“Mọi người đến có lòng nên ta cũng sẽ không giấu diếm, thông qua việc quan sát vài trận giao đấu, tranh tài lúc trước, mọi người đã có những nhận thức nhất định về năm đứa trẻ khác trong trường học của chúng ta, vậy ta sẽ nói sơ một chút về đứa trẻ thứ sáu mà các ngươi chưa gặp, là nam sinh tài năng xuất chúng, mạnh mẽ kiên cường kia, cao khoảng một mét chín, là đội trưởng của bọn họ, tên là Tả Tiểu Đa, đứa nhỏ này, rất nhiều ý tưởng mới lạ, thái độ làm người của nó là đứng đắn nhất”
La Liệt nói: “Đứa nhỏ này năng lực tổ chức rất mạnh, từ trước đến nay hay giúp mọi người làm điều tốt, chính trực không a dua, không vì những thứ bên ngoài mà dao động, rất kiên trì. Quan hệ với các bạn học có thể nói là vô cùng tốt, hàng ngày hay tụ tập với nhau, chưa từng có mâu thuẫn gì, chỉ có càng thân thiết hơn”
Sau khi nghe xong những lời giới thiệu này, tất cả các giáo viên đều có một ấn tượng tốt tận đáy lòng với người chưa ra trận, Tả Tiểu Đa.
Có thể khiến cho rất nhiều thiên tài đều tâm phục khẩu phục như vậy, đứa nhỏ này... chắc chắn là không tầm thường.
Hồ Nhược Vân bên cạnh gần như muốn bật cười, ráng kiềm chế, lúc này mới không bị mất khống chế biểu cảm của bản thân.
Những thứ khác cũng tốt.
Chỉ là hai câu cuối cùng.
“Hàng ngày hay tụ tập với nhau, chưa từng có mâu thuẫn gì, chỉ có càng thân thiết hơn."
Hai câu này tuy nói cho cùng vẫn là lời nói thật nhưng mục đích thật sự là tụ tập “đánh nhau”, chẳng qua chưa từng có mâu thuẫn gì, chỉ có càng thân thiết hơn đúng là sự thật.
"Không biết tu vi của hẳn ra sao?” Một giáo viên hỏi, vẫn là một vấn đề mà tất cả mọi người đều rất muốn biết
“Hắn là đội trưởng” La Liệt nói ngắn gọn: “Đội trưởng là cái đích mà mọi người cùng hướng tới."
Một câu nói ngay lập tức khiến mọi người hiểu rõ.
Về sự kì vọng với Tả Tiểu Đa nhất thời lại càng nóng thêm mấy phần.
“Phó đội trưởng Lý Thành Long cũng là người ra trận sáng nay”
La Liệt nói: “Học sinh Lý Thành Long này ngoại trừ tu vi bản thân rất xuất sắc, thực lực hơn người, càng thông minh uyên bác gấp bội, có năng lực xem qua là nhớ, kiến thức sâu rộng, túc trí đa mưu chính là người thừa kế cổ võ của nhà họ Lý ở Thành Phượng Hoàng”
“Thông minh uyên bác? Đọc đến đâu nhớ đến đấy?"
Nghe đánh giá này, hai mắt của các giáo viên lập tức sáng lên.
“Vạn Lý Tú là cô gái duy nhất trong tiểu đội. Nhìn xa trông rộng, bên ngoài thanh tú bên trong thông minh, tư chất cũng tốt, thường ngày chịu cực khổ nên hoàn toàn không có vẻ yếu ớt của các cô gái; Phải biết rằng cha của nàng chính là Tổng đốc Vạn Bình Nguyên đại nhân của Thành Phượng Hoàng, gia đình như vậy. nhưng lại có tính cách như vậy, thật sự đáng quý.”
Ừm, con gái kị nhất là nũng nịu, trốn tránh việc khó nhọc, không chịu làm đến nơi đến chốn, có lời bình luận bốn chữ chịu cực chịu khổ đã ca ngợi rất lớn, thật là đáng quý, khó có được.
