Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 219: Thức Tỉnh Vạn Tàng Đạo Cung

Chương 219: Thức Tỉnh Vạn Tàng Đạo Cung


Vương Triệt định lại tâm thần để cảm ứng Võ Hồn. Anh sử dụng thần thức đã hóa thành thực chất, để nó hóa thành một cây thần chổi, dọn sạch sự mờ mịt mông lung nằm sâu trong linh hồn:
"Võ Hồn! Đã đến lúc mi thức tỉnh!"
Trong chốc lát, ánh sáng chợt hiện, xông thẳng lên trời...
Sự mông lung u ám nằm sâu trong linh hồn, khi Vương Triệt dùng thần thức quét tới, ngay lập tức, hư ảnh tròn vo hỗn loạn kia dần dần hiển hiện ra.
Thần thức dần dần gia tăng tốc độ, hư ảnh cũng dần dần rõ ràng, ánh sáng bắt đầu hội tụ!
Nhưng, khi hình thái Võ Hồn dần dần rõ ràng, linh hồn Vương Triệt cũng bắt đầu rung động.
Đó là một loại linh hồn cộng minh.
Vương Triệt biết rằng, khi Võ Hồn được sinh ra, nó sẽ có quan hệ với truyền thừa của tổ tông.
Nhưng điều này cũng không phải sự tuyệt đối.
Mà Võ Hồn có quan hệ với bản thân nhiều nhất.
Có thể sinh ra cộng minh cùng với linh hồn, như vậy cái Võ Hồn này nhất định có mãnh liệt liên hệ với Vương Triệt!
Cuối cùng, hư ảnh u ám dần dần tán đi.
Tại sâu trong linh hồn Vương Triệt, hiện ra một tòa Tiên Cung hùng vĩ, nguy nga, bàng bạc, to lớn.
Tiên Cung có hình dạng tháp, từng tầng theo thứ tự hướng lên. Tổng cộng có chín tầng, mỗi một tầng đều cực kỳ hoa lệ, nhưng không cách nào nhìn ra nó làm bằng chất liệu gì. Chỉ có thể nhìn thấy vô số bức bích hoạ điêu khắc, thần ngọc đá xây, tản ra khí tức huyền bí đến cực điểm...
Khí thế vô thượng đập vào thần thức của Vương Triệt, dường như Tiên Cung này có thể trấn áp cả thương khung.
Linh hồn Vương Triệt đại chấn:
"Đây là... Bản mệnh pháp bảo của ta!"
"Là Vạn Tàng Đạo Cung!”
“Võ Hồn của ta thế mà lại là bản mệnh pháp bảo đã từng của ta!"
Bản mệnh pháp bảo chính là một loại pháp khí gắn liền với tính mệnh và nhịp thở của tu tiên giả.
Nó sẽ trưởng thành theo tu vi của tu tiên giả.
Đơn giản mà nói, khi Vương Triệt đạt tới cảnh giới nào, thì bản mệnh pháp bảo cũng sẽ trưởng thành đến cảnh giới đó.
Đây là pháp bảo quan trọng nhất của tất cả tu tiên giả và bọn họ không có cái thứ hai.
Vương Triệt tự nhiên cũng từng có bản mệnh pháp bảo.
Vạn Tàng Đạo Cung chính là bản mệnh pháp bảo mà anh đã luyện chế vào kiếp trước, khi anh bắt đầu đặt chân vào cảnh giới Nguyên Anh Kỳ.
Ban sơ nó chỉ là một tòa lầu nhỏ, nhưng về sau nó đã chậm rãi mạnh lên theo Vương Triệt, rồi nó được anh tế luyện sau khi anh trải qua vô số kỳ ngộ.
Cuối cùng nó đã trở thành một loại vô thượng đạo khí có thể hô thiên hoán địa.
"Thật không nghĩ tới..."
Vương Triệt thất thần thật lâu.
Khó trách vì sao linh hồn anh sẽ sinh ra sự chấn động lớn như thế.
Bởi vì vào kiếp trước, Vạn Tàng Đạo Cung đã sớm sinh ra linh trí, nó đã cùng anh đi đến sau cùng và trở thành vô thượng đạo khí.
Đáng tiếc, tại phía dưới thiên kiếp kinh khủng kia, sau một hồi lâu chèo chống, chung quy nó vẫn hôi phi yên diệt.
Vương Triệt thầm nói:
"Vạn Tàng Đạo Cung có tổng cộng chín tầng. Trong đó thu nạp tất cả pháp bảo mạnh mẽ nhất của ta; bao gồm Chư Thiên Đạo Khí, Thần Binh Lợi Nhận, đan dược, phù triện, kiếm pháp, các loại pháp quyết đạo thuật viết tay, vân vân... Bao quát rất nhiều bảo vật mà năm xưa khi ta du lịch chư thiên vạn giới đoạt được! Đầy đủ mọi thứ!"
"Nhưng quan trọng nhất chính là, mỗi một tầng đều có một con Thần Thú mà năm xưa ta đã bồi dưỡng... Hoang Tổ Liệt Thần Long, Tinh Không Thanh Loan, Cửu Quyết Tu Di Viên, Đế Cổ Ma Côn, vân vân... Mỗi một tầng dùng để cho chúng nghỉ ngơi và trấn thủ trong đó. Trước trận thiên kiếp kia, ta vốn định thả hết bọn chúng đi, nhưng kết quả một con đều không chịu rời đi... Về sau, dưới thiên kiếp, từng con đều nghênh kiếp mà lên vì muốn thay ta chống cự thiên kiếp..."
Vạn Tàng, chữ ‘Vạn’ ý chỉ sự vô tận, chữ ‘Tàng’ ý chỉ bảo tàng.
Toà Vạn Tàng Đạo Cung này khi luyện chế ban sơ chỉ là một tòa tiểu lâu các dùng để chứa đồ, mạnh hơn tu di giới chỉ.
Về sau, khi Vương Triệt từng bước một chậm rãi tế luyện, uy năng của nó cũng dần dần tăng cao.
Sau khi đạt đến cảnh giới Đăng Tiên, Vương Triệt càng là tìm kiếm ra rất nhiều Tiên Cổ Hung Địa, lấy được vô số trân bảo hiếm thấy, và tâm huyết luyện chế vào nó đủ loại đồ vật.
Ngoại trừ dùng để chứa đồ ra bên ngoài, Vạn Tàng Đạo Cung còn có thể dùng để phòng thủ, tấn công, trấn áp, tu luyện, trốn vào hư không, bồi dưỡng khí linh của nó,... Mỗi ngày trong Đạo Cung đều cất chứa đủ các loại đại đạo chân kinh, và là nơi truyền thụ đạo nghiệp của Vương Triệt.
Cuối cùng Vương Triệt đã luyện chế nó thành chân chính vô thượng đạo khí.
Bản mệnh pháp bảo tự nhiên là phải không tiếc bất cứ giá nào để luyện chế.
Toà Vạn Tàng Đạo Cung này để cho Vương Triệt nhớ lại quá nhiều hồi ức.
"Không nghĩ tới... Một thế này mi lại trở thành Võ Hồn của ta..."
Vương Triệt nhắm mắt lại để cảm thụ Vạn Tàng Đạo Cung.
Đáng tiếc, Võ Hồn chỉ là một loại hình thái năng lượng, chứ không phải là chân thực.
Nên hiện tại nó chỉ có thể gánh chịu ý chí cường đại mà thôi.
Vương Triệt cảm thán, nói: "Kiếp trước mi và ta đi lên từng bước một! Nếu ta thành tiên thì ngươi sẽ đắc đạo! Bây giờ mi lại trở thành Võ Hồn của ta, lại tiếp tục cùng ta mạnh lên lần nữa... Nhân quả vũ trụ chính là huyền diệu như vậy!"


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất