Chương 59: Sa Thải
Khi thấy được là thứ gì rơi trên mặt đất, mọi người đều bị dọa nhảy dựng lên, mấy người nhát gan lập tức la hét om sòm.
Một thi thể.
Đúng ra mà nói là một thi thể không đầu không quần áo, khối thi thể đã bắt đầu hư thối, tỏa ra mùi tanh tưởi.
- Đừng có ngạc nhiên, chỉ là một khối thi thể mà thôi, vừa mới nhìn thấy nó, hẳn là người mất tích trong tiệm các ngươi... Quả nhiên, chỗ cửa các người có chuyện ma quỷ, thật nực cười là ông chủ còn đi mời một tên đại sư gì đó đến thi pháp, có tác dụng gì, cũng sẽ không có mời được loại người như chúng tôi.
Một người thanh niên nhìn qua khoảng 20 tuổi xuất hiện, mặc áo cộc tay, mang găng tay, chậm rãi đứng trên tháng máy, đang đi từ tầng bốn đi xuống.
Ông chủ Đường có chút kĩnh hãi kêu lên.
- Cậu, cậu là ai? Bảo vệ đâu...
- Không cần gọi bảo vệ, đầu tiên cho tôi giới thiệu một chút, tôi tên là Nghiêm Lực, trước đây ở công ty thủy điện, hiện tại đổi nghề rồi, chuyện đi xử lý mấy chuyện ma quỷ cho người khác, ông chủ Đường, tôi nghĩ chúng ta nên làm quen một chút.
Người thanh niên gọi là Nghiêm Lực đưa tay ra cười nói.
Tuy rằng trên mặt hắn lộ vẻ tươi cười nhưng sắc mặt lại rất lạnh lùng khiến cho người khác không muốn tới gần.
Nghe được lời nói của hắn sắc mặt Dương Gian cũng tỏ ra ngưng trọng:
- Sao người này lại là người điều khiển quỷ... Nếu là thật, vậy thì hắn đến đây là để làm ăn?
….
Vì La đại sư muốn thi pháp nên tất cả các cửa trong tiệm tạp hóa tổng hợp đều đóng, ngay cả lối thoát hiểm cũng không chừa.
Chẳng biết người trẻ tuổi gọi Nghiêm Lực làm sao xuất hiện trong tiệm, lúc trước hắn tuần tra cũng không thấy anh ta.
Chẳng lẽ anh ta đến đây từ trước?
Hai ngày này hắn cảm nhận được có người ở trong tiệm, đó chính là Nghiêm Lực?
Dương Gian đánh giá người gọi là Nghiêm Lực này, trong đầu hắn suy nghĩ rất nhiều chuyện.
Thế nhưng... phải giải thích cỗ thi thể sắp sửa hư thối kia như thế nào đây, lúc trước đi tuần tra hắn không tìm được cỗ thi thể này.
Hơn nữa.vết đứt ở cổ của thi thể rất phẳng, gọn gàng, chỉ có dao tiện ở xưởng gia công sản phẩm mới có thể tạo ra vết cắt gọn gàng như thế được nhưng điều kỳ quái là thi thể kia không hề chảy máu.
Ông chủ Đường, quản lý Lý cùng với đám người La đại sư có chút hoảng sợ nhìn về phía Nghiêm Lực, người đang làm như không có chuyện gì xảy ra vẫn tiếp tục đi về phía này.
Tội phạm giết người? Người điên? Hay là yêu quái?
Trong đầu bọn hắn lập tức toát ra cả đống ý nghĩ.
Nghiêm Lực đưa tay ra trước mặt ông chủ Đường, thế nhưng ông chủ Đường lại lùi ra sau mấy bước không có bắt tay với hắn, chỉ có chút hoảng sợ hỏi:
- Rốt cuộc thì anh là ai? Anh muốn cái gì?
Hắn ta thu hồi bàn tay cười nói:
- Tôi đến đây là vì muốn cùng ông chủ Đường bàn một vụ làm ăn, không biết ông chủ Đường có hứng thú hay không?
- Làm ăn cái gì?
Nghiêm Lực nói:
- Nếu tôi đoán không sai thì có một con quỷ đang lẩn trốn trong tiệm của ông, lúc trước những người mất tích trong tiệm của ông đều là do con quỷ kia giết, hơn nữa ngay tại lúc này nó cũng đang núp ở một góc nào đó để quan sát chúng ta, tôi có thể thay ông giải quyết chuyện này nhưng đổi lại ông phải trả tôi 500 vạn.
Ông chủ Đường hiểu được, tên này đang muốn vơ vét tài sản của ông.
Ông cũng đã mời đại sư đến rồi, còn dùng tên không rõ lai lịch này làm cái gì?
Không đợi ông ta mở miệng, La đại sư đã khinh thường nói:
- Tiểu tử, ngươi là người của môn phái nào? Có biết quy củ không? Hơn nữa nhìn ngươi còn trẻ như vậy, cũng chỉ khoảng 20 tuổi đầu, có rõ hiểu phong thủy, bát quái? Chỉ sợ là nửa đường học nghệ đi, chuyện hôm nay của ông chủ Đường ta sẽ giải quyết, nếu ngươi còn biết thức thời thì nhanh cút đi. Nếu không, ta sẽ cho bảo vệ đuổi cổ cậu ra ngoài.
Đồng dạng Nghiêm Lực cũng cười nhạo nói:
- Đúng là bọn giang hồ bịp bợm không biết trời cao đất rộng, vẫn còn xem phong thủy à? Lừa tên nhà giàu mới nổi này còn được, hiện tại mấy bộ phong thủy của ông đã vô dụng, bởi vì nơi này thật sự có quỷ, nếu con quỷ kia đi ra, dựa vào thanh kiếm gỗ đào trong tay ông? Mấy lá bùa vô tác dụng này hay sao? Cho dù ông có mời Phật tổ Như Lai từ trong chùa, trong miếu đến cũng chả có tác dụng gì cả.
- Còn nữa tôi cảnh cáo ông, nói chuyện với ta thì nên khách khí một chút, nếu không tôi sẽ móc tim của ông ra và nhét vào trong miệng ông đó.
Lúc trước mặt anh ta còn mang theo vẻ tươi cười nhưng đột nhiên thay đổi có chút dữ tợn cùng lạnh lùng, túm cổ La đại sư sau đó giơ lên, lực lượng của Nghiêm Lực mạnh đến mức kỳ lạ.
Giọng nói âm trầm khiến cho người ra không dám nghi ngờ sự chân thật trong lời nói của hắn.
Trên trán La đại sư toát ra mồ hôi lạnh, ánh mắt lộ vẻ kinh hoàng, theo bản năng ông ta thấy người trước mặt rất đáng sợ.
Người này giống như tội phạm giết người hung ác bị nhôt trong ngục tối vậy, vừa máu lạnh vừa thô bạo.
Không, cho dù là tội phạm hung ác bị nhốt trong ngục tối cũng không có đáng sợ bằng hắn.
- Này tuyệt đối là người điều khiển quỷ.
Dương Gian nhìn thấy dáng vẻ đáng sợ của Nghiêm Lực, nó không giống người bình thường, có thể khẳng định anh cũng bị con quỷ trong cơ thể tra tấn không ít.
Nếu một người cất chứa quỷ quái bên trong cơ thể, dần dần người đó sẽ bị lệ quỷ ảnh hưởng.
Loại thay đổi này thực hiện một cách vô cùng âm thầm, Dương Gian cũng đã cảm nhận được sự thay đổi từ chính mình rồi.
Quản lý Lý biến sắc, vội vàng thúc giục.
- Bảo vệ, bảo vệ đâu, mau bắt người này lại, bắt anh ta buông La đại sư ra.
Lưu Cường sửng sốt một chút, đành phải nhắm mắt làm liều mà đi qua.
- Tên bảo vệ kia còn đứng đó làm gì? Sao còn không nhanh đi giúp đỡ? Nếu còn muốn tiếp tục làm việc thì nhanh chạy qua giúp đỡ.
Quản lý Lý thấy Dương Gian vẫn còn đứng tại chỗ không có nhúc nhích, lập tức chỉ vào người hắn mắng.
Dương Gian nói:
- Lúc trước tôi bị sa thải, hiện tại đã không còn là bảo vệ của cửa tiệm, bộ trang phục bảo vệ tý nữa tôi sẽ trả lại sau, nói cách khác hiện tại tôi cũng không cần phải nghe theo lời của mấy người nữa, chuyện này các người tự đi mà giải quyết, không liên quan đến tôi.
- Còn nữa đừng có chỉ tay vào người tôi để mắng, tuy rằng ông là quản lý của tiệm nhưng nóng lên tôi cũng chẳng ngại đấm cho ông một trận đâu.
Quản lý Lý giận đến đen mặt:
- Con mẹ nó.
Hiện tại bảo vệ sao lại cứng đầu cứng cổ đến vậy? Lúc trước sa thải hắn, hắn có dám nói câu gì đâu.
Ông chủ Đường nói:
- Anh bạn trẻ, tôi là ông chủ của cửa tiệm, nếu như cậu đi hỗ trợ thì hiện tại cậu vẫn sẽ là một thành viên của cửa tiệm, tý nữa tôi sẽ tăng lương cho cậu, như thế được không?.
- Tôi cảm thấy làm công việc này khá nguy hiểm, vẫn nên đổi công việc khác thì hơn.
Dương Gian làm như không quan tâm nói:
- Cảm tạ ý tốt của ông chủ.
Ông chủ Đường có chút bi ai, ông ta không có trách Dương Gian mà nhìn qua quản lý Lý.
Tên quản lý này có chút ngu ngốc, tý nữa phải cách chức hắn.