“Học sinh xuất thủ trận thứ hai tên là Long Vũ Sinh, người này thông minh chăm chỉ, tính cách thích sáng tạo ra những điều mới, tư chất tốt đẹp. Là người của gia đình cổ võ họ Long, Sở dĩ nhắc tới hẳn trước là bởi vì người này và Vạn Lý Tú là một đôi, vợ chồng chưa cưới.”
La Liệt tiếp tục giới thiệu.
Tất cả mọi người lại sáng mát thêm lần nữa: ý nghĩa của việc này không phải là nói... có một được hai sao, chuyện này thật sự là quá hời!
“Đứa nhỏ xuất chiến đầu tiên tên là Dư Mạc. Ngôn. Đứa nhỏ Dư Mạc Ngôn này không dễ dàng nhất, gia cảnh khó khăn, hắn có thể có được thực lực tu vi cảnh giới trước mắt, tất cả đều dựa vào sự phấn đấu và nỗ lực của hẳn, liên tiếp tiến lên.”
La Liệt thở dài nói: “Cho nên... Ta hi vọng sau này cho dù là bất cứ trường học nào thu nhận Dư Mạc Ngôn cũng kính mong được chú ý đặc biệt một chút, người này chắc chắn sẽ không khiến mọi người thất vọng”
Lúc này, một thanh âm ở bên ngoài truyền tới: "Cao Võ Ngọc Dương ta miễn phí tất cả! Còn có học bổng! Sẽ chu cấp định kỳ cho bạn học Dư Mạc Ngôn! Sau đó ta sẽ tìm giáo viên giàu có cho hắn! Phát tiền hàng ngày! Lớn lên, bao vợt Bao bạn lữ luôn!”
"Thật sự không được nữa, ta kín đáo đưa con gái ta cho hắn! Nói được làm được!”
Người nói chuyện chính là La Diễm Linh.
Nàng vẫn tới hơi chậm một chút, đối mặt với những thầy giáo cao to khỏe mạnh này, điều kiện tiên quyết là tu vi của mọi người đều không khác nhau mấy, chắc chắn chen vào không lọt, chỉ có thể liên tiếp ở bên ngoài nhảy lên để nhìn vào bên trong.
Lúc này nghe thấy bối cảnh gia cảnh của Dư Mạc Ngôn mà nàng cảm thấy hứng thú nhất lại bị thảm như vậy, lập tức gào to, mở chỉ phiếu ra.
Chỉ là chỉ phiếu này tuyệt đối không phải là hư danh mà là thật sự có giá trị, chân thật không giả!
Mà hơn mười giáo viên chen ở phía trước, mỗi người đều đang co giật khóe miệng.
Điều kiện này... thật sự không sánh được.
Phía trước thì có thể!
Nhưng bao vợ, bao bạn lữ chuyện như thế... thật lòng thật dạ không dám bao,
“Đứa cuối cùng, Lý Trường Minh, chính là đứa nhỏ xem ra vẫn chưa tỉnh ngủ”
Lúc này trên mặt La Liệt đã cười như hoa nở, Cao Võ Ngọc Dương cũng là trường có danh tiếng, đưa ra điều kiện nhiều như vậy, đủ thấy sự chân thành.
“Lý Trường Minh cũng là truyền nhân dòng chính của gia đình có truyền thống võ học lâu đời, những gì hẳn đang tu luyện chính là Đại Mông Thần Công gia truyền, những thứ khác ta không nói năng rườm rà nhưng chỉ nói thêm câu nữa, người này tiềm lực rất tốt, không phải người bình thường nào cũng có thể so sánh”
Lúc này, một giáo viên trong đó lên tiếng hỏi: “Thầy La, mấy học sinh dưới tay ngươi, mỗi một người đều rất tốt, ta có thể mạo muội hỏi một câu, nhìn cấp độ thực lực của mấy học sinh này, chắc là sau khi áp chế cảnh giới mới đột phá, đúng không? Có thể hỏi là đã áp chế mấy lần được không?”