"Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt!..."
Sau một chỉ hiệu quả, Diệp Trần liên tục thi triển Phá Hư Chỉ, không gian xung quanh tên Đa Long cũng liên tục vặn
vẹo rồi nổ bung ra.
- Chỉ lực thật lợi hại!
Đa Long quá sợ hãi, liên tiếp lui lại phía sau, căn bản khó có thể tới gần động phủ của Mộ Dung Khuynh Thành.
- Đi!
Hét lớn một tiếng, Đa Long không ham chiến mà hướng hắc vụ xung quanh bay vút tới, cũng hướng Bạch Yểm rống lớn một tiếng.
Thần sắc Diệp Trần càng lúc càng lạnh, nhanh chóng đuổi theo.
Nhưng lực lượng của kết giới thập phần huyền phí, mới vừa tiến vào hắc
vụ vài chục thước Diệp Trần đã mất đi tung tích của hai người, mà bản
thân hắn cũng sắp mất đi phương hướng trong hắc vụ.
Bất đắc dĩ, Diệp Trần đành phải rời khỏi hắc vụ trở lại không trung trên hòn đảo.
Bên ngoài kết giới, Bạch Yểm không ngừng thổ huyết.
- Chúng ta đã xem thường hắn rồi!
Đa Long thấy bộ dạng này của Bạch Yểm thì sắc mặt âm trầm nói.
Bạch Yểm phất phất tay:
- Ta cần vận công điều tức một chút, đừng cho người khác quấy rầy ta!
Hắn bị thương quá nặng, dù có thể chất Nhân Ma cũng khó mà chịu nổi.
Sau khi hạ xuống trên một tảng đá ngầm cực lớn bên ngoài hòn đảo, Bạch
Yểm lập tức ngồi xếp bằng lấy một khoả đan được màu hoả hồng trong Trữ
vật linh giới ra nuốt vào, rồi nhắm mắt lại, toàn lực chữa thương.
- Bị thương nặng như vậy sao?
Đa Long vốn cho rằng Bạch Yểm chỉ bị trọng thương bình thường nhưng