Chương 26: Ăn Mắt
Bên trên tấm da dê, nổi lên một hàng chữ to:
"5 giờ sáng ngày 22 tháng 6, Quỷ Vực lại xuất hiện trước mắt chúng ta, đúng thế, con quỷ kia lại tới..."
"5 giờ 30 phút sáng ngày 22 tháng 6, tất cả mọi người đều chết hết, không một ai có thể sống sót…"
"...... Tôi là Dương Gian, ngay lúc cậu đọc đến những lòi này, chắc chắn tôi đã chết."
- Con mẹ ngươi, cậu lại viết là chúng ta đã chết? Nhất định có biện pháp rời khỏi đây, lúc trước tôi bị bắt vào WC ông lão kia cũng không có theo tôi đi vào, tôi muốn biết là vì sao. Nếu hiện tại cậu không có nói cho tôi biết, tôi liền tìm một chỗ chôn ngươi, đời này cậu cũng đừng nghĩ nhìn thấy ánh mặt trời.
Dương Gian nghiến răng nghiến lợi, uy hiếp nói với tấm da dê.
Tấm da dê dường như cũng nghe thấy hắn nói, chữ viết ở bên trên dần dần biến mất, sau đó lại viết lên dòng chữ mới:
"9 giờ tối ngày 21 tháng 6, tôi bị một con quỷ bắt vào WC, tôi không chết, đó là bởi vì trong WC có một con quỷ khác đáng sợ hơn, ở đó là quỷ vực của lệ quỷ khác, dù tôi đã thấy nó rồi nhưng không có biết nó đáng sợ đến như thế."
"9 giờ 30 phút tối ngày 21 tháng 6, lúc tôi bị lạc ở trong WC, ông lão có đến bên ngoài WC và gõ cửa, tuy nhiên tôi không có nghe thấy tiếng gõ cửa của lão, cho nên tôi mới thoát được một kiếp."
Nhìn thấy mấy dòng chứ trên Dương Gian cũng cảm thấy rùng mình.
Chẳng lẽ lúc trước lúc mình bị lạc trong WC, ông lão có đến?
Chỉ chốc lát, trên tấm da dê lại hiện lên dòng chữ khác.
''..... Trải qua những chuyện đó, tôi suy đoán Quỷ Vực chính là chìa khoá giúp tôi sống sót, nếu tôi có thể sử dụng Quỷ Vực, chắc chắn không chết, dù sao hiện tại cũng là... người điều khiển quỷ, đúng như Chu Chính nói vậy, chỉ có quỷ mới đối phó với quỷ, có thể ra khỏi quỷ vực chỉ có một cách, là sử dụng quỷ vực của một con quỷ khác."
"5 giờ 15 phút sáng ngày 22 tháng 6, lão quỷ đã xuất hiện, tôi có ý muốn sử dụng quỷ vực nhưng tôi thất bại, lực lượng của tôi không đủ."
"5 giờ 30 phút sáng ngày 22 tháng 6, tất cả chúng tôi đều chết....."
Vừa nhìn thấy những chữ này, con ngươi của Dương Gian bỗng co lại.
Tuy rằng kết cục vẫn phải chết vào lúc 5 giờ 30 phút nhưng hắn vẫn thấy được hi vọng sống sót.
Quỷ vực~!
Đúng thế, ông lão này xuất hiện chỗ nào, chỗ đó sẽ thành Quỷ Vực, hiện tại mình đã là người điều khiển quỷ.
Vì sao mình lại không sử dụng Quỷ Vực chứ?
Nếu Chu Chính biết được ý nghĩ này của hắn chắc chắc sẽ đội mồ dậy để cười, bởi vì không phải người điều khiển nào cũng sử dụng Quỷ Vực được.
Rất ít quỷ có sử dụng được quỷ vực..... nhưng mà con nào sử dụng được quỷ vực đều cực kỳ đáng sợ.
- Phải thử một lần, ngoài cách này ra thì không còn có cách nào khác nữa.
Nắm chặt tấm da dê trong tay, Dương Gian thầm nói:
- Nói cho tôi biết, làm thế nào thì mới sử dụng Quỷ Vực được.
Rất nhanh tấm da dê tiếp tục viết lên thông tin mới.
- Dương Gian, cậu đang nói chuyện với ai vậy? Cậu nhìn xem, có chuyện gì đó đang xảy ra, chúng tôi nên làm cái gì bây giờ.
Trương Vĩ bị doạ sắp khóc, hắn chỉ còn cách trông chờ vào Dương Gian cứu mạng mình, sợ nghe được những tin tức không tốt từ miệng Dương Gian.
- Đừng có ồn ào, tôi đang nghĩ cách, chờ tôi thêm một chút.
Dương Gian có chút gấp gáp, liếc mắt qua nói với hắn.
Ông lão kia hiện tại đang đi về phía bên này, khoảng cách cũng chỉ còn có 100 mét.
Bọn họ gấp gáp, bọn họ sợ hãi nhưng mình cũng giống thế, cũng gấp gáp, cũng sợ hãi.
Dù sao đâu có ai lại muốn chết đâu.
Tấm da dê lại xuất hiện chữ viết:
"5 giờ 20 phút sáng ngày 22 tháng 6, qua việc thử nghiệm sử sụng Quỷ Vực thất bại, tôi suy đoán có thể do con quỷ trong cơ thể mình còn chưa có khôi phục đủ, nếu có thể có nhiều mắt hơn chắc chắn sẽ có tác dụng."
Số lượng mắt?
Dương Gian không có nhiều thời gian để suy nghĩ nữa, từ giờ đến 5 rưỡi chỉ còn có 10 phút, nếu không làm theo những gì tấm da dê viết, chắc chắn hắn sẽ chết ở đây.
Lúc này năm con mắt màu đỏ trên tay hắn đồng loại mở ra.
Mỗi con mắt đều toả ra một vầng sáng màu đỏ.
"5 giờ 20 phút, tôi quyết định tăng số lượng mắt."
Bên trên tấm da dê lại xuất hiện thông tin.
- Phương pháp, tôi cần phương pháp.
Dương Gian hét lên đối với tấm da dê:
- Tôi mà chết, cậu cũng bị chôn vùi, trước đây cậu không muốn tôi vứt cậu, như vậy hiện tại tôi chết, cậu cảm thấy có khả năng còn có người thấy mà nhặt được cậu sao?
Chữ viết trên tấm da dê liền biến mất, sau đó lại hiện ra:
"5 giờ 24 phút, tôi thử ăn con mắt ở trên tay mình liền thành công mở thêm được một con mắt nữa, có được 6 con mắt tôi thử sử dụng được quỷ vực của chính mình...... Càng ngày tôi càng giống quỷ. 5 giờ 30 phút tôi không mở ra Quỷ Vực được, tất cả chúng tôi đều chết hết..... "
Ăn mấy con mắt này?
Nhìn về phía mấy con mắt đỏ như máu, cả người hắn có chút ngẩn ngơ.
Nhưng khi đọc đên câu cuối, 5 giờ 30 phút chúng tôi đều chết hết.
Lúc này, hắn liền biết bản thân không còn có cơ hội nào khác, cũng không còn lựa chọn.
Ngay lúc này, bóng tối lan tràn gần đến nơi, xung quanh bắt đầu trở nên mờ mịt, ông lão kia cũng chỉ cách bọn họ có 20 mét.
"Cót két....."
Ngay khi bị bóng tối bao phủ, cửa phòng bảo vệ ở cách đó không xa liền mở ra, một đôi tay trắng bệch thò ra.
Phía bên ngoài đường lớn, lúc này cũng bị bóng tối bao rùm, mơ hồ có một dáng người chậm rãi tiến tới.
Xung quanh còn truyền đến ánh sáng của đèn di dộng, giống như là mấy người bạn học của bọn hắn cầm điện thoại, bước đến gần.
Dương Gian, Trương Vĩ, Triệu Lỗi, Vương San San, Miêu Tiểu Thiện, Tiễn Vạn Hào..... tất cả bọn họ bị quỷ vây xung quanh.
…
Không có thời gian suy nghĩ.
Không chỉ mình Dương Gian cảm giác được sự đáng sợ từ bốn phía không ngừng nhích lại gần mà những người khác cũng nghe được tiếng mở cửa của phòng bảo vệ và những tiếng bước chân ở phía sau.
Hơn nữa bọn họ cũng biết, hiện tại toàn trường cũng chỉ còn lại mấy người bọn họ.
Cho nên Trương Vĩ, Triệu Lỗi, Vương San San cùng mấy người đều hiểu, những tiếng bước chân kia đều là.... quỷ.
Quỷ ở xung quanh đang dần tiến đến.
Giờ phút này, cũng không thể do dự được nữa, Dương Gian cắn răng, quyết tâm đưa tay lên miệng, cố hết sức cắn vào một con mắt.
- AAA! !! !!
Cảm giác đau đớn từ tay truyền đến, sau đó lan ra toàn thân, đau đến run rẩy, nhưng hắn cũng không có buông bỏ.
Máu tươi chảy ra, kèm theo một ít máu thịt lẫn lộn.
Dương Gian cố gắng chịu đau, cắn xong con mắt màu đỏ ở trên cánh tay.
Những người khác nghe được tiếng kêu của hắn, đều đồng loạt quay lại nhìn.
- Dương Gian, cậu......
Chứng kiến được cảnh như thế, ai nấy cũng ngẩn người, sắc mặt lộ rõ vẻ sợ hãi.