Kiêm Chức Nghệ Thuật Gia

Chương 77: Lữ Bố khắp nơi xin làm con nuôi

Chương 77: Lữ Bố khắp nơi xin làm con nuôi
Lâm Thủ Chuyết ngượng ngùng nói: “Lần trước ta hát « Tiêu Sầu » là cố ý thay đổi giọng hát, cho nên sẽ có loại thuần hát không có kỹ thuật gì. Chủ yếu là cảm giác bài hát kia không thích hợp với giọng hát thì thầm, kỳ thật giọng hát của ta rất sáng, không có kiểu dark như tiêu sầu, phù hợp nhất là thể loại pop, chứ không chỉ ballad, bình thường ta sẽ căn cứ vào phong cách của bài hát để điều chỉnh giọng hát cho thích hợp.
“Ừm.”
Lâm Trí Bạch đăm chiêu, xem ra sau này nếu bản thân có bài hát mới có thể gọi Lâm Thủ Chuyết đến thử giọng nhiều hơn. Khả năng thay đổi giọng hát của hắn rất tốt, cũng không giới hạn ở phong cách ngâm nga hát khẽ, đây là một người ca sĩ hay kỹ thuật hát rất đa năng.
“Nhưng để hát bài hát này, cột hơi của ta sẽ rất tốn lực”
Lâm Thủ Chuyết tự thấy mình vô duyên, dứt khoát tự đề cử với Lâm Trí Bạch:” Chú ruột, nếu như trong Music13 chúng ta không có ai thích hợp thì ta biết được một người, người này chắc hẳn là rất thích hợp với bài hát này”
“Chú ruột?”
Lâm Trí Bạch cười nhìn Lâm Thủ Chuyết.
Lâm Thủ Chuyết lúc này trong lòng lộp cộp nghe loảng xoảng, hỏng rồi, thế nào mà lại kìm lòng không được đem xưng hô trong lòng gọi ra!
Thanh âm của hắn lập tức gấp gáp, “Bạch bạch bạch… Nhạc sĩ Bạch Đế… Bởi vì thân phận của ta là… Bởi vì ta không cẩn thận nói ra… Thật xin lỗi! Ta sai rồi! Ta thật đường đột!”
Lâm Trí Bạch cười nói: “Không có chuyện gì.”
Lâm Thủ Chuyết vừa rồi rất sợ hãi, thấy Lâm Trí Bạch thế nhưng lại không không hề có ý tức giận gì, trong lòng mừng như điên, giọng nói cũng trong nháy mắt trở nên kích động: “Chủ yếu thân phận cùng vai vế của ngươi, nhà chúng ta còn nhận được ân huệ của cha ngươi, mặc kệ ngoài miệng xưng hô như thế nào, ở trong lòng ta ngài chính là “Chú ruột” của ta, huống hồ ta có thể có ngày hôm nay cũng toàn bộ dựa vào “Chú ruột”
Lâm Trí Bạch: ””
Hắn không hiểu sao lại nghĩ đến một câu danh ngôn nổi tiếng, “Đàn ông không thể sinh nở, nhưng vì ơn đức mà quỳ bái xin nhận cha nuôi.(1)”
“Muốn gọi gì cũng được tùy ngươi”
Lâm Trí Bạch lại nói tiếp: “Quay về vấn đề lúc nãy, ngươi nói ai thích hợp với bài hát này?”
“Tôn Cốc!”
Lâm Thủ Chuyết nói ra một cái tên:“Tôn Cốc này là ca sĩ của 8Music, lúc trước hai chúng ta cùng nhau tiến vào Thần Thoại Entertainment, cho nên quan hệ coi như không tệ, chỉ là hắn ra mắt sớm hơn, hiện tại đã là ca sĩ hạng hai, chú ruột nếu như có hứng thú, ta lập tức liên hệ với hắn tới đây!”
Lâm Trí Bạch bật cười.
Tên này ngược lại sẽ thuận tay dắt bò, sau khi quan sát sắc mặt thấy Lâm Trí Bạch không tức giận, lại mở miệng gọi Lâm Trí Bạch là “Chú ruột”, đúng thật là đang mang thai nên miệng không kiêng.
Lâm Trí Bạch khẽ gật đầu một cái: “Ngươi gọi hắn qua đây thử xem.
Lúc trước tỷ tỷ đã từng nói qua, ca sĩ ở các phòng ban khác cũng có thể hợp tác, cùng lắm thì chia cho các bộ phận khác một chút lợi ích là được, Lâm Trí Bạch vốn không muốn như vậy, nhưng dù sao bài hát muốn tốt nhất phát huy chỉ có thể dùng cách này.
“Chú ruột đợi một chút!”
Lâm Thủ Chuyết trực tiếp lấy điện thoại di động ra gọi.
Chờ Lâm Trí Bạch thử hết ca sĩ tương đối phù hợp của Music13 một lượt, vẫn như cũ không tìm được người nào thích hợp, thì “Tôn Cốc” trong miệng của Lâm Thủ Chuyết rốt cục cũng đến.
“Xin chào, tên ta là Tôn Cốc.”
Tôn Cốc sau khi đến liền lễ phép chào hỏi, cũng rất tự nhiên.
Tuy rằng Bạch Đế hai mùa liên tiếp công phá bảng xếp hạng, nhưng dù sao hắn cũng là ca sĩ hạng hai, top mười mùa giải cũng đã lọt vào đến bảy tám lần, địa vị trong ngành cũng không tệ, đối mặt với vị nhạc sĩ mới với biểu hiện sáng chói trong hai tháng gần đây, ít nhiều cũng có vài phần ngang hàng.
“Chào ngươi. Lâm Trí Bạch đánh giá đối phương, Tôn Cốc hẳn là chưa tới ba mươi tuổi, nhìn bộ dáng rất trẻ tuổi, tóc che một bên mắt. Dùng lời nói của kiếp trước nói hắn được gọi là ca sĩ “thịt tươi”, bất quá với độ tuổi này có thể lên được hạng hai trong giới âm nhạc, có thể nói là tiềm lực cực cao.
“Hãy thử giọng trước đi?
Lâm Trí Bạch liền lấy ra một đoạn ngắn của « Nguyệt Quang » đưa cho Tôn Cốc hát thử.
Tôn Cốc xem một đoạn giai điệu và lời bài hát, ánh mắt hắn nhất thời sáng lên, loại phong cách âm nhạc này hắn quả thực rất thích. Rất ít nhạc sĩ sẽ viết loại bài hát cần điên cuồng chuyển âm như thế này, cho nên hắn vẫn luôn cảm thấy mình không thể hoàn toàn phát huy ra sự đặc sắc của bản thân.
Không nghĩ tới Bạch Đế tại Music13 lại có thể viết ra loại bài hát với phong cách này, tuy rằng không biết chất lượng của cả bài hát thế nào, nhưng hiếm khi được chạm tay vào thể loại này, Tôn Cốc phải tranh thủ hết sức giành lấy.
“Nhạc sĩ Bạch Đế!”
Lại nhìn về phía Lâm Trí Bạch thanh niên soái ca, tựa hồ so với bản thân được ví là tiểu thịt tươi, nhạc sĩ Bạch càng thích hợp hơn để trở thành ngôi sao, thái độ của hắn tựa hồ có chút biến hóa, nóng lòng muốn thử nói:
“Ta lúc nào cũng có thể bắt đầu!”
Lâm Trí Bạch gật gật đầu, sắp xếp cho Tôn Cốc vào phòng thu bắt đầu hát thử, kết quả mới hát được vài câu, hắn liền cùng lão Vương liếc nhau một cái.
“Rất phù hợp.
Lão Vương lộ ra vẻ tươi cười: “Tôn Cốc tuy rằng ta chưa từng hợp tác, nhưng phong cách của hắn chính là như vậy, có người còn nói đùa hắn hát giống như muốn tắt thở, bất quá theo bài hát này mà nói, phong cách của hắn lại rất thích hợp.”
“Ừm.””
Trong lòng Lâm Trí Bạch cũng có tính toán, không trực tiếp nói là có được hay không, mà trước tiên lấy điện thoại ra, cùng tỷ tỷ chào hỏi.
“Tôn Cốc của 8Music?”
1194 chữ

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất