- Tập hợp.
Thủ lĩnh Hắc Vương môn âm trầm, sắc mặt khó coi đến cực điểm, hắn vung tay lên, suất lĩnh đội ngũ tụ cùng một chỗ với cao thủ Toàn Phong Môn, trước mắt chỉ có hợp tác, mới có thể ngưng tụ sĩ khí, tác chiến một mình, căn bản không có khả năng đối chiến đội ngũ của Diệp Trần.
- Liêu huynh, tiếp theo phải làm sao?
Thủ lĩnh Toàn Phong Môn và thủ lĩnh Hắc Vương môn sóng vai đứng chung một chỗ.
- Sát!
Thủ lĩnh Hắc Vương môn u ám thổ ra một chữ.
Hôm nay, nếu như cứ như vậy trở về, không nói địa vị của hắn ở Hắc Vương môn sẽ hạ thấp, có khả năng bị triệt hồi vị trí phó đường chủ, còn sẽ khiến người khác xem thường, mà nếu như dùng một cái giá lớn thảm trọng để đánh chết bọn Diệp Trần, trở về còn có thể bày ra lý do, dù sao lần này xảy ra chuyện ngoài ý muốn, hoàn toàn là vì nhiều thêm một tên Diệp Trần, hắn tin tưởng, sau khi cấp trên biết được sự đáng sợ của Diệp Trần nhất định sẽ không chỉ trích hắn, ngược lại còn cho hắn là đã làm tốt, vì Hắc Vương môn gạt bỏ đi một địch nhân đáng sợ nữa.
- Giết có được không?
Thủ lĩnh Toàn Phong Môn do dự, cao thủ của Toàn Phong Môn có hơn 600, hiện giờ đâu rồi, chỉ còn lại có hơn hai trăm người, thảm đến rối tinh rối mù, rất nhiều người còn mang theo tổn thương, Hắc Vương môn so với bọn hắn thì tốt hơn rất nhiều, chỉ tổn thất một nữa nhân mã thôi.
- Lý huynh, xem ra ngươi bị dọa rồi, ngươi ngẫm lại xem, chúng ta hơn sáu trăm người, còn ngăn không được sự trùng kích của bọn hắn sao? Chỉ cần chúng ta đồng tâm hiệp lực, là có thể kéo bọn chúng vào cục diện đối bính, lấy mấy người chúng ta, hoàn toàn có thể hao tổn chết bọn hắn.
Thủ lĩnh Hắc Vương môn cũng không mất đi tỉnh táo, phân tích nói.
- Nói thì nói thế, nhưng ngươi nhìn người của bọn ta đi.
Thủ lĩnh Toàn Phong Môn quay đầu, cười khổ nói.
Nghe vậy, thủ lĩnh của Hắc Vương môn cũng quay đầu, sắc mặt càng ngày càng khó coi.
Nhân số, bọn hắn tuy rằng chiếm ưu thế, nhiều hơn gấp hai lần Thanh Long Điện, nhưng sĩ khí, căn bản không thể đánh đồng, bên phía Diệp Trần sĩ khí như cầu vồng, nguyên một đám trong mắt lập loè tin tưởng và sát khí, mà bên phía bọn hắn thì sao, nguyên một đám sợ đầu sợ đuôi, ánh mắt trốn tránh, rất hiển nhiên là bị Diệp Trần giết đến sợ rồi.
Ngẫm lại cũng đúng, chiến tranh không đáng sợ, nhưng đáng sợ chính là đồ sát thiên về một bên, Diệp Trần mang đến bóng mờ quá sâu cho tâm trí của bọn hắn, sĩ khí căn bản không thể nổi lên được, chung quy vẫn cho rằng Diệp Trần có thể sẽ tiếp tục giết tiến đến, tàn sát bọn hắn, nghiền áp bọn hắn.
- Cứ như vậy buông tha bọn họ, thật sự không cam lòng.
Thủ lĩnh Hắc Vương môn cầm nắm tay thật chặt, thần sắc hung ác.
- Liêu Huynh, nói thật, sợ rằng cho dù sĩ khí của chúng ta không có vấn đề thì cũng chỉ có thể kéo bọn họ vào cục diện đối bính, không có khả năng toàn diệt bọn hắn, nhưng làm như vậy sẽ chỉ khiến chúng ta không công tổn thất rất nhiều nhân mã thôi.
- Sáu trăm người đấu hơn hai trăm bảy mươi người, tuyệt đối có thể chiếm thế thượng phong, đánh tan đối phương, nhưng muốn diệt hết hoàn toàn cũng không phải dễ dàng.
- Hơn nữa, trong đám hơn hai trăm bảy mươi người này còn có tuyệt đỉnh Tông sư như Diệp Trần và Lâm Thanh Hải, hai người bọn họ muốn trốn thì có thể nắm chắc, nói cách khác, kiên trì đối bính thì kết cục sẽ là Diệp Trần và Lâm Thanh Hải chạy thoát, bọn họ tổn thất một phần ba nhân mã.
Giết địch một ngàn, hao tổn tám trăm.
Đây không phải điều thủ lĩnh Toàn Phong môn muốn thấy.
Nói xong, thủ lĩnh Toàn Phong Môn nhìn chằm chằm vào thủ lĩnh Hắc Vương môn.
Hít một hơi thật sâu, thủ lĩnh Hắc Vương Môn trầm giọng nói:
- Ngươi nói không sai, người ta của thật sự không lo lắng chu toàn, lần này trở về ta sẽ phản ánh.
- Cái này được rồi, ta sẽ không ngồi không nhìn người này tồn tại, nhất định sẽ sai cao thủ để đối phó hắn, trừ phi hắn núp trong mai rùa không ra.
Thủ lĩnh Toàn Phong môn lộ ra vẻ tươi cười.
- Tất cả mọi người Hắc Vương môn nghe lệnh, rút lui!
- Tất cả mọi người Toàn Phong môn nghe lệnh, rút lui!
Đạt thành nhận thức chung, hai người dứt khoát hạ mệnh lệnh rút lui.
- Bọn họ lại lui rồi?
Mọi người bên Diệp Trần hai mặt nhìn nhau, bọn họ không nghĩ tới dưới tình huống chiếm ưu thế nhân số địch nhân lại lựa chọn rút lui, thật sự ngoài ý định.
- Ha ha, bọn họ thật sự lui lại, chúng ta thắng lợi!
Thủ lĩnh Hắc Vương môn và thủ lĩnh Toàn Phong môn mang người rời đi, cao thủ Thanh Long điện phát ra tiếng hoan hô, bọn họ không sợ chết nhưng vẫn muốn sống, dù bọn họ có lòng tin nhưng cũng không cho rằng liều mạng cùng địch nhân, có thể không chết thì tốt, dù gì thì số lượng địch nhân cũng gấp hai lần bọn hắn, cái này thì không cách nào bỏ qua.
Nhưng vào lúc này, thủ lĩnh Hắc Vương môn đã lướt đi rất xa, quay đầu giương giọng nói:
- Ta sẽ nhớ kỹ chuyện này, lần sau ta muốn đầu ngươi rơi xuống đất.
- Lần sau, chỉ sợ các ngươi càng không có cơ hội.
Từ đầu đến cuối Diệp Trần đều không bộc lộ ra thực lực mạnh nhất, trong chiến tranh thực lực cá nhân xác thực bị nhỏ lại rất nhiều, dù là Diệp Trần cũng không dám ngạnh kháng quá nhiều công kích, nhưng hắn có Ngự Kiếm thuật, ngự kiếm phi hành mà nói thì tốc độ có thể tăng vọt đến một tình trạng đáng sợ, đừng nói vài trăm người vây giết, cho dù mấy ngàn người vây giết thì hắn cũng có thể đào thoát ra ngoài.
Bất quá ngự kiếm thuật là con bài tẩy của hắn, sẽ không đơn giản bạo lộ.
- Hi vọng đến lúc đó ngươi còn có thể nói ra những lời này.
Bỏ lời nói xuống, thủ lĩnh Hắc Vương môn nhanh chóng mang đám người rời đi, rất nhanh biến mất tại chân trời.
- Hô!
Thở dài một hơi, Hứa Đại Niên lộ ra dáng vui mừng sống sót sau tai nạn.
- Diệp Phó điện củ, không lời nào cảm tạ hết được đại ân của ngài.
Hứa Đại Niên hướng Diệp Trần, ôm quyền nói.
Thu hồi chiến xa Kim Long, Diệp Trần cười nhạt một tiếng.
- Đúng rồi, Diệp Phó điện chủ, các ngươi tới như thế nào, không gặp mai phục sao?
Bọn họ bên này lọt vào mai phục thì bên phía Diệp Trần về cơ bản cũng phải vậy mới phải, cho nên đối với việc Diệp Trần tới đây như thế nào hết sức tò mò, chẳng lẽ Diệp Trần có thể dự đoán cát hung sao.
Diệp Trần nói:
- Giết hết.
Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL- Giết hết?
Hứa Đại Niên không thể lý giải.
Hình Mỹ Liên chen miệng nói:
- Hứa Phó điện chủ, Diệp Phó điện chủ nói không sai, chúng ta là giết hết mà tới, giết toàn bộ nhân mã Thủy Đào tông và Thiên Ưng giáo, đương nhiên, không có Diệp Phó điện chủ mà nói thì chúng ta cũng sẽ giống các ngươi, nhất định sẽ lọt vào mai phục, tổn thất thảm trọng rồi.