Đa Long đem sự tình một năm một mười nói rõ lại một lần cho hai người nghe.
- Bạch Yểm suýt chết trong tay hắn!
Hắc Lân trầm giọng nói.
Thực lực của Bạch Yểm là mạnh nhất trong đám người bọn hắn, vậy mà cũng thảm bại dưới tay Diệp Trần thì có thể thấy thực lực của Diệp Trần mạnh như thế nào.
- Ta mới đầu còn định đi vào giết chết hắn, xem ra không khả thi rồi!
Tên hôi bào Nhân ma liếc mắt nhìn về phía kết giới nói.
- Đúng vậy, hiện tại Bạch Yểm đang khôi phục thương thế, dựa vào ba
người chúng ta cũng không có bao nhiêu nắm chắc, đương nhiên nếu có thêm mấy trăm tộc nhân thì cũng không cần e ngại hắn. Chỉ cần hắn không chạy trốn thì muốn đánh chết hắn cũng không phải khó, nhưng khả năng để hắn
chạy thoát rất lớn, một khi để hắn chạy mất thì muốn tìm lại được hắn
không biết phải tốn bao nhiêu thời gian.
- Đợi đám người Lam Huyết
chạy tới, sáu người chúng ta liên thủ cùng phối hợp với ma vân thì cho
dù hắn có là Bán bộ Vương Giả tối cường giả cũng chạy không thoát!
- Ừm, chúng ta ráng đợi thêm một chút đi!
Ba người chọn một khối đá ngầm tuỳ ý ngồi xếp bằng, lẳng lặng chờ đợi.
...
Thời gian nhanh chóng trôi đi, trên hải dương, một vầng sáng màu cam