Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 237: Bách Luyện Thân Thể

Chương 237: Bách Luyện Thân Thể


Ngoại trừ tư chất ra bên ngoài, Võ Hồn Vạn Tàng Đạo Cung còn mang tới những năng lực cường đại hơn.
Hơn nữa, Võ Hồn Vạn Tàng Đạo Cung và bản thân Vương Triệt lại có độ phù hợp vô cùng hoàn mỹ.
Cho nên khi anh sử dụng nó, anh thậm chí còn không cần tiến hành tập luyện cách vận dụng Võ Hồn, nhưng lại không có bất kỳ cảm giác không lưu loát nào.
“Một tuần kế tiếp ta sẽ phải luyện ra một sợi Bách Luyện Hồn Lực.”
Vương Triệt có mục tiêu ngắn hạn rất rõ ràng, và nếu anh có một sợi Bách Luyện Hồn Lực này, vậy xem như anh đã hơi có một chút chiến lực.
Mà mục tiêu trường kỳ của Vương Triệt chính là, nhìn xem Bách Luyện Hồn Lực có thể mang đến thay đổi gì cho Võ Hồn Vạn Tàng Đạo Cung.
“Đẳng cấp hồn lực của Võ Hồn là có bình cảnh, một khi đạt đến bình cảnh, Lục Mao Trùng cần phải ngưng kết Hồn Hoàn cho ta để ta đột phá bình cảnh.”
“Sau khi ngưng kết Hồn Hoàn sẽ xuất hiện Hồn kỹ; từ đó Hồn Hoàn, Võ Hồn và Hồn Sủng mới được coi là có sự liên hệ chân chính.”
“Theo quy luật thông thường khi tu luyện Võ Hồn, lúc đẳng cấp Hồn Lực đạt đến cấp 10, như vậy mới có thể xuất hiện bình cảnh. Ta tu luyện Bách Luyện Hồn Quyết nên cần trải qua kiểm tra thực tế thì mới biết được đẳng cấp Hồn Lực, cho nên ta không cách nào có thể biết được lúc tu luyện.”
“Sau khi Hồn Lực đạt đến cấp 10, bằng vào luồng Bách Luyện Hồn Lực khi đó, nếu như ta có thể mở ra tầng thứ nhất của Vạn Tàng Đạo Cung, vậy có lẽ ta sẽ có một niềm vui bất ngờ.”
Đại môn đóng chặt của Vạn Tàng Đạo Cung, khiến cho Vương Triệt cảm thấy có một loại huyền diệu nào đó đang ẩn giấu sau cánh cửa.
Chín tầng lầu của Vạn Tàng Đạo Cung, mỗi một tầng anh đều biết rõ bên trong có thứ gì.
Nhưng bây giờ nó đã là Võ Hồn, nên anh cũng không dám chắc.
Muốn mở ra đại môn của Vạn Tàng Đạo Cung, chắc chắn sẽ có yêu cầu đối với đẳng cấp Hồn Lực.
Một đêm tu luyện vừa qua, không giống như một đêm sau khi ký ức thức tỉnh trước kia.
Có thể nói hiện tại Vương Triệt rất thần thanh khí sảng, thông thấu vô cùng.
Đợi đến khi anh có một tia Bách Luyện Hồn Lực, vậy tự nhiên các hồn sủng sẽ không bị hạn chế trong phạm vi Hồn kỹ sau này.
Khi đó anh sẽ có thể huấn luyện cho Từ Lực Kiếm võ kỹ cường đại, cải tiến pháp thuật và tu luyện kiếm kỹ.
Hoặc có thể để nó luyện đan, luyện khí, chế phù, … đều không phải là chuyện không thể.
Anh còn có thể để cho Từ Lực Kiếm và Lục Mao Trùng rèn luyện với nhau, hay đối chiến với nhau.
“Ừm, lại là một ngày tràn đầy tinh khí thần.”
Vương Triệt nhìn ra ánh mặt trời bên ngoài cửa sổ, sau đó anh đánh thức Lục Mao Trùng và Từ Lực Kiếm đang còn trong cơn mộng đẹp.
Việc bồi dưỡng hồn sủng là chuyện tuyệt đối không thể chậm lại.
Cứ như vậy cho đến một tuần sau.
Vương Triệt đã thuận lợi luyện ra thành công sợi Bách Luyện Hồn Lực thứ nhất.
Anh không cách nào diễn tả bằng ngôn từ cho sợi Bách Luyện Hồn Lực rực rỡ chói mắt này.
Trải qua trăm lần rèn luyện, sợi Bách Luyện Hồn Lực này trông giống như một sợi tơ bạc, tản mát ra lực lượng mạnh kinh khủng!
Đồng thời, khi sợi Bách Luyện Hồn Lực này du tẩu khắp tứ chi và lục phủ ngũ tạng của Vương Triệt, mỗi thời mỗi khắc cơ thể anh đều đang tăng cường!
Từ Bách Luyện này cũng không chỉ là Bách Luyện Hồn Lực.
Mà cũng là Bách Luyện Thân Thể!
Nếu không thì công pháp này cũng sẽ không mạnh như vậy, và không thể tiên - võ song tu được!
Một tuần qua, những gì Vương Triệt đã trải qua không tính là bình ổn.
Nhưng vẫn còn tốt, Lục Mao Trùng và Từ Lực Kiếm vẫn như cũ luôn vững bước đề thăng.
Vương Triệt cảm thấy nếu tiếp qua hai tháng nữa, chờ đến khi anh luyện ra thêm chín sợi Bách Luyện Hồn Lực, hẳn là anh sẽ có thể nhẹ nhõm chế phục đứa nhóc Lục Mao Trùng này.
Đến lúc đó anh nhất định phải để nó cho biết, thế nào là nhân gian hiểm ác.
Trong tuần vừa qua, có một ngày Vương Triệt thừa dịp khí trời rất tốt, anh lại cùng Từ Lực Kiếm đi tu luyện một phen kiếm pháp Thần Kiếm Ngự Lôi Chân Kinh.
Từ Lực Kiếm lần nữa nhận được sự tăng trưởng to lớn, giúp cho Thiên Lôi Kiếm Thế của nó càng thêm ngưng thực.
Vương Triệt cũng cảm giác thấy thân thể anh đã cường đại đến một trình độ nào đó.
Về phần cái Võ Hồn thứ hai thần bí kia, Vương Triệt cũng đã chầm chậm cảm ứng ra, trước mắt anh đã có một chút manh mối.
Song sinh Võ Hồn tại đương thời vẫn là chuyện cực kỳ hiếm thấy.
Và bây giờ Vương Triệt nhận thấy anh đã có thể nếm thử dạy cho Từ Lực Kiếm một chút kiếm kỹ.
Nhưng thời gian một tuần qua đi, lập tức liền đến Khải Huyền Cúp, cho nên anh cần phải đi tới thành Vinh Đô để tham gia tranh tài.
Trên đường đi, Lý Ngạn Minh đã tìm tới Vương Triệt.
Lý Ngạn Minh nói: “Để tham dự Khải Huyền Cúp là phải đi tới thành Vinh Đô, nghĩa là cậu sẽ phải ra khỏi thành. Mà một khi ra khỏi thành cậu sẽ gặp phải nguy hiểm. Và cấp trên cũng đã nhận được tin tức, những tên Quỷ Hồn Sư kia đang bắt đầu rục rịch! Nếu như cậu ra khỏi thành, vậy khả năng cao bọn hắn sẽ tập kích cậu! Trước mắt, hành động cụ thể của bọn hắn thế nào thì chúng tôi bên này cũng không rõ ràng lắm.”
“Những tên Quỷ Hồn Sư kia xảo trá vô cùng, cho nên rất khó lòng phòng bị.”
“Quân đội bên kia dự định sẽ làm một chuyến đặc biệt, và phái ra một đội Khế Hồn Sư chuyên nghiệp đến bảo hộ cậu.”
Vương Triệt lắc đầu nói: “Không cần đâu!”
Lý Ngạn Minh ngạc nhiên hỏi: “Sao lại không?”


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất