Chương 229: Đây Là Loại Cung Điện Gì?
Khi Vương Triệt đưa tay đặt lên bộ phận cảm ứng, anh lập tức cảm nhận được một luồng tinh thần lực rất tinh thuần, nó đang khẽ quét qua linh hồn anh.
Một lát sau, phía trên màn sáng bắt đầu nhanh chóng hiện ra hình chiếu.
Lít nha lít nhít điểm sáng đang dần dần hội tụ.
Thời gian hội tụ rất dài, cho dù trải qua mấy phút về sau nhưng cũng không thể hoàn thành hình chiếu của Võ Hồn.
Nhưng hình thái đại khái của Võ Hồn đã đủ để mọi người nhìn ra đó là thứ gì.
Chính là một tòa cung điện cổ xưa!
Thời gian dần dần trôi qua, trọn vẹn trôi qua mười phút đồng hồ.
Công cuộc chiếu hình cuối cùng đã kết thúc.
Ngay khi kết thúc chiếu hình trong nháy mắt, toà cung điện không lồ tinh mỹ 3D kia đã làm cho tất cả mọi người đều phải sửng sốt.
Đây là một tòa cung điện thần bí đến mức không cách nào diễn tả bằng ngôn từ.
Chỉ vẻn vẹn quan sát từ đằng xa, tựa như liền có một loại khí tràng khiến cho người nhìn phải quỳ bái.
Nhưng thanh tiến độ cảm ứng hình thái Võ Hồn lại không có bất kỳ biến hóa nào.
Vị khế Hồn Sư chủ khảo khẽ giật mình rồi la lên: "Đây là Võ Hồn kiểu mới!"
Chỉ có Võ Hồn kiểu mới xuất hiện, thì mới có thể tạo ra loại tình huống như thế này.
Bởi vì dụng cụ kiểm tra không hề ghi chép chi tiết cặn kẽ về Võ Hồn kiểu mới, cho nên nó không cách nào phán định ra trình độ cảm ứng hình thái Võ Hồn.
Vào lúc này, chỉ có thể thông qua công tác kiểm tra để phán định mà thôi.
Một vị giám khảo trung niên lập tức đứng lên, nói: "Để tôi tới đi! Loại Võ Hồn hình dáng cung điện này tôi đã kiểm tra qua mấy lần! Thế nên ở phương diện này tôi rất là chuyên nghiệp! Hẳn là tôi có thể kiểm tra ra trình độ của cái Võ Hồn này thật rõ ràng."
Vị Khế Hồn Sư chủ khảo khẽ gật đầu.
Vị giám khảo trung niên kia dự định trực tiếp dùng mắt để quan sát.
Thế là ông ấy đi tới, bắt đầu quan sát cận cảnh tòa cung điện này.
Ông ấy bắt đầu quan sát từ tầng thấp nhất.
Nhưng khi vị giám khảo trung niên vừa tới gần tấm hình chiếu kia và dùng mắt để quan sát tầng thứ nhất của tòa cung điện này, ông ấy liền cảm thấy con mắt mình có chút nhói nhói.
Trong lòng ông ấy lập tức cảm thấy kinh hãi.
Chuyện gì đang xảy ra vậy? ! !
Sau đó vị giám khảo trung niên lại tiếp tục quan sát tầng thứ nhất của tòa cung điện.
Nhưng khi ông ấy càng quan sát, thì trong lòng ông ấy càng cảm thấy kinh hãi!
Tòa cung điện này có trình độ vô cùng phức tạp! Thật không thể tưởng tượng nổi!
Chỉ riêng tầng thứ nhất, mà ngay cả một mảnh ngói cũng đều phảng phất như đang cất giấu mọi điều huyền diệu! Mỗi một cây cột, mỗi một mặt tường, mỗi một mái hiên, mỗi một chi tiết đều như được kỳ công chạm khắc mà thành! Và trong đó còn khắc họa rất nhiều đường vân hội tụ lại thành một bức chân dung! Mỗi một đường vân đều như là vòng xoáy thời không, vừa nhìn một chút cũng đủ để cho người ta đắm chìm vào trong đó, không cách nào tự kềm chế bản thân!
Vị giám khảo trung niên thầm than: "Thật không thể tưởng tượng nổi! Thật không thể tưởng tượng nổi! Đây rốt cuộc là loại cung điện gì?"
Cho đến khi ông ấy miễn cưỡng quan sát xong tầng thứ nhất, vị giám khảo trung niên bỗng nhiên lui về phía sau mấy bước.
Phảng phất như ông ấy đã bị một luồng lực lượng vô hình chấn lui.
Hai vị giám khảo đằng sau vội vàng giữ ông ấy lại, từ đó mới miễn cưỡng để ông ấy ngừng lại bộ pháp thụt lui.
Đám học sinh phía dưới nhìn thấy một màn này thì liền mộng bức!
Tình huống này là như thế nào? ! !
Chỉ là Võ Hồn kiểu mới thôi mà!
Võ Hồn kiểu mới đều cần công tác kiểm tra, nhưng vừa rồi cũng không phải chưa xuất hiện qua nha...
Vị Khế Hồn Sư chủ khảo liền vội vàng hỏi: "Đã xảy ra chuyện gì thế?"
Vị giám khảo trung niên cũng vội vàng nói: "Tôi cũng không biết! Nhưng tòa cung điện này có trình độ cực kỳ phức tạp, vượt xa sự tưởng tượng của tôi... Tôi chưa bao giờ thấy qua loại cung điện phức tạp như vậy! Chờ một chút, tôi phải sử dụng Võ Hồn thôi, nếu không tôi sẽ không có khả năng hoàn thành công tác kiểm tra. Bởi vì mặc dù tòa cung điện này chỉ là hình chiếu, nhưng nó có khí tức phi thường đặc thù. Tôi mới kiểm tra một lúc mà đã bị loại khí tức đặc thù này ảnh hưởng... Khiến cho tôi không thể chịu nổi mà phải lui lại."
Hai vị giám khảo kia nghe xong lập tức cảm thấy rất kinh ngạc.
Tình huống này là như thế nào? ! !
Chỉ là kiểm tra hình thái Võ Hồn cho một vị học sinh lớp mười hai, thế mà còn phải vận dụng Võ Hồn nữa sao?
Vị giám khảo trung niên cũng không để ý gì nữa, trên thân ông ấy bỗng nhiên phát ra một luồng hồn lực chấn động rất mãnh liệt.
Ngay sau đó, một chiếc kính mắt màu vàng liền xuất hiện trên mặt của ông ấy.
Võ Hồn của vị giám khảo trung niên này là một chiếc kính mắt.
Sau khi mang lên kính mắt, ông ấy đã cảm thấy tốt hơn nhiều, trông ông ấy giống như một vị học giả và lại nhanh chóng đi tới.
Vị giám khảo trung niên vừa quan sát vừa cảm thán không thôi:
"Đây rốt cuộc là thứ gì? Những văn tự này... tôi cảm giác mình vừa nhìn một chút thì đã đầu váng mắt hoa rồi..."
"Quá phức tạp đi! Tòa cung điện này... Không có khả năng! Công nghệ của nhân loại làm sao có thể chế tạo ra loại cung điện phức tạp như vậy được! Công nghệ thời hiện đại cũng không thể làm nổi đâu!"
"Ngay cả một mảnh ngói bên trong tòa cung điện này, nếu phóng đại lên nhiều lần để quán sát, thì đều có ít nhất hơn một vạn cái văn tự vô danh nằm lít nha lít nhít..."
"Còn có cả những bức chân dung và đồ án của những cự thú cổ lão kia nữa! Tôi chưa bao giờ thấy qua chúng... Không được, tinh thần của tôi sắp chịu không nổi rồi..."