Chương 244: Danh Dự Và Trách Nhiệm (7/28)
Các tuyến tàu đệm từ trường của thành Vinh Đô nhiều lít nha lít nhít, giăng khắp các nơi và tỏa ra khắp Châu Tây Nhạc.
Khoảng chừng hơn mười tuyến tàu.
Có một số tuyến tàu vẫn đang vận chuyển mỗi thời mỗi khắc để chuyên chở người tới người lui.
Nếu như muốn nhằm vào một số tuyến tàu, thật đúng là rất dễ dàng xảy ra vấn đề.
Vương Triệt hỏi: “Tại sao những tên Quỷ Hồn Sư lại đột nhiên tập kích các vị? Tình hình chiến đấu ở bên kia thế nào rồi?”
Vị nữ nhân viên nói: “Không quá lạc quan! Vì kẻ tập kích quần thể Hồn thú hoang dã của chúng tôi chính là một loại Kiến Lính ngàn chân vô cùng đáng sợ. Bọn chúng có tốc độ cực nhanh, năng lực cắn nuốt cực kỳ kinh người. Coi như là chất liệu Hắc Cương, nhưng chỉ trong vòng 3-5 giây cũng sẽ bị ăn sạch. Mà điều phiền toái nhất chính là, bọn chúng đã bị nhiễm phải một chứng bệnh, khiến cho tu vi hồn lực của chúng mạnh hơn so với bình thường nên sẽ không dễ trêu vào.”
Vương Triệt hỏi: “Chứng bệnh gì vậy?”
Vị nữ nhân viên nói: “Ô Huyết Nham! Không biết các bạn đã nghe nói qua chưa?”
Vương Triệt nao nao trong lòng.
Cái chứng bệnh này Vương Triệt đã từng nghe nói qua.
Mẹ anh lúc trước cũng đã cảm thấy nghi ngờ khi Lục Mao Trùng trưởng thành quá nhanh, cho nên bà ấy đã lên mạng để tra cứu một chút.
Tiếp đó liền có bác sĩ trả lời cho bà ấy rằng, rất có thể là chứng bệnh Ô Huyết Nham...
Đây là một loại tật bệnh rất đặc thù của Hồn thú.
Một khi nhiễm bệnh, năng lượng sinh mệnh trong huyết dịch Hồn thú sẽ nhanh chóng bị tiêu hao, và tu vi hồn lực của chúng sẽ bị đề thăng một cách khác thường!
Trong thời gian ngắn sẽ khó có thể nhìn ra bất luận cái triệu chứng gì. Nhưng chờ đến lúc toàn thân Hồn thú lộ ra một màu đen thùi lùi, thì lúc đó đã là dấu hiệu của thời kỳ cuối rồi. Sau đó Hồn thú sẽ bạo thể mà chết.
Đơn giản mà nói, từ lúc phát bệnh, tu vi hồn lực của Hồn thú sẽ bị đề thăng một cách khác thường.
Nếu đến thời điểm cực đoan, ngay cả thời gian cứu chữa cũng không có.
Vị nữ nhân viên thở dài nói:
“Sau khi đoàn tàu vận hành một lần nữa không lâu, chúng tôi liền phát hiện ra mấy con Kiến Lính ngàn chân đã bò lên tàu. Thời điểm phát hiện, bọn chúng đã gặm ăn mất hệ thống động lực của đoàn tàu, cho nên tốc độ của đoàn tàu đã giảm xuống rất nhiều. Nếu lại để qua mấy phút, đoàn tàu sẽ hoàn toàn ngừng vận hành.”
“Chúng tôi lo lắng những con Kiến Lính ngàn chân kia sẽ đuổi theo, nên chỉ có thể thương lượng cùng với tổng bộ của thành Vinh Đô, để sử dụng biện pháp giải nguy mà không tạo thành sự khủng hoảng làm điều kiện tiên quyết, nhằm nhanh chóng giải phóng cho các bạn học sinh. Còn chúng tôi sẽ tạm thời ngăn cản đám Kiến Lính ngàn chân phía sau để chờ cứu viện tới.”
“Khi đoàn tàu gặp phải lần tập kích thứ nhất, chúng tôi cũng đã thỉnh cầu cứu viện. Nhưng quân đội biên giới nói rằng đã đi cứu viện tại những địa phương khác, cho nên bọn họ đang điều thêm nhân thủ... Dù nhanh hơn nữa thì cũng phải hơn nửa giờ đồng hồ bọn họ mới có thể tới đây.”
Khi vị nữ nhân viên nói xong, Vương Triệt liền hỏi ngay lập tức: “Cho nên, trước mắt vẫn còn chưa xuất hiện những tên phần tử khủng bố kia đúng không?”
Vị nữ nhân viên nói: “Bọn hắn đã xuất hiện và đang ẩn thân bên trong đoàn Kiến Lính ngàn chân kia. Thế nhưng đám Kiến Lính ngàn chân lại không hề công kích bọn hắn. Rất có thể là do chính bọn hắn đã tạo thành sự hỗn loạn này.”
Vương Triệt nhắm mắt lại suy tư: “Kiến Lính ngàn chân... Ô Huyết Nham...”
Trước khi Vương Triệt đến thành Vinh Đô, Lý Ngạn Minh đã tìm đến anh, để hỏi xem khi anh ra khỏi thành thì anh có muốn đi trên chuyến tàu đặc biệt hay không.
Và ông ta còn muốn bố trí riêng cho anh một đội Khế Hồn Sư quân đội cường đại để hộ tống.
Nhằm phòng ngừa trên đường Vương Triệt ra khỏi thành sẽ nổi lên chuyện ngoài ý muốn.
Vì những tên Quỷ Hồn Sư kia sẽ có khả năng tập kích anh.
Nhưng Vương Triệt đã cự tuyệt.
Nguyên nhân rất đơn giản và quá rõ ràng.
Lấy sự xảo trá của những tên Quỷ Hồn Sư kia, một khi bọn hắn nhìn thấy loại tình huống bảo hộ này, đến lúc đó mục tiêu của bọn hắn tuyệt đối sẽ không đặt ở trên người Vương Triệt.
Phải biết, mục đích của đám Quỷ Hồn Sư kia chính là chế tạo ra sự hỗn loạn trong xã hội, nhằm đồ sát các thiên tài nhân loại và gây nên những trận khủng hoảng cực lớn.
Chính Vương Triệt làm đại mục tiêu mà lại được bảo vệ tốt như vậy.
Thế thì những tên Quỷ Hồn Sư kia biết chắc chắn sẽ không có cơ hội.
Nên bọn hắn nhất định sẽ trực tiếp thay đổi vị trí cừu hận, và chuyển mục tiêu qua các học sinh.
Lại chính vào thời điểm kỳ thi tốt nghiệp đề chung đã hoàn tất, cho nên thành thị nào ra thiên tài sẽ giấu diếm không được.
Hơn nữa, để đến thành Vinh Đô tham gia Khải Huyền Cúp tranh tài, vậy nhất định phải ra khỏi thành thị bản địa.
Bọn Quỷ Hồn Sư sẽ nghĩ rằng: Nếu chúng ta không giết được Vương Triệt, vậy chúng ta liền đi giết các học sinh khác, vì không ai có thể ngăn chặn toàn bộ chúng ta được!
Lần trước tại rừng Phù Không, bọn hắn đã ăn thiệt thòi lớn như vậy, nếu giết không được Vương Triệt, vậy bọn hắn sẽ thay đổi mục tiêu vào người những học sinh khác.
Đến lúc đó sẽ phiền toái hơn.
Chuyến tàu đưa đón bảo hộ đặc biệt cũng chỉ có thể bảo vệ cho mỗi một mình Vương Triệt mà thôi.
Như vậy thì có gì hữu dụng đâu chứ?
Vương Triệt dứt khoát thoải mái trực tiếp đi một mình, nên một khi xảy ra tình huống gì, anh sẽ có thể đứng ra để hấp dẫn lực chú ý của những tên Quỷ Hồn Sư kia.
Cho nên bọn hắn sẽ không còn dư lực mà để ý tới các học sinh khác.
Dù sao Vương Triệt cũng là thiếu niên anh hùng Vương Thiên Bá.
Phần danh dự này anh đã được hưởng thụ, cho nên anh phải đứng ra gánh lấy trách nhiệm tương ứng.