Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 228: Đến Lượt Vương Triệt Ra Sân

Chương 228: Đến Lượt Vương Triệt Ra Sân


Vương Triệt mang vẻ mặt khó hiểu nhìn xem Hứa Hải Phong hỏi: "Khuấy động Châu Tây Nhạc là thế nào?"
Hứa Hải Phong nói: "Có phải anh đang cảm thấy áp lực rất lớn đúng không?"
Vương Triệt lắc đầu cười nói: "Châu Tây Nhạc lớn bao nhiêu đâu chứ? Tôi có thể trực tiếp khuấy động toàn bộ Liên Bang Võ Hồn đấy!"
"..."
Hứa Hải Phong nhìn thấy Vương Triệt cười thỏa mãn mà lập tức cười mắng: "Vãi! Căn bản là anh không cần tôi tới an ủi!"
Cha mẹ Vương Triệt không thể thức tỉnh Võ Hồn, nên Hứa Hải Phong cảm thấy coi như Vương Triệt có thể thức tỉnh Võ Hồn, nhưng đoán chừng là không cách nào sánh được với Lâm Hi.
Về phương diện bồi dưỡng hồn sủng thì Vương Triệt thắng qua Lâm Hi một bậc, nhưng về phương diện Võ Hồn thì Hứa Hải Phong cảm thấy, Vương Triệt thật sự sẽ bị Lâm Hi kéo ra chênh lệch cực lớn.
Cả hai người đều là thiên tài nên loại chênh lệch này xác thực không dễ chịu.
Vũ Linh Xà và Lục Mao Trùng đứng ở một bên và giao lưu với nhau.
Vũ Linh Xà cực kỳ cao ngạo nên nó không muốn giao lưu với các hồn sủng khác.
Nhưng Lục Mao Trùng đã từng đánh bại nó cho nên sẽ không giống.
Vũ Linh Xà: "Xuy xuy! Xuy xuy! (Nhìn đê! Khế Hồn Sư của ta lợi hại chưa kìa?) "
Lục Mao Trùng: "Ti ngô! (Lợi hại lợi hại!)"
Vũ Linh Xà: "Xuy xuy? (Khế Hồn Sư của mi thì sao?)"
Lục Mao Trùng: "Ti ngô! (Hình như cũng thế!)"
Vũ Linh Xà: "Xuy xuy ~! (À, vậy về sau mi sẽ đánh không lại ta rồi!)"
Lục Mao Trùng quan sát Vương Triệt một chút, cảm thấy Khế Hồn Sư của mình rất có khí thế. Vì thế nó liền kêu to: "Ti ngô! Ti ngô! (Không, thật ra Khế Hồn Sư của ta siêu lợi hại!)"
Vũ Linh Xà chỉ cười xuy xuy một tiếng.
Lục Mao Trùng tràn ngập ánh sáng hi vọng khi nhìn về phía Vương Triệt.
Sau khi Lâm Hi đi xuống, đại khái cô cũng nghe hiểu hai đứa nhóc này đang giao lưu cái gì.
Lâm Hi cười cười và sờ lên đầu Lục Mao Trùng, sau đó cô lấy ra từ trong túi áo mình hai mảnh lá cây có mùi thơm nồng đậm.
Lâm Hi nhìn Vương Triệt hỏi: "Anh không ngại để tôi cho nó ăn chứ?"
Vương Triệt lắc đầu.
Tuy Lục Mao Trùng là hồn sủng nhưng nó đã ăn qua rất nhiều loại lá cây, nên trước mắt khẩu vị của nó cực kỳ khó.
Bởi vậy loại lá cây phổ thông thì nó rất coi thường.
Lâm Hi ngồi xuống đút lá cây cho Lục Mao Trùng.
Đầu tiên nó ngửi ngửi lá cây kia, rồi con mắt nó lập tức tỏa ra rất nhiều ngôi sao nhỏ, sau đó gặm một ngụm ăn sạch cả mảnh lá cây.
Lục Mao Trùng còn vừa ăn vừa nói với Vũ Linh Xà: "Ti ngô... ngô (Khế Hồn Sư của mi lợi hại hơn!)"
Vương Triệt: "..."
Loại lá cây kia hẳn là rất đắt, đoán chừng cũng là đồ ăn vặt của Vũ Linh Xà.
Vương Triệt trừng Lục Mao Trùng một cái.
Có đồ ngon liền bỏ chủ!
Quả là một đứa nhóc thích ăn hàng!
Xem ra ta vẫn chưa đủ cứng! Chờ đến khi ta thức tỉnh Võ Hồn rồi tu luyện cho bản thân mạnh lên, để cho đứa nhỏ này biết rằng, vị Khế Hồn Sư của nó là người siêu siêu lợi hại!
Lâm Hi đứng dậy nói: "Đến lượt anh rồi kìa!"
Trong mắt cô ấy có mấy phần chờ mong và mấy phần hiếu kì.
Hứa Hải Phong vẫy vẫy tay cỗ vũ: "Lão Vương, cố lên!"
Vương Triệt chậm rãi đi tới.
Cũng như Lâm Hi, sự xuất hiện của anh lập tức để cho hiện trường nhanh chóng yên tĩnh trở lại.
Vì học sinh tại thành Thiên Tâm có thể tại phương diện bồi dưỡng cao hơn Lâm Hi một bậc cũng chỉ có Vương Triệt.
Điểm ấy đã được chứng minh khi cả hai người đối chiến hồn sủng tại Khải Minh Cúp.
Tuy nhiên bây giờ là thức tỉnh Võ Hồn...
Vô số học sinh đều mong mỏi và trông ngóng.
"Vương Triệt à?"
Khi vị Khế Hồn Sư chủ khảo có tuổi tác khá lớn kia vừa nhìn thấy Vương Triệt đi lên, vẻ mặt nghiêm túc của ông ấy đột nhiên trở nên hòa ái mấy phần.
Vương Triệt gật đầu nói: "Em chào thầy!"
Vị Khế Hồn Sư chủ khảo đánh giá trên dưới Vương Triệt một chút, sau đó ánh mắt ông ấy lộ ra vẻ hài lòng, nói: "Không tệ không tệ!"
Vương Triệt: "? ? ?"
Mình còn chưa bắt đầu thức tỉnh Võ Hồn mà vị Khế Hồn Sư chủ khảo này đã nói không tệ rồi à?
Ánh mắt của ông ấy là có ý gì?
Trong lòng Vương Triệt hơi động, bởi vì vị Khế Hồn Sư chủ khảo này đến từ khoa nghiên cứu bộ môn Võ Hồn của Châu Tây Nhạc, là một vị Khế Hồn Sư của chính phủ.
Chẳng lẽ ông ấy đã biết mình có một thân phận khác là Vương Bá Thiên rồi chăng?
Ừm, đoán chừng địa vị của ông ấy cũng không thấp.
Khuôn mặt vị Khế Hồn Sư chủ khảo lại nghiêm túc lần nữa, nói: "Em hãy thức tỉnh Võ Hồn cho thật tốt! Nếu như không được thì bên thầy cũng có thể giúp em! Cho nên em cũng đừng có cảm thấy áp lực!"
Thái độ ông ấy đột nhiên trở nên hiền lành dễ mến.
Vậy Vương Triệt có thể có chút áp lực gì?
Đầu tiên anh đi đến dụng cụ kiểm tra thứ nhất.
Chỉ cần đưa bàn tay đặt lên trên bộ phận cảm ứng, dụng cụ kiểm tra sẽ cảm ứng tình huống của Võ Hồn bên trong thân thể anh. Và lấy ra toàn bộ tin tức của Võ Hồn để chiếu lên màn sáng thật rõ ràng.
Nguyên lý trong đó chính là thông qua tinh thần lực cường đại để quét hình, đọc ra hình thái Võ Hồn tiềm ẩn sâu bên trong linh hồn nhân loại.
Hình chiếu càng rõ ràng thì chứng tỏ trình độ cảm ứng Võ Hồn sẽ càng cao.
Nhưng điều kiện tiên quyết nhất chính là, đó phải là loại Võ Hồn đã có lưu trữ, chứ không phải là loại Võ Hồn kiểu mới.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất