Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 243: Quỷ Hồn Sư Tập Kích

Chương 243: Quỷ Hồn Sư Tập Kích


Hứa Hải Phong dự định động thân, nhưng khi nhìn thấy Hồn Dực trên người những vị Khế Hồn Sư chuyên nghiệp kia, ánh mắt anh ta liền lộ ra vẻ hâm mộ.
“Hồn Dực trên người những vị Khế Hồn Sư chuyên nghiệp kia thật quá chất! Một ngày nào đó tôi có thể nắm giữ chúng thì liền tốt!”
Việc phi hành đối với Khế Hồn Sư không phải là chuyện khó khăn gì.
Nếu như Hồn Sủng thứ nhất là Hồn Sủng hệ Thiên Không, chỉ cần nó ngưng kết ra Hồn Hoàn để gắn lên phía trên Võ Hồn, và có sinh mệnh hồn ước thật thâm hậu.
Như vậy Khế Hồn Sư sẽ có khả năng cao thu được một đôi Hồn Dực năng lượng.
Đó là sức mạnh bên trong Hồn Sủng kết hợp với Võ Hồn của Khế Hồn Sư để sinh ra lực lượng cường đại.
Tại thời cổ đại, mọi người gọi loại lực lượng này là Chi Nguyên, và cũng gọi là Hồn Cốt. Có thể thông qua việc chém giết Hồn thú để có xác suất nhận được.
Nhưng thời hiện đại thì không cần chém giết Hồn thú, cho nên chỗ tốt của Hồn Sủng tự nhiên là cực nhiều.
Rất nhiều học sinh có Hồn Sủng thứ nhất là Hồn Sủng hệ Thiên Không, nên bọn họ có thể nhận được một đôi Hồn Dực tự nhiên trước nhất để bay lượn trên bầu trời.
Đối với Khế Hồn Sư chuyên nghiệp, vô luận là Võ Hồn của bọn họ như thế nào, nhưng đều sẽ có được một đôi Hồn Dực năng lượng.
Vương Triệt vẫn còn nhớ kỹ, lần thứ nhất anh thấy Hồn Dực chính là tại trên thân Lý Ngạn Minh.
Đúng là trông rất bá đạo!
Đương nhiên, có rất nhiều loại biện pháp để phi hành, nhưng Hồn Dực là một loại biện pháp trực tiếp nhất, trông bá đạo nhất và thực dụng nhất.
Cho nên Hồn Dực được đại đa số Khế Hồn Sư tôn sùng.
“Lão Vương, tôi đi trước một bước đây!”
Hứa Hải Phong mang theo Hoa Tiên Tử của anh ta phóng về phía biên giới phòng tuyến của thành Vinh Đô.
Đám học sinh cũng đã nhao nhao rời đi với tốc độ rất nhanh.
Cũng không lâu lắm, chỉ còn lại mấy vị bạn học chưa có rời đi.
Lại qua thêm một hồi, cũng chỉ còn dư lại Vương Triệt và một bạn học khác! Đó là Lâm Hi!
Vị nữ nhân viên vội vàng nói:
“Hai bạn học, đây chính là một cuộc thi đua nha! Cố gắng một chút để hoàn thành thi đua đi nào! Tất cả thành tích đều sẽ có khen thưởng!”
“Trên đường đi cũng đừng sợ nguy hiểm, vì các bạn đã có hơn mười vị Khế Hồn Sư chuyên nghiệp đi theo bảo hộ! Bọn họ đều là thủ vệ thành thị của thành Vinh Đô chúng tôi.”
Vương Triệt gật đầu nói: “Hẳn là đã xảy ra chuyện rồi đúng không?”
Vị nữ nhân viên lập tức sững sờ, sau đó khoát tay nói: “Làm gì có...”
Nhưng cô ấy còn chưa nói xong, thì liền bị một giọng nói đánh gãy:
“Thứ nhất, cuộc thi đua này quá đột ngột, hơn nữa quy tắc cũng không đủ kỹ càng và công bằng, rõ ràng là tạm thời tiến hành, và càng giống như là tạo việc cho các học sinh.”
“Thứ hai, vừa rồi đoàn tàu đã dừng lại vài phút vì gặp phải sự cố khẩn cấp, nhưng bây giờ lại đột nhiên dừng lại để thi đua. Như vậy càng có vấn đề.”
“Thứ ba, Khế Hồn Sư tùy hành của đoàn tàu đệm từ trường này có tổng cộng năm mươi vị, nhưng mới rồi bay đi chỉ có ba mươi lăm vị. Thế mười lăm vị còn lại đã đi nơi nào?”
Lời nói này không phải do Vương Triệt nói, mà là do Lâm Hi nói.
Thầy giáo Trịnh đi tới, mang vẻ mặt không tốt lắm mà nhìn xem hai người, nói: “Hai người các em! Thầy gọi hai em ngoan ngoãn tham gia thi đua mà hai em còn ở đây nói năng lung tung cái gì thế? Các em cho rằng các em rất lợi hại phải không?”
Lâm Hi nghiêm túc nói: “Thưa thầy, em chỉ muốn biết tình hình thực tế thôi, sau khi biết thì em sẽ lập tức rời đi. Và em nghĩ Vương Triệt chắc chắn cũng muốn như vậy.”
Vương Triệt e hèm một cái, anh thầm nghĩ cũng không hoàn toàn như vậy.
Thầy giáo Trịnh nhìn về phía vị nữ nhân viên kia.
Vị nữ nhân viên thở dài nói:
“Ài... Những học sinh như các bạn thật sự quá thông minh! Nhưng thông minh quá lại cũng không tốt!”
“Được rồi! Chúng ta đã gặp phải quần thể Hồn thú hoang dã bị tập kích, nhưng bình thường mà nói, nguyên nhân quần thể Hồn thú hoang dã bị tập kích chỉ có một cái khả năng.”
Vương Triệt nói: “Bị đám phần tử khủng bố tập kích phải không?”
“Anh...”
Vị nữ nhân viên kinh ngạc nhìn về phía Vương Triệt.
Một học sinh mà lại có thể nghĩ tới chuyện này ư?
Vương Triệt hỏi.: “Có phải quân đội trấn thủ tại biên giới thành Vinh Đô, cần tới nửa giờ đồng hồ nữa mới có thể đến đây đúng không?”
Vị nữ nhân viên nhíu mày hỏi: “Làm sao anh biết?”
Vương Triệt nói: “Các vị định ra nửa giờ đồng hồ cho cuộc thi này, rõ ràng là muốn trong vòng nửa giờ đồng hồ này để cho các học sinh cấp tốc chạy đến biên giới thành Vinh Đô. Vậy có phải mấy cái tuyến tàu khác cũng đã gặp phải tình huống tương tự như này không?”
“? ? ?”
Vị nữ nhân viên đã không thể giữ được sự bình tĩnh.
Vương Triệt trầm ngâm nói: “Với quân đội tại biên giới, một trăm dặm này chỉ vài phút là bọn họ đã có thể đến đây, nhưng bây giờ lại cần đến nửa giờ đồng hồ. Như vậy đã chứng minh, nhân thủ của bọn họ đang thiếu hụt, cho nên mới cần điều thêm quân sĩ tại những địa phương khác đến đó trợ giúp. Trong khoảng thời gian này, nếu đột nhiên thiếu đi quân sĩ, vậy thì chỉ có thể là do mấy cái tuyến tàu khác đã xảy ra vấn đề, vì vậy mới cần phải nghĩ cách tới cứu viện.”
Xem ra, những tên Quỷ Hồn Sư kia vẫn chưa từ bỏ ý định.
Khi ta ở trong thành Thiên Tâm, bọn hắn bị chiến khu Đông Hoa cường ngạnh kiềm chế, nên mới không dám động thủ.
Nhưng khi ta vừa ra khỏi thành, bọn hắn đã ngay lập tức động thủ.
Mà thời gian còn vừa vặn đến như vậy.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất