thoại di động sẽ lập tức bị ảnh hưởng.
Nhưng hiện tại không có biến hóa, nói rõ Từ Lực Kiếm đã ổn định lại!
Đúng lúc này, Vương Triệt bỗng nhìn thấy một tin nhắn từ Viên Tiểu Nhạc: "Triệt Ca, cứu tôi!"
Vương Triệt hơi sững sờ, hỏi: "Là Viên Tiểu Nhạc sao? Tình huống của anh ta thế nào vậy?"
Sau khi thu thập xong đồ đạc, Vương Triệt mang theo Lục Mao Trùng và Từ Lực Kiếm lặng lẽ đi xuống chân núi.
Bởi vì vừa rồi Thiên Lôi quá kinh người, nên sau khi mưa tạnh thì liền có nhân viên công tác đi lên trên núi để kiểm tra.
Trên đường đi, Vương Triệt tranh thủ thời gian hàn huyên một hồi cùng với Viên Tiểu Nhạc, cuối cùng anh đã hiểu rõ nguyên nhân câu chuyện.
Viên Tiểu Nhạc: "Triệt Ca, học sinh tới từ thành Vinh Đô là người của câu lạc bộ Diễm Dương. Tôi khẳng định hắn ta có quan hệ với Lâm Hi. Mặc dù hắn ta nói là muốn tiến hành giao lưu đối chiến hồn sủng, nhưng tôi thấy trên thực tế, mục tiêu chân chính của hắn ta chính là anh."
Vương Triệt: "Anh thua hắn rồi à?"
Viên Tiểu Nhạc: "Chậc... Tôi thua!"
Vương Triệt: "Tại sao anh lại thua? Con Phong Tạp Thú của anh là giai đoạn tiến hóa thứ ba, và cũng đã học xong một chiêu trăm năm Hồn kỹ hạch tâm hệ Chiến Đấu là Tấn Công Phách Trảm. Con hồn sủng kia cũng không phải hệ khắc chế của Phong Tạp Thú."
Viên Tiểu Nhạc: "Chậc... Không phải vậy, chủ yếu là do Hồn kỹ của con Hạo Thiên Hổ kia mạnh ngoài ý muốn. Khi nó thi triển ra chiêu Điện Giật, tôi nghĩ là Phong Tạp Thú có thể chống đỡ được nên muốn cận thân liều mạng một trận. Kết quả phát hiện, chiêu Điện Giật kia có uy lực rất không tầm thường. Thế là chỉ với một chiêu mà Phong Tạp Thú cũng đỡ không nổi... Chuyện này rất là kỳ quái... Là do tôi đã chủ quan mà không tránh né. Sớm biết vậy tôi liền để Phong Tạp Thú tránh đi."
Nghe Viên Tiểu Nhạc miêu tả, Vương Triệt như có điều suy nghĩ, nhưng đại khái anh đã hiểu.
Điện Giật là mười năm Hồn kỹ hệ Lôi Điện.
Uy lực của nó mạnh thì có mạnh, nhưng không có khả năng chỉ dùng một chiêu liền có thể để cho Phong Tạp Thú có tu vi hồn lực không kém bao nhiêu chịu không được.
Vả lại, hệ Lôi Điện cũng không phải là hệ khắc chế của Phong Tạp Thú.
Dưới tình huống bình thường, tất nhiên Hồn kỹ Điện Giật sẽ không thể có loại uy lực này.
Coi như là trăm năm Hồn kỹ hạch tâm Điện Kích Cao Thế, thì cũng không có khả năng mạnh như vậy.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất