Chương 59: JB23
Sau một đêm uẩn dưỡng tinh thần thật tốt, sáng sớm hôm sau, Vương Triệt liền tiến về địa điểm tranh tài của Khải Minh cúp.
Tại sân vận động Thiên Tâm.
Mặc dù đây chỉ là trận tranh tài cỡ nhỏ để chào đón những học sinh mới đến, và quy mô tranh tài cũng giới hạn tại thành Thiên Tâm, nhưng số người tới xem cũng không ít.
Cuộc tranh tài kéo dài trong vòng ba ngày, cho nên các trường cao trung, trung học cơ sở, tiểu học, đều sẽ được nghỉ học ba ngày.
Ngoại trừ thành Thiên Tâm ra bên ngoài, thì những thành khác tại châu Tây Nhạc, trên cơ bản cũng đều tổ chức Khải Minh cúp tại thành của mình.
Đây là để khích lệ học sinh lớp mười hai, và các thiếu niên nhỏ hơn vẫn còn đang trưởng thành.
Vương Triệt muốn lấy chức quán quân, chủ yếu là bởi vì chức quán quân có quá nhiều chỗ tốt.
Mười vạn tiền thưởng, thức ăn, dược phẩm, Đạo Hồn khí, vân vân...
Mà điều Vương Triệt đang xem trọng, chính là cơ hội thám hiểm bên ngoài chiến khu.
Vậy bên ngoài chiến khu có cái gì?
Vương Triệt cũng không biết, bởi vì kiến thức học tập trước mắt của anh, rất ít dính đến tin tức bên ngoài chiến khu.
Điều duy nhất anh có thể tiếp xúc đến cũng chỉ có hai chữ, chính là ‘nguy hiểm’.
Còn lại anh hoàn toàn không biết gì cả.
Đi vào sân vận động, người tới đông nghìn nghịt, trên đường đi còn có rất nhiều màn ảnh điện tử.
Việc báo danh đã sớm hoàn thành vào mấy ngày trước, đã thông báo lên trên mạng Internet.
Cho nên, những thí sinh dự thi chỉ cần biết được, khu vực mình tranh tài cùng với số thứ tự.
Vương Triệt kết nối với dụng cụ truyền thông, nhấn vào APP đối chiến hồn sủng của châu Tây Nhạc, sau đó anh tìm tới Khải Minh cúp của thành Thiên Tâm, rồi điền tên và số thẻ căn cước của mình vào. Cuối cùng anh xác nhận khuôn mặt, phân biệt tròng mắt, nghiệm chứng vân tay, … Anh làm đủ loại kiểm tra của chương trình.
Sau đó, bên trong chương trình liền xuất hiện một hàng chữ:
"Đang ghi vào tin tức người dự thi để ghép đôi... Ngài tranh tài tại khu vực J, sân B, đài thi đấu số 23."
"Thời gian bắt đầu tranh tài còn một giờ."
"Vào thời điểm tranh tài, xin hãy lấy ra mã hai chiều của ngài."
"Hả? JB23?"
Vương Triệt suy tư, cảm thấy con số này rất hay.
Mang theo Lục Mao Trùng tiến vào sân vận động, Vương Triệt trực tiếp đi vào khu vực chờ đợi.
Trong khu vực chờ đợi cũng đang có không ít tuyển thủ. Đứng tại lầu ba có thể quan sát thấy khu tranh tài J phía dưới.
Nhìn một hồi tranh tài, Vương Triệt phát hiện ra hai vị bạn học cùng lớp.
Trận này cũng không đáng chú ý.
Vì chỉ ngắn ngủi không tới 5 phút, một người trong đó liền bị loại, và một người khác tiến vào vòng trong.
Người chiến thắng có hồn sủng là Ấu Vũ Ưng, là hồn sủng hệ Thiên Không, nó trời sinh liền có được năng lực phi hành. Đối thủ của nó là Tiêm Xúc Trùng, ngay cả Hồn kỹ cũng đều không có lĩnh ngộ, có thể nói chỉ vừa ra sân thì Ấu Vũ Ưng liền chiếm thế thượng phong.
Chỉ với một cú lao xuống, gần như Ấu Vũ Ưng liền đánh bại con Tiêm Xúc Trùng kia.
Mặc dù tu vi hồn lực của con Tiêm Xúc Trùng kia còn cao hơn Ấu Vũ Ưng một chút.
Nhưng đừng nói là loại hồn sủng Tiêm Xúc Trùng phổ thông này, mà coi như nó là hồn sủng hiếm có đi nữa, thì nó cũng không phải đối thủ của Ấu Vũ Ưng.
"Mấy hồn sủng trong đây thật yếu quá đi!"
"Đến hồn sủng hiếm có cũng đều không gặp được mấy cái."
"Mấy cái khu sau cùng đã ra mấy tên rất lợi hại!"
"Ở khu Z đúng không? Tôi có ấn tượng với khu đó, vì vừa rồi khi tôi xem danh sách thì tôi đã thấy. Đó là một con hồn sủng cực hiếm, tên là Phong Cô Linh. Đây là hình thái tiến hóa cuối cùng của Cô Cô Điểu, sáu mươi năm tu vi hồn lực liền có thể tiến hóa ra."
"Lúc này mới khai giảng một tuần, vậy mà loại hồn sủng phổ thông Cô Cô Điểu này, cũng đều có thể thể bồi dưỡng đến sáu mươi năm tu vi hồn lực, để đạt đến hình thái tiến hóa cuối cùng, thật là quá mạnh..."
"Nhưng tiềm lực của con Phong Cô Linh kia cũng đã dừng lại ở đây rồi. Mặc dù nó tiến hóa rất nhanh, nhưng tu vi hồn lực hạn mức cao nhất của nó quá thấp, cũng chỉ có thể rực sáng tại Khải Minh cúp lần này mà thôi."
"Chờ đến đại điển tốt nghiệp, thì nó chỉ có ba thành tân tinh là tối đa, chớ nói chi là sau đó."
"Thế này thì tính là gì đâu? Tôi nghe nói bên trường Nhất Trung kia, còn có một vị ngoan nhân đã bồi dưỡng ra một con Lục Mao Trùng đạt đến năm mươi năm tu vi hồn lực."
"Ngọa tào!"
"Quá trâu!"
"Tâm người này cũng quá lớn đi! Hao phí tâm lực lớn như thế, chỉ để cưỡng ép bồi dưỡng một con Lục Mao Trùng đến năm mươi năm tu vi hồn lực, nhưng tiếc là chiến lực của nó vẫn như cũ sẽ bị miểu sát. Bồi dưỡng như thế cũng không dễ dàng a..."
m thanh nói chuyện phiếm líu ríu, không ngừng truyền đến từ bốn phía.
Không bao lâu sau, tầm mắt của mọi người trong khu vực chờ đợi, đã tập trung vào trên thân Lục Mao Trùng ở bên cạnh Vương Triệt.
Vương Triệt nhìn đồng hồ, đã đến giờ anh ra sân.
Anh nhìn về phía những tuyển thủ đang nói chuyện phiếm kia và cười hiền lành một cái, sau đó anh đi ra đấu trường.
Đài thi đấu nơi đây cũng khá tương tự với câu lạc bộ đối chiến Thiên Duyệt.
Cùng lúc đó, trên khán đài khu J, bỗng có hai bóng người đeo kính đen và khẩu trang đang lặng lẽ đi tới.
"Này cha nó, chúng ta giấu diếm tiểu Triệt để đến xem nó tranh tài, vậy nếu nó biết thì nó có giận chúng ta không nhỉ?"
"Chắc là sẽ không! Lấy ánh mắt của tôi đến xem, con Lục Mao Trùng kia cũng không phải hạng bình thường, dù yếu hơn nữa thì con trai chúng ta cũng sẽ không bị loại ngay từ vòng đầu tiên đâu. Đến lúc đó chúng ta sẽ cổ vũ cho tiểu Triệt cố lên."
"Ông nói rất có lý! Vậy chúng ta còn mang kính râm và khẩu trang làm gì?"
"Cũng không phải tôi sợ tiểu Triệt phát hiện, mà chủ yếu là do mặt trời quá sáng làm tôi bị chói mắt."
"Tiểu Triệt ra sân rồi! Đối thủ vòng đầu tiên của nó là… Chà chà chà, con hồn sủng này tôi biết! Hình như là một con Linh Đang Hoa!"
"Linh Đang Hoa! Ừm, để tôi điều tra thêm! Đây là hồn sủng hệ thảo mộc, một loại hoa cỏ để chủng loại trùng ăn. Căn cứ vào suy tính của tôi, Lục Mao Trùng có thể khắc chế được con Linh Đang Hoa này. Trận này ổn đó!"
